Vô Hạn Lưu: Sân Chơi Quỷ Quái

Chương 556

Ngay lúc đó, giọng nói vô cảm của hệ thống lại một lần nữa vang vọng khắp căn phòng an toàn:

"Dựa trên màn trình diễn trong phó bản lần này, đánh giá được tiến hành.

Người chơi đạt được xếp hạng S là: Lê Tri.

Phần thưởng nhân hệ số 1.5.

Tổng điểm nhân khí hiện tại: 3,207,478,528 — không thay đổi thứ hạng.

Tổng điểm nhân khí đã tích lũy: 8,903,123,864.

Chúc mừng người chơi đã leo lên vị trí số một trên bảng xếp hạng toàn cầu. Mong người chơi duy trì phong độ."

Ở một góc phòng, Trì Y và Liên Thanh Lâm đồng loạt bật tiếng reo hò, không giấu nổi sự phấn khích.

Tạ Khung nhìn cô, ánh mắt vẫn không thể hiện cảm xúc gì đặc biệt, chỉ bình thản lên tiếng:

"Chúc mừng."

Lê Tri mỉm cười nhẹ, đáp lại bằng một cái gật đầu.

Ngay lúc đó, hệ thống lại tiếp tục phát ra thông báo lạnh lẽo:

"Điểm nhân khí đã được thống kê xong. Bây giờ sẽ tiến hành phát thưởng, dựa trên nguyện vọng sâu kín nhất của từng người chơi."

Không khí xung quanh bỗng chốc thay đổi. Mọi người trong phòng đột nhiên biến mất, mỗi người bị dẫn vào một không gian nhận thưởng riêng biệt.

Trước mắt Lê Tri hiện lên một tấm bảng trong suốt, như thể được khắc từ thủy tinh nhưng lại chứa hàng vạn lớp dữ liệu sống động. Không gian lần này không giống bất cứ lần nào trước đó, nó giống như một phiên bản nâng cấp với giao diện tinh vi hơn nhiều. Trên bảng hiện rõ dòng chữ: "Kho Đạo Cụ."

Bên dưới là vô số đạo cụ được phân chia thành từng nhóm cụ thể: nhóm tấn công, nhóm phòng thủ, nhóm bảo vệ tính mạng, nhóm chuyển hóa tổn thương… Mỗi món đều đi kèm bảng chú thích chi tiết cùng mức điểm cần thiết để đổi, và đặc biệt, một số còn được đánh dấu "Miễn phí" — nghĩa là cô có thể lấy mà không tốn điểm.

Giọng hệ thống vang lên lần nữa, như một lời dụ dỗ thì thầm vào tai:

"Chúc mừng người chơi đã trở thành người đứng đầu bảng xếp hạng thế giới. Mở khóa đặc quyền độc nhất dành cho người chơi hạng nhất:

Người chơi có thể tự do lựa chọn đạo cụ trong kho, không giới hạn số lượng."

Lê Tri lướt tay trên bảng điều khiển, vô số vật phẩm hiện lên liên tục, dường như không có điểm dừng. Từ những món cơ bản cho đến các vật phẩm hiếm gặp trong truyền thuyết, tất cả đều nằm trong tầm với. Với điểm nhân khí hiện tại, cô hoàn toàn có thể đổi hàng trăm đạo cụ mà không cần đắn đo.

Nếu cô muốn, cô có thể lấy hàng loạt đạo cụ bảo vệ tính mạng. Khi bước vào phó bản kế tiếp, chỉ cần đứng yên, không động tay động chân, cô vẫn có thể sống sót một cách dễ dàng nhờ những vật phẩm này.

Hệ thống tiếp tục thông báo, từng câu nói như một cánh cửa dẫn đến một tầng quyền năng mới:

"Người chơi có quyền lựa chọn loại phó bản kế tiếp."

"Người chơi được phép chỉ định ba người chơi cùng tham gia phó bản tiếp theo."

"Người chơi có thể giới hạn số lượng người chơi trong phó bản trước khi bước vào."

Ngay khoảnh khắc đó, Lê Tri hoàn toàn hiểu được quyền lực tuyệt đối của vị trí số một.

Mộng Vân Thường

Cô có thể bất tử. Với vô số đạo cụ tăng cường tuổi thọ, tài năng, nhan sắc, sự giàu có—cô có thể sống lâu hơn bất kỳ ai, trở thành huyền thoại không ai lay chuyển.

Từ giờ trở đi, cô không chỉ bảo vệ được ngôi vị đầu bảng mà còn có thể sử dụng những món đạo cụ quý giá này để thu hút người chơi khác, khiến họ phải cúi đầu làm tay sai cho cô, chỉ vì một hy vọng mong manh được nhận lại chút lợi ích.

Nếu cô muốn, cô có thể trở thành vị thần duy nhất trong thế giới này.

Đúng lúc đó, hệ thống như cố tình khuấy động dục vọng sâu kín nhất trong lòng cô, mở ra chiếc hộp Pandora — nơi chất chứa những ham muốn không đáy và quyền lực vô hạn. Lê Tri cảm nhận rõ, cô đang đứng bên bờ vực của một trò chơi lớn hơn, một cuộc chiến thực sự bắt đầu từ đây.

Cô khẽ cất tiếng, giọng nói vang lên giữa không gian im lặng:

"Khi nào ta có thể gặp mi?"

Không gian xung quanh lạnh buốt, chìm trong tĩnh mịch đến rợn người. Một lúc sau, giọng nói máy móc vang lên chậm rãi:

"Ngươi muốn gặp ta sao?"

Lê Tri cười khẽ, ánh mắt lóe lên tia hứng thú kỳ lạ:

"Không thể chờ đợi được nữa."

Giọng máy móc cũng bật ra một tiếng cười khô khốc:

"Sắp rồi.

Ta cũng đang chờ giây phút đó."

Lê Tri thu ánh mắt về, bắt đầu chọn lựa vật phẩm phù hợp để tặng cho những người cô quan tâm—Tạ Khung, Lê Phong, Đàm Mạn Ngữ, những người trong biệt thự. Dù điểm nhân khí có bị trừ đi một phần sau đợt đổi thưởng, nhưng con số khổng lồ ấy vẫn đủ để cô vững vàng giữ vững vị trí đầu bảng, không hề lay chuyển.

Sau khi rời khỏi không gian nhận thưởng, căn phòng an toàn bắt đầu đếm ngược thời gian đóng cửa. Chỉ còn đúng một phút.

Lê Tri bước đến bên Tạ Khung, người vẫn đứng im lặng ở một góc phòng, lạnh lùng như thể chưa từng trải qua bất kỳ rung động nào:

"Phó bản lần này là do cậu chỉ định tôi vào phải không?"

Tạ Khung không giấu giếm:

"Đúng."

Anh ngập ngừng một lúc, rồi nhìn thẳng vào cô:

"Tôi muốn đấu với cô."

Trong nửa năm qua, hai người không ngừng va chạm và cạnh tranh. Đây là hồi kết của cuộc đối đầu kéo dài. Anh muốn biết, rốt cuộc Lê Tri mạnh đến mức nào. Đó là lý do vì sao, lần đầu tiên, anh sử dụng quyền đặc biệt của người đứng đầu bảng xếp hạng—chỉ để kéo cô vào cùng một phó bản.

Tuy nhiên, điều anh không lường trước được là phó bản lần này lại là một bản mất trí, khiến hai người đối đầu lại trở thành đồng đội bất đắc dĩ.

Anh không chắc, nếu lần này họ không mất trí nhớ, kết quả liệu có khác đi? Nhưng lúc này, đứng trước mặt cô, anh biết một điều—ý chí muốn đánh bại cô trong anh, đã vơi đi nhiều.

Trì Y từ xa chạy đến, giọng vui vẻ như trẻ con:

"Tiểu Tạ! Sau khi ra ngoài nhớ đến chơi với tụi tôi nha! Tôi sẽ nướng bánh cho cậu ăn!"

Tạ Khung vẫn giữ gương mặt nghiêm túc, nhưng sau một hồi im lặng, anh khẽ gật đầu:

"Được."

Đếm ngược kết thúc, từng người chơi lần lượt bị truyền tống ra khỏi phòng an toàn.

Ba người xuất hiện giữa khu vườn nhỏ rực rỡ của biệt thự.

Chỉ vài ngày trôi qua, nhưng hoa trong vườn đã nở rộ rực rỡ hơn trước, từng chùm hoa chen nhau dưới ánh nắng, khoe sắc sống động giữa màu xanh lá.

Một chùm pháo hoa màu hồng b.ắ.n lên bầu trời. Du Kinh Mộng lao đến, tay cầm vòng hoa tươi vừa được kết vội, hớn hở đội lên cổ Lê Tri:

"Chúc mừng Tri Tri lên hạng nhất!"

Tiếng vỗ tay vang lên tưng bừng, rộn rã giữa vườn. Âu Văn Đống vỗ tay đến mức bàn tay đỏ ửng, nhưng ánh mắt đầy tự hào.

Trên bảng xếp hạng ứng dụng, vị trí đã được cập nhật theo thời gian thực. Sau khi phòng livestream kết thúc, hàng triệu người trên khắp thế giới đều đổ dồn ánh mắt về bảng xếp hạng chính thức.

Trận chiến cuối cùng, nơi đỉnh cao chạm đến đỉnh cao, chính thức khép lại ở thời khắc này.

Trong biệt thự, những người chơi khác nghe tin Lê Tri trở về cũng không nhịn được mà chạy ra, đứng từ xa hô lớn:

"Lê Tri trâu bò thật đấy!"

Từng luồng khí nóng hừng hực, từng ánh mắt đầy ngưỡng mộ và phấn khích từ khắp nơi đổ dồn về phía cô.

Lê Tri đã leo lên đỉnh thế giới, không còn bất kỳ đối thủ nào xứng tầm.

Nhưng với Lê Tri, cô biết rõ—trận chiến thực sự, mới chỉ vừa bắt đầu.

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận