Vô Hạn Lưu: Sân Chơi Quỷ Quái

Chương 413

Dưới ánh sáng mờ của màn hình, Trì Y mở livestream của Lê Tri. Ngay lập tức, con số ở góc trên bên phải hiện ra khiến cô sững người – chỉ trong vài phút ngắn ngủi từ lúc Lê Tri vào phó bản, số người xem trực tiếp đã vọt lên hàng triệu.

Âu Văn Đống rùng mình, co người lại như thể chính mình vừa đặt chân vào đó:

“‘Bóng Ma làng hoang’, nghe cái tên thôi cũng thấy rợn tóc gáy rồi! May mà tôi không vào!”

Trong phó bản, Lê Tri từ từ mở mắt ra.

Một bầu không khí c.h.ế.t chóc đập thẳng vào mặt cô. Mảnh đất cằn cỗi dưới chân như đã bị bỏ hoang từ nhiều đời. Cây cối khô trơ, lá cằn cuộn lại như những bàn tay xương xẩu vươn lên bầu trời âm u.

Một con đường đất dẫn thẳng về phía trước, nơi đó là một cái thôn mục nát đang bị bao phủ bởi lớp cỏ dại cao đến ngang hông, như muốn nuốt trọn mọi dấu tích của nhân loại.

Cô đứng yên lặng trong vài giây, mắt quét một vòng xung quanh. Không một tiếng động, không bóng dáng người chơi nào. Không có nơi nào để ẩn nấp, cũng chẳng có ai nấp được trong cảnh quan trống trải này.

Mộng Vân Thường

Lê Tri cúi xuống, phát hiện dưới chân mình là một chiếc ba lô du lịch cỡ lớn – điều này chưa từng xảy ra trước đây. Cô đã vào phó bản không ít lần, nhưng đây là lần đầu tiên hệ thống cung cấp cho cô trang bị ban đầu.

Nét mặt cô hơi thay đổi, ánh mắt lóe lên tia nghi ngờ. Cô nhặt chiếc ba lô lên, mở khóa kéo.

Bên trong là một đống đồ hỗn tạp: nước suối, lương khô, một cây cuốc rỉ sét, một chiếc gương nhỏ chỉ bằng lòng bàn tay, một bó hương nến và một xấp vàng mã. Ngoài ra còn có hai cục sạc dự phòng cỡ lớn và một bộ giá đỡ điện thoại với đầy đủ loại: loại gắn đầu, gắn tay, đến cả gậy selfie chuyên nghiệp.

Cô thò tay xuống đáy ba lô, rút ra một cuốn sách mỏng với bìa màu nâu sậm, chữ in lòe loẹt: “Bí Kíp Thám Hiểm Thần Quái”.

Lật thử vài trang, cô thấy bên trong ghi chú những hiện tượng tâm linh thường gặp, cách xử lý và một số bùa chú Đạo giáo sơ cấp. Nhưng chất lượng in thì cẩu thả đến mức chỉ cần liếc qua cũng biết là hàng rẻ tiền lậu lắm. Cô nhíu mày, tạm gác cuốn sách lại.

Ngăn ngoài cùng của ba lô là một chiếc điện thoại thông minh. Cô mở máy, thấy màn hình khóa hiện ảnh chính mình – gương mặt cười nhẹ, hơi nghiêng về bên trái, rõ ràng là ảnh selfie chụp gần đây.

Cả điện thoại chỉ cài đúng một ứng dụng: “Livestream Thám Hiểm”.

Chẳng cần suy nghĩ thêm, Lê Tri đã đoán được thân phận lần này trong phó bản: một streamer chuyên thám hiểm các hiện tượng kỳ bí.

Cô gắn điện thoại vào gậy selfie, đeo lại ba lô, chỉnh sơ tóc mái rồi mở ứng dụng.

Màn hình giao diện livestream hiện ra. Camera trước ngay lập tức bật lên, quay thẳng vào mặt cô khiến Lê Tri hơi giật mình vì hình ảnh trên màn hình... méo mó đến rợn người.

Dòng bình luận nhao nhao hiện lên ngay lập tức:

— "Clm! Nữ streamer này trông còn đáng sợ hơn cả ma!!!"

— "Tôi biết mà, livestream thám hiểm thần quái thì nhân vật chính cũng phải có chút... u linh chứ nhỉ?"

— "Mau quay camera vào cái thôn ma sau lưng đi! Ai mượn quay mặt mình hoài vậy?"

Lê Tri nhếch môi, đưa tay vẫy trước ống kính:

“Xin chào mọi người. Xin lỗi nha, chắc hiệu ứng làm đẹp của hệ thống hơi quá tay rồi, để tôi chỉnh lại một chút.”

Cô vào phần cài đặt, tắt hết hiệu ứng làm đẹp đang bật tối đa. Gương mặt trên màn hình ngay lập tức trở lại bình thường – gương mặt lạnh lùng, sắc nét nhưng lại hút mắt kỳ lạ.

Bình luận thay đổi ngay:

— "Ôi trời, hóa ra là mỹ nhân!"

— "Mặt thế này mà đi làm streamer kinh dị? Về livestream mỹ phẩm đi cô ơi!"

— "Chậc, bình hoa di động! Đẹp thì được gì, lát nữa không biết có bị dọa đến tè ra quần không?"

Cô không quan tâm đến mấy lời này. Tay vẫn lướt qua giao diện, mắt lặng lẽ ghi nhớ từng chi tiết.

Góc trái trên cùng hiển thị số lượt like: 48. Góc phải là lượng khán giả đang xem: 59 người. Cô nhấn vào phần hướng dẫn, phát hiện mỗi người xem có thể thả một like mỗi giờ. Ngoài ra, nếu gửi quà trị giá 1000 sao sẽ được thêm một lượt like.

Khi cô còn đang nghiên cứu, thì ở ngoài phó bản – những khán giả thật sự của cô cũng bắt đầu tràn vào xem buổi livestream. Vừa thấy mấy dòng bình luận mỉa mai cô là “bình hoa”, là “búp bê chỉ biết quay mặt”, là “streamer làm màu”, ai nấy đều nổi điên.

— "Tức c.h.ế.t đi được! Dám chê chị Tri của tao? Tụi mày mù à?!"

— "Đám khán giả trong phó bản này là quỷ gì thế? Nói chuyện láo toét!"

— "Ủa là sao? Lê Tri vừa phải livestream cho người thật chúng ta, vừa phải livestream cho dân bản địa trong cái phó bản ma quái này hả??"

— "Thân phận streamer thám hiểm thần quái? Hệ thống này đúng là búp bê Matryoshka, mở hoài không hết trò!"

Một dòng bình luận khác gào lên đầy phẫn uất:

— "Lê Tri! Tôi phê bình cô đấy! Bình thường sao không chào tụi tôi kiểu thân thiện như chào bọn giả trân trong phó bản? Bọn tôi mới là fan ruột của cô nha!"

...

Lê Tri quay lại nhìn màn hình, đọc qua mấy bình luận đang bàn tán rôm rả về ngoại hình cô, thậm chí có người bảo cô nên đổi hướng làm streamer vũ đạo, nhảy nhót trong thôn ma chắc chắn hút view hơn.

Cô chẳng buồn phản bác, chỉ mỉm cười nhẹ:

“Tiếp theo tôi sẽ dẫn mọi người vào cái thôn ma kia, để cùng trải nghiệm không khí kinh dị nơi đây.”

Cô quay ống kính ra phía trước – nơi cái thôn hoang tàn chìm trong làn sương mù lạnh lẽo đang hiện rõ từng chút một.

Bình luận nín thở:

— "Chưa vào mà tao đã lạnh sống lưng!"

— "Nghe nói đây là thôn xảy ra vụ thảm sát diệt môn liên hoàn đấy!"

— "Ai vào rồi cũng không ra được, khuyên streamer nên suy nghĩ lại!"

— "Theo lời người sống sót kể lại, oan hồn những nạn nhân vẫn còn vất vưởng trong thôn. Muốn siêu thoát phải tìm được người thế thân!"

...

Lê Tri tiếp tục bước đi, mắt vẫn liếc những bình luận chạy không ngừng. Bất chợt, cô dừng lại trước một bậc thềm đá.

Cô khẽ cười, giọng nói mang theo chút đùa cợt nhưng lạnh như băng:

“Mọi người đã vào đây thì chắc đều hứng thú với những sự kiện thần quái nhỉ? Vậy để tôi kiểm tra kiến thức một chút, ai biết vụ thảm sát ở Thôn Lưu Gia diễn ra thế nào không?”

Ngay lập tức, bình luận tràn về:

— "Tôi nhớ mà! Con trai trưởng thôn bị rối loạn hưng cảm, phát bệnh xong đi g.i.ế.c từng nhà!"

— "Không phải g.i.ế.c trong một đêm đâu, hắn g.i.ế.c cách vài ngày một lần, toàn lẻn vào ban đêm!"

— "Cái thằng bệnh đó đúng là không tha ai, cuối cùng còn g.i.ế.c cả nhà mình, kể cả ông bố trưởng thôn vì bao che!"

...

Lê Tri vừa thu thập thông tin vừa bước lên bậc đá. Khi chân vừa chạm vào mặt thềm, hệ thống vang lên tiếng “đinh” khô khốc, ngay sau đó là giọng nói vô cảm của hệ thống:

“Người chơi đã vào Thôn Lưu Gia. Kích hoạt cốt truyện: Bạn là một streamer thám hiểm thần quái, đến Thôn Lưu Gia – cái thôn ma nổi tiếng với quá khứ đẫm m.á.u – để khám phá sự thật phía sau những truyền thuyết kinh hoàng.”

“Nhiệm vụ: Thu thập đủ năm triệu lượt like trước khi c.h.ế.t để hoàn thành phó bản.”

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận