Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân

Chương 342

Thời gian là liều thuốc chữa đau tốt nhất, thêm một đôi tay dịu dàng an ủi càng hiệu quả hơn.

Tần Du trở lại Hồng Kông, nghe nói Tống Thư Ngạn và Ni Nhi đã ở bên nhau, hai người định tết năm nay sẽ kết hôn ở Thượng Hải, cô nói: "Ôi chao, bắp cải nhà tôi bị..."

"Em mới là heo!" Tống Thư Ngạn đang bế đứa thứ hai của nhà Tần Du, lấy tay thằng bé chỉ cô: "Bảo Nhi, nghe cậu, mẹ con là heo."

Phó Thường Bình bịt tai em trai: "Không nghe, không nghe!"

"Vì sao?" Tống Thư Ngạn hỏi cháu ngoại gái.

"Cậu nói mẹ con là heo, vậy bọn con chính là heo con."

Tần Du bế con gái lên: "Bé con nhà ta thông minh quá? Năng lực logic này là di truyền từ mẹ đấy."

"Heo cha về rồi kìa."

Tống Thư Ngạn nhìn ra cửa, thấy Phó Gia Thụ đi vào, vừa nói xong đã bị Ni Nhi véo sườn, làm anh ấy đau đến nhe răng trợn mắt, Ni Nhi hỏi: "Anh có thôi đi không, bao tuổi rồi mà còn giống như Thường An?"

Tần Du bồi thêm: "Bao tuổi rồi? Ôi chao! Anh trai bị ghét bỏ."

"Cái rắm ấy, ai lắm tuổi?" Tống Thư Ngạn trừng mắt, muốn cho Tần Du một trận.

 

Tần Du lập tức nói: "Em tin mà, đàn ông đến c.h.ế.t vẫn con trẻ."

Phó Gia Thụ đổi giày, Tần Thường An thấy cha đã về bèn dang tay: "Cha... Cha!"

Phó Gia Thụ bế con trai trong lòng Tống Thư Ngạn qua, nói với anh ấy: "Thích trẻ con thì tự sinh đi!"

Tống Thư Ngạn cười khẩy: "Cha cho cậu nhiệm vụ là bốn đứa, cậu mới hoàn thành có hai, còn hai đứa nữa đấy. Nhiệm vụ của tôi chỉ có hai đứa, cho nên điểm xuất phát giống nhau."

Tống Thư Ngạn không biết xấu hổ, Ni Nhi tức giận đá anh ấy.

"Nói với mẹ và bà anh chưa?" Tần Du hỏi.

"Em viết thư cho Tiểu Cường rồi để nó nói với mẹ và bà. Nhưng có lẽ hai người không về dự lễ cưới được rồi." Ni Nhi nói.

"Qua lại cũng không tiện, em gả cho anh chị biết rõ gốc gác, chắn chắn bọn họ sẽ yên tâm." Tần Du hỏi Tống Thư Ngạn: "Hai người kết hôn rồi tính định cư ở Hồng Kông hay là về Thượng Hải?"

Trước khi giá bạc tăng cao ảnh hưởng đến toàn bộ ngành công nghiệp, Tống Thư Ngạn bán Hải Đông ở Thanh Đảo rồi điều động 'tinh binh tướng mạnh' từ Hải Đông Thượng Hải tới Hồng Kông xây dựng nhà máy dệt mới.

DTV

Công nhân viên của Hải Đông đã trải qua bảy tám năm huấn luyện văn hóa, đào tạo ra rất nhiều công nhân viên có trình độ chuyên môn cao, bây giờ đẩy mạnh ngành sản xuất dệt may, thậm chí tự mở nhà máy.

Có những người ở Hải Đông tới Hồng Kông, nhà máy dệt quy mô lớn nhanh chóng hoàn thiện, cái lợi ở Hồng Kông là năm 1932 thành viên Liên Bang Anh ký kết "Hiệp ước Ottawa", hai bên ưu đãi thuế suất cho nhau. Đây là một cơ hội tương đối tốt, với danh tiếng của Hải Đông, nhà máy sợi vừa khai trương đơn đặt hàng đã ùn ùn kéo đến. Nếu nói sau này lấy Hồng Kông làm chủ cũng là lựa chọn không tệ.

"Anh yên tâm bên phía Hồng Kông, đều là người đã theo anh bảy tám năm, chính phủ Dân quốc cũng ý thức được không thể tránh khỏi chiến tranh, cho nên nhà máy quốc doanh chuẩn bị dời vào trong. Nhà máy Hải Đông có diện tích khổng lồ đã có người bàn bạc với anh, hy vọng có thể cùng dời vào. Một khi chiến tranh thất thủ sẽ không rơi vào tay địch, còn có thể đáp ứng nhu cầu dân sinh. Anh định dời Thân Minh trước sang năm, giao nhà máy Hải Đông 1,2, 3 trên đường Jessfield Hải Đông cho chú Hầu quản lý, ở Trùng Khánh thì giữ nhà máy và vị trí cho Hải Đông là được nhưng phí ở Trùng Khánh cao hơn ở Thượng Hải nhiều. Thấy tình hình không ổn thì lập tức dời nhà máy Hải Đông đi ngay. Cho nên sang năm sau, về cơ bản anh phải chạy qua chạy lại giữa hai đầu Thượng Hải và Trùng Khánh." Tống Thư Ngạn nhìn sang Ni Nhi: "Hay là em ở với mẹ đi?"

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận