Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân
Chương 225
Bốn người này đang sắp xếp đồ đạc dưới sự giám sát của nhân viên bảo vệ người Ấn Độ, thì nghe thấy Tần Du gọi: "Phương Mông, vào đi."
Những người còn lại đều sửng sốt, không thể nào Phương Mông với người quản lý của bộ phận bên cạnh rất trung thành, đáng khen ngợi. Anh ấy cũng sẽ bị đuổi đi sao?
Bản thân Phương Mông cũng không quá lo lắng khi bước vào văn phòng, lại nhìn thấy Tần Du mỉm cười với anh ấy "Mời ngồi."
Phương Mông ngồi xuống, Tần Du liền nói "Tôi nghe Bob nói rằng anh muốn được chuyển đến bộ phản đại lý máy dệt, nhưng anh ấy nói rằng điều đó sẽ rất đáng tiếc. Bộ phận bất động sản sẽ mất đi một nhân viên năng suất như anh, vì vậy tôi đã thảo luận với anh ấy rằng anh có lẽ sẽ phù hợp hơn với vị trí quản lý xây dựng trong dự án mới."
Quản lý xây dựng là người đứng đầu tất cả các công việc liên quan đến kỹ thuật và xây dựng, đó là một công việc béo bở, anh ấy cũng đã được thăng cấp .
Tin tốt hơn vẫn còn ở phía sau, người nước ngoài lấy ra một tờ giấy và đưa cho Phương Mông "Anh Phương, đây là phiếu điều chỉnh lương của anh.
Phương Mông thấy rằng mức lương được tăng 50%, thực sự giống như một giấc mơ. Hơn nữa anh ấy chỉ mất vài phút để ký tăng lương.
"Hôm nay tôi không có nhiều thời gian, tôi đi xử lý công việc nội bộ của bộ phận trước. Anh giúp tôi lên tầng gặp Trương Phúc Hỉ và bảo ông ấy đợi tôi một chút. Lát nữa chúng ta cùng nhau đi ăn tối, ăn mì trong ngõ nhỏ được không?" Tần Du như đang nói trong giấc mộng của Phương Mông
"Được." Phương Mông cuối cùng cũng cười.
Anh ấy bước ra, chân run run, bên ngoài mọi người đều hoảng loạn, nhưng Phương Mông lại không giống những người khác, anh ấy ngồi ở bên trong hồi lâu mới đi ra, mọi người thấy anh ấy đi ra liền hỏi: "Phương Mông, sao vậy? Có chuyện gì sao?"
"Phương Mông, cậu sẽ không bị rời đi chứ?"
Phương Mông cười cười "Không."
"Không ?"
"Có chuyện gì sao?" Người này còn chưa kịp hỏi tình huống cụ thể đã bị gọi vào.
Người ấy bước vào với sự sợ hãi trong lòng, bước ra với một nụ cười không thể kiểm soát trên khuôn mặt.
Có phải ai có tiền cũng qua được đâu? Người này thì có quan hệ bình thường với Charles, ngày đó vốn là vì muốn chọc giận Phương Mông nên mới gọi hai người này lên, anh ta cũng không cho rằng Triệu Đại Tường lên làm quản lý thì sẽ tăng lương cho anh ta, bây giờ người quản lý mới đã tăng lương cho anh ta bằng tiền thật, ước chừng khoảng 20%.
Nữ quản lý nói rằng hôm nay cô không có thời gian rảnh để nói chuyện chi tiết với anh ta, hẹn anh ta cùng ăn trưa.
Mấy người tiếp theo đi vào cũng đã biết là chuyện tốt nên cũng không lo lắng nữa.
Tần Du cùng nhân viên chính nói chuyện xong liền đi tiễn người nước ngoài ở bên bộ phận lao động, đã hơn mười hai giờ. Trương Phúc Hỉ ngồi cạnh Phương Mông, và hai nhân viên khác được cô ấy gọi đi ăn nói chuyện, Tần Du nhặt chiếc túi lên và nói: "Đi ăn cơm thôi, tôi đói rồi."
DTV
Ngày hôm đó không tổ chức tiệc, mỗi người chỉ kêu một tô mì nóng hổi, lúc sau bụi bặm lắng xuống, rồi nghe quản lý hỏi bọn họ về tình hình cơ bản của bộ phận.
Kết quả ở Minh Thái được công bố, thế nhưng ông chủ Niên đợi mãi mà không nhận được cuộc gọi nào, dù sao sau khi bị sa thải, anh ta làm gì còn có tâm tư để gọi điện báo cho ông ta. Ông ta lúc ấy còn nói với Triệu Đại Tường rằng chờ khi anh ta lên làm quản lý bộ phận, thì làm bữa ăn mừng cho anh ta một phen, thậm chí ông ta đã chuẩn bị hai cây tiểu hoàng ngư để làm quà chúc mừng Triệu Đại Tường trở thành quản lý.
Nói là 10 giờ họp, nhưng đã quá giờ ăn trưa nhưng cũng chưa ai thông báo cho ông ta về tình hình xảy ra, không lẽ xảy ra tình huống xấu nào rồi chăng?
Ông ta chính là khách hàng số một của Minh Thái, vậy nên ông chủ Niên quyết định tự mình đi tới Minh Thái thăm thăm dò thực hư.
Khi tới Minh Thái, thật vô tình, lại vừa vặn gặp được Tần Du cùng cấp dưới mới và cũ của cô cùng nhau tiến vào cửa hàng Tây.
Ông chủ Niên chỉ quen biết một chút với những người trong bộ phận đại lý máy dệt, nhưng lại gần như biết hết tên nhân viên của bộ phận bất động sản. Tại sao người phụ nữ này lại đi cùng ba người ở bộ phận bất động sản? Người đang đi bên cạnh với cô không phải là Phương Mông sao? Ngoài ra không phải hai người đó đang đi ăn cùng lão Ngô và lão Khâu sao?
Tần Du nhìn thấy ông chủ Niên, liền phớt lờ ông ta, đi ngang qua ông ta và bước vào trong.
Những người khác cũng làm theo, ngay cả hai người đã từng đi ăn với ông ta cũng không có ý định dừng lại.
Ông chủ Niên đi theo họ vào trong, trong lòng cảm thấy có điềm gở, đi theo lên tầng hai, ông ta rất hy vọng Tần Du có thể lên tầng ba, trở lại bộ phận đại lý máy dệt của cô. Nhưng lại không như mong muốn, cô bước vào hành lang và bước vào cửa văn phòng của bộ phận bất động sản.
Ông chủ niên tự nhủ chính mình là không có khả năng ấy!. Tần Du không hề có kinh nghiệm về bất động sản, trừ phi bà Dương đó bị điên, mới giao bộ phận bất động sản cho cô.
Tuy nhiên, thực tế lại rất phũ phàng, ông ta đứng ở trước cửa văn phòng của bộ phận bất động sản và tận mắt nhìn Tần Du bước vào văn phòng của Hà Cường.
Kết quả đã được công bố, nhưng ông vẫn còn một tia may mắn, ông ta bước vào và nói với một nhân viên: "Lão Khâu, ra ngoài một lát."
Ông ta đi đến nhân viên từng ăn cơm cùng ông ta ở phía trước: "Lão Khâu, nhờ ông dốc sức nói chuyện."
Lão khâu ngày đó theo chân bọn họ cùng nhau ăn cơm, lúc ấy ông chủ Niên còn đập bàn nói: "Cô gái, còn muốn tôi xin lỗi cô sao? Chết tiệt."
Lúc ấy ông chủ Niên cùng Triệu Đại Tường ở sau lưng lén mắng chửi quản lý Tần đến độ bỉ ổi. Giờ phút này bị ông chủ Niên gọi lại, lão Khâu sợ quản lý nghi ngờ, vội vàng theo ông chủ Niên đi ra ngoài, hai người đến cửa sổ cuối hành lang, ông chủ Niên đưa cho Lão Thu một điếu thuốc .
Lão Khâu xua tay,"Ông chủ Niên, chúng ta hãy nói ngắn gọn. Xin hãy hiểu cho tôi, tôi cũng còn một gia đình cần tôi nuôi dưỡng."
Bị lão Khâu từ chối, ông chủ Niên vốn đã có dự cảm chẳng lành, nay càng được tới gần hơn với chân tướng, ông ta hỏi: "Vậy rốt cuộc ai là quản lý mới của các ông?"
"Người quản lý mới lên thực ra không phải là người mới. Là quản lý Tần đang ở trên tầng. Bà Smith quyết định để cô ấy quản lý hai bộ phận. Bây giờ cô ấy cũng là người quản lý chính của chúng tôi ở bộ phận bất động sản. Từ lúc thông báo cô ấy trở thành người quản lý, cô ấy đã sa thải 4 người, trong số đó có Triệu Đại Tường và những người khác mà chưa đầy một tiếng. Cô ấy đã bổ nhiệm Phương Mông làm quản lý xây dựng."
Lão Khâu nói với ông chủ Niên "Xin lỗi, tôi chỉ có thể nói cho ông biết đến đây thôi. Giờ tôi phải vào ngay. Tốc độ khai thiên lập địa của cô ấy như d.a.o giáng trên đầu, ai mà gánh cho nổi"
Đương nhiên, phúc lợi người khác cho cũng đầy đủ, tốt gấp trăm lần so với một mình cái miệng của Charles Hà.
Lão Khâu nói xong liền bỏ chạy về phía sau như tránh bệnh dịch.
Ông chủ Niên nghe vậy liền đứng sững bên cửa sổ, gió thổi vào, trên trán không ngừng túa ra những giọt mồ hôi.
Kết quả này so với tượng tượng của ông ta, bà Dương phải tin tưởng nhiều thế nào mới có thể đem hai bộ phận quan trọng ấy cho cô tiếp quản, nếu như thế thật, cô nói xây dựng nhà máy của ai khẳng định sẽ xây nhà máy đó. Hóa ra chỉ có Phương Mông là người bỏ qua lời mời ngày hôm đó. Cho nên cái này cô gái này đã sớm biết cô ta sẽ phải đảm nhiệm vị trí quản lý? Và ngày hôm đó cô ta là cho lão bà tự đào hố?