Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân

Chương 319

Tần Du đưa tờ báo qua rồi cùng xem với Tống Thư Ngạn "Di thái thái trước kia của Tống Thế Phạm hết lòng cống hiến vì nghệ thuật".

Bài báo viết như sau: "Có câu ai cũng có suy nghĩ riêng của người nấy. Nếu bạn chỉ vì muốn nhìn thấy cơ thể di thái thái của doanh nhân giàu có, chỉ có thể nói rằng các bạn quá thô tục. Bộ phim này phơi bày nỗi khổ của những người phụ nữ bán thân trá hình ở Thượng Hải. Theo dữ liệu điều tra đã được đăng ký trước đó của Thượng Hải thì hiện tại có đến ba ngàn gái mại dâm công khai, nhưng số lượng gái bán dâm ngầm lại gấp hơn chục lần. Sở dĩ gọi mại dâm trá hình là chỉ những nữ tiếp viên trong quán trà và quán rượu, nữ diễn viên trong đoàn kịch, các cô ngôi sao điện ảnh, v. v. Dưới sự cám dỗ của đồng tiền, họ tham gia vào những hoạt động như vậy cũng rất phổ biến. Trái lại, nói có đến một trăm ngàn phụ nữ ở Thượng Hải đang theo nghề này cũng không ngoa. 'Danh Hoa Bạch Mẫu Đơn' đã lấy đề tài này, kể về một cặp chị em trong quán rượu..."

Đọc đoạn này xong, Tần Du cảm thán nói: "Lâm tiểu thư đóng loại phim này cũng đại diện cho tiếng lòng của phụ nữ, là một bộ phim điện ảnh phê phán hiện thực, rảnh em phải đi xem mới được. Anh, anh đi không?"

Tống Thư Ngạn hơi khó xử, dĩ nhiên anh ấy cũng muốn đi xem bộ phim phơi bày mặt tối của xã hội, nhưng dù sao cô ấy cũng từng là mẹ năm của anh ấy.

"Xem cái gì mà xem? Hiện thực cái rắm ấy!" Tống lão gia xanh mét mặt: "Đứa nào dám đi xem, sau này chúng ta cắt đứt quan hệ."

"Chuyện này ạ? Bác Tống, bác và Lâm tiểu thư đã chia tay mà bác cũng trả phí chia tay rồi, giữa hai người đã không còn quan hệ gì nữa. Cô ấy muốn làm gì là sự tự do của cô ấy, huống chi theo những gì trên báo viết, bộ phim này của cô ấy vẫn rất đàng hoàng, tích cực."

"Không cần bàn nữa, nếu như cô ấy thật sự nghĩ như vậy, bác sẽ c.h.ặ.t đ.ầ.u của mình làm bô tiểu đêm cho cô ấy ngồi."

"Làm bô cho cô ấy, thế chẳng phải sẽ khiến cô ấy khó xử à?" Tần Du cảm thấy cảnh tượng này đẹp quá, không dám nghĩ tới.

Ông Tống búng trán Tần Du: "Nếu cô ấy thật sự nghĩ như vậy thì còn qua lại với tên nhóc nhà họ Kim sao?"

Tần Du còn đang xoa đầu, Tống Thư Ngạn ngẩng đầu nhìn về phía ông Tống: "Cha cũng không thể nói như vậy, toàn bộ giới điện ảnh đều thế cả. Ở Mỹ người ta gọi là 'chiếc sô pha trong phòng thử kính', muốn quay một bộ phim hay tuyển vai, lúc này ông chủ của công ty điện ảnh sẽ ngồi trong phòng thử vai chờ nữ diễn viên bước vào. Chiếc ghế sô pha này để làm gì, người khác có thể không hiểu nhưng chắc chắn cha biết nó có ý gì. Lâm tiểu thư muốn thăng tiến trong ngành này, điều này cũng không có gì lạ. Nếu không tại sao cha không chi tiền mở đường cho cô ấy đi?"

Ông Tống ngồi im một lúc, một lúc sau mới nói: "Cha và cô ấy đã không còn quan hệ gì nữa rồi."

"Thế là được rồi, cha đã vượt qua chuyện ly hôn với mẹ con hay chuyện các di thái thái đánh nhau ầm ĩ, giờ chẳng qua là một di thái thái lúc trước liên quan chút xíu tới cha, mà cha vẫn để ý à?" Tống Thư Ngạn cười nói: "Cô ấy đến Hải Vân ở, đó là khách của Hải Vân, không thể niềm nở với khách hàng được à?"

DTV

Ông Tống liếc nhìn con trai rồi bị Phó lão gia kéo đến ngồi xuống, ông ấy nhìn Phó Gia Thụ đang trò chuyện của Tần Du, lại nhìn về phía con trai của mình, sau đó hừ lạnh một tiếng: "Báo chí nói cha lớn tuổi rồi cho nên bất lực mới ly hôn với vợ mình, giải tán các di thái thái. Bên trên còn nói con từ đầu đến cuối đều vô dụng, chỉ có cái mã ngoài đẹp đẽ để ngắm chứ vô tích sự."

Tống Thư Ngạn nhấp một ngụm trà suýt nữa sặc chết, anh ấy đang ho sặc sụa, cha lại nói tiếp: "Không phải là cha nói mà là báo chí nói đấy, muốn bỏ tin đồn thì nghiêm túc tìm một cô con dâu cho cha."

 

Tống Thư Ngạn lấy khăn tay lau miệng: "Không cần, lên báo quanh năm cũng có lợi cho việc tiêu thụ vải hoa Hải Đông."

Ông Tống: ...

Kiều Hi dẫn gia đình và nhân viên bước vào, Tống Thư Ngạn đứng dậy ôm lấy anh ấy. Có lẽ Kiều Hi biết thị trường nước ngoài sẽ là thị trường chính của mình, xem ra sau khi trở về đã học không ít tiếng Anh, mà vợ anh ấy nói tiếng Anh còn tốt hơn chồng mình, cho nên Tần Du chỉ cần phiên dịch giúp ông Phó và ông Tống.

Sau khi ở Thượng Hải hai ngày, Kiều Hi đến nhà máy Thanh Đảo của ông Tống cùng với Trương Phúc Hỉ.

Cùng lúc đó, 'Danh Hoa Bạch Mẫu Đơn' đã nổi tiếng khắp Thượng Hải. Cho dù quảng cáo rằng bộ phim cao cấp, đàng hoàng ra sao, dân chúng bình thường vẫn tò mò đi xem. Nhưng xem xong, danh tiếng lại rất tốt, các mặt báo đều nói về bộ phim này. Người ta nói vai diễn Thược Dược Đỏ của Lâm Mỹ Mỹ xuất sắc đến mức ngay cả Mộng Diệp trong phim cũng bị cô ấy làm lu mờ.

Tần Du bị lời tuyên truyền này chọc đến ngứa ngáy khó chịu, cuối cùng cũng phải bước vào rạp chiếu phim Hoa Mỹ đi xem bộ phim câm đen trắng này với Phó Gia Thụ. Nội dung của bộ phim này kể về một cặp chị em vốn con gái nhà lành, còn từng được đi học. Nhưng trong thời loạn lạc, gia đình cạn kiệt của cải, cuối cùng chỉ đánh đến quán rượu làm nữ phục vụ.

Lâm Mỹ Mỹ đóng vai chị gái Thược Dược, là người đầu tiên chìm đắm trong đó. Trong thời đại phim câm, thông qua cách thể hiện tinh tế của các nhân vật, Lâm Mỹ Mỹ đã bộc lộ ra hình ảnh một thiếu nữ ngây thơ cứ tưởng chỉ bán nghệ chứ không bán thân, sau đó bị đẩy vào thùng thuốc nhuộm. Suy nghĩ duy nhất của cô ấy là bảo vệ em gái của mình mà phục tùng chủ quán rượu, sự thay đổi xoay quanh các khách hàng cũng được khắc họa sống động.

Thực ra gọi là biểu diễn với chừng mực lớn trong phim cũng không quá mức như Tần Du đã nghĩ, những gì tưởng bị lộ lại không hề lộ ra. Từ nỗi đau ban đầu cho đến sự hùa đón và c.h.ế.t lặng sau đó, nhân vật Thược Dược giống như một manh chiếu rách trong ngày đông mưa gió. Điểm dừng chân cuối cùng của cô ấy là bãi tha ma, người em gái mà cô ấy dốc lòng bảo vệ cũng bước lên dấu chân của chị mình...

Khi Tần Du xem xong bộ phim này, đã không tài nào nhận ra diễn viên này chính là Ngũ di thái mà cô biết. Bất kể là sự ngây thơ, lẳng lơ hay phóng túng đều được cô ấy khắc họa một Thược Dược rất thật trên màn ảnh. Xem xong bộ phim này, Tần Du cảm thấy trái tim mình như thắt lại.

Với sự nổi tiếng của bộ phim này, rất nhiều người đã ủng hộ "Phong trào bãi bỏ mại dâm" do chính phủ dân quốc khởi xướng. Với sự nhiệt tình này, có lẽ việc Lâm Mỹ Mỹ từng là di thái thái của Tống Thế Phạm chỉ còn là câu chuyện phiếm những lúc rảnh rỗi của mọi người mà thôi. Nó cũng không ảnh hưởng đến sự nổi bật của cô ấy.

Tần Du đọc những bài bình luận tràn ngập trên báo, rõ ràng chính phủ này có rất nhiều người có năng lực. Họ biết đâu là hướng đi đúng đắn, cố gắng dẫn dắt gây dựng lại một đất nước đã lụi tàn theo chiều hướng tốt. Nhưng nếu theo tiến tiến trình xã hội của kiếp trước, dường như tất cả mọi việc đều vô ích.

Lúc này Tần Du chỉ có thể nghĩ đến lời cha mẹ nói trong mộng, nhất định phải sống sót! Phải mang ô tô đi gặp cha!

Nhìn lại gia đình của mình và Phó Gia Thụ sắp trở thành chồng cô trong ngày hôm nay.

"Ai nha! Đi qua đó đi, lát nữa sẽ có rất nhiều thứ cho anh xem." Phó Gia Ninh đẩy anh trai mình qua đó.

Đám cưới của Tần Du và Phó Gia Thụ được kết hợp giữa phong cách Trung Quốc và phương Tây. Buổi sáng tổ chức tại dinh thự nhà họ Phó trên đường Mã Tư Nam, một hôn lễ thuần túy kiểu Trung Quốc.

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận