Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân

Chương 336

Ông Tống mỉm cười nhìn Kim Phúc Tường đầy ẩn ý, lại còn thổ lộ tình cảm cơ đấy, thổ lộ tình cảm với ác quỷ g.i.ế.c hại bao nhiêu đồng bào của mình à?

Ông ấy thờ ơ ngồi xếp bằng xuống: "Tôi nói ông Tanaka này! Các người đánh nhau đánh đến nỗi cảng bị phong tỏa. Mẹ kiếp đã gần một tháng nay tôi không được ăn hải sản tươi rồi đấy, mang tôm, cua, cá lên nhiều chút."

Người phiên dịch nói lại với Tanaka, ông ta cười nói hai câu, người phiên dịch thuật lại rằng: "Ông Tanaka nói ông Tống vẫn thẳng thắn như mười tám năm trước vậy. Ông Tống là khách quý, tất nhiên là phải khiến ông hài lòng."

Ông Tống nếm thử món nhắm rượu bủn xỉn mỗi thứ một tí, Lâm Mỹ Mỹ ngồi quỳ bên phải định rót rượu cho ông ấy thì bị cản lại: "Tanaka, tìm cho tôi một cô gái Đông Doanh tới hầu hạ đi."

Lâm Mỹ Mỹ nghe vậy tủi thân, người phiên dịch nói: "Ông Tống vẫn phong lưu phóng đãng như xưa."

Sau đó anh ta đứng lên đi ra ngoài tìm phụ nữ Nhật Bản, Lâm Mỹ Mỹ chỉ có thể rót rượu cho người khác.

DTV

Ông Tống cụng ly với Tanaka, uống một ngụm rượu gạo, ăn một miếng bạch tuộc, thịt bạch tuộc dai và giòn, rất tươi.

Tanaka tự rót một ly rồi sang đưa cho ông Tống, người phiên dịch nói với ông Tống: "Ông Tanaka nói, năm đó hai người thân thiết như anh em, giờ đổi ly thân càng thêm thân."

"Người Trung Quốc có câu, trước khác nay khác." Ông Tống từ chối đề nghị đổi ly rượu của Tanaka: "Của ông là của ông, của tôi là của tôi."

 

Tanaka cười nói vài câu, người phiên dịch: "Ông Tống nhất định đừng nghĩ như vậy, Nhật Bản chỉ mong người da vàng chúng ta liên kết lại cùng hưởng phồn vinh..."

Ông Tống ăn cá vừa được bưng lên, người Ninh Ba có chấp niệm với cá biển, cứ ăn nhiều một chút, mặc họ lải nhải thêm một lát.

Ăn hết một con cá, ông ấy lại lấy một xâu thịt gà nướng, vừa ăn vừa nghe bọn họ ba hoa, sau đó người phiên dịch nói một tràng: "Với tình hữu nghị sâu sắc giữa ông Tanaka và ông Tống, ông Tanaka đã bôn ba vì hai công ty Hải Đông và Thân Minh, vẫn chưa để Hải Đông và Thân Minh gặp tổn thất lớn trong trận chiến lần này. Ông Tanaka hy vọng ông Tống có thể đi đầu hợp tác, công ty Cổ phần của ông Tanaka và công ty Trách nhiệm Hữu hạn Dệt may Hải Đông của Thượng Hải thành lập công ty liên doanh, cùng hướng về thị trường vải dệt cao cấp."

Ông Tống ăn xong, nhận khăn ăn mà nhân viên phục vụ người Nhật Bản đưa tới lau miệng rồi ngẩng đầu nhìn Tanaka, cười chỉ vào Kim Phúc Tường: "Tanaka, kẻ này nói ông ta là súc sinh, đến súc sinh cũng phải chê. Nếu tôi giống ông ta thì thật sự còn chẳng bằng súc sinh cơ. Cho dù là một con ch.ó của Trung Quốc, thấy giặc tới còn biết sủa hai tiếng."

Kim Phúc Tường rất tức giận, lại ngại Tanaka nên không thể hiện ra.

Nhân lúc người phiên dịch đang dịch lại, ông Tống quay sang Lâm Mỹ Mỹ: "Mấy hôm trước tôi đọc báo, thấy trong hồ sơ đăng ký của kỹ viện có kỹ nữ quyên tiền kháng Nhật, cô thì sao? Biết trước như vậy tôi đệt mẹ cô cũng không đệt cô!"

"Tống Thế Phạm, ông nghĩ ông là ai? Lúc cần ông theo đuổi tôi, lúc không cần thì nhẹ nhàng bâng quơ một câu như vậy à? Tôi không đi con đường này chẳng lẽ đời này phải ở góa?"

"Cô biết vì sao tôi kêu phụ nữ Đông Doanh tới không? Bởi vì ả tới rót rượu là vì quốc gia của bọn họ, còn cô, quân hạm đậu ở cửa khẩu Ngô Tùng, sông Hoàng Phố bốc lên khói đen, t.h.i t.h.ể đồng bào trôi trên sông Tô Châu. Còn cô mẹ kiếp ở đây mặc kimino, khom lưng uốn gối trước mặt người Nhật Bản? Tôi là một con heo chỉ xứng ăn cám, nhưng ăn cám của cô bị tiêu chảy đấy, thật mắc ói."

Kim Phúc Tường cười nhếch mép: "Cô Lâm Mỹ Mỹ, buổi biểu diễn chia buồn ở trong quân doanh Quan Đông lần này được khen ngợi rất nhiều, chẳng lẽ cô còn không có tương lai bằng làm vợ bé người ta? Ông chủ Tống, ông đúng là rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, thiên đường có lối ông không đi, địa ngục không cửa lại muốn xông vào?"

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận