Trường Môn Hảo Tế Yêu

Chương 518: Chương 518

Ngao Thất là vãn bối, trên còn có trưởng bối, dù trong lòng dày vò cũng không tiện rời đi.

“A công không phải định trách phạt A cữu đấy chứ?”

“Quản tốt chính ngươi đi.” Ngao phu nhân sắc mặt trầm xuống, đại khái cũng đoán được lo lắng trong lòng nhi tử, “Cái người cữu mẫu kia của ngươi, không phải hạng khiến người yên tâm. Bình thường thì buông thả tùy tiện cũng thôi đi, nay lại dám đẩy Thái hậu, ta thấy là gan to bằng trời…”

“Không phải nàng đẩy.” Ngao Thất nghẹn cổ phản bác, không đồng tình nhìn mẫu thân, “Cữu mẫu lòng dạ lương thiện, sẽ không đoạt mạng người khác. Hơn nữa, nàng cũng đâu có ngu ngốc…”

Thấy sắc mặt mẫu thân ngày càng khó coi, thanh âm của Ngao Thất cũng càng lúc càng nhỏ.

Nhưng miệng hắn không dừng lại, cứng đầu nói: “Dù có là kẻ ngu dốt như heo, cũng biết đẩy Thái hậu thì chẳng có kết cục gì tốt, huống hồ là nàng? Thông minh như thế, sao lại tự chuốc lấy phiền toái?”

“Hừ!” Ngao phu nhân đối với Phùng Vận, người quyến rũ nhi tử bà, vẫn luôn giữ lòng cảnh giác, nay nghe nhi tử bênh vực nàng lại càng giận dữ, “Ngươi cứ chờ mà xem, còn chưa biết nàng sẽ gây ra bao nhiêu chuyện rắc rối cho A cữu ngươi…”

Ngao phu nhân lo nhất, kỳ thực không phải Phùng Vận gây chuyện…

Mà là Bùi Quyết luôn một mực đứng về phía nàng, tai mềm dễ bị lung lay, chỉ sợ không trấn giữ nổi gia môn.

Vừa rồi nếu không phải bà và phụ thân đến kịp, hắn suýt nữa đã dẫn binh xông thẳng vào nơi ở của Thái hậu.

Tội ấy… là tội gì chứ…

Ngao phu nhân trong lòng mơ hồ cảm thấy sợ hãi.

“Gà mái gáy sáng, nhà ắt suy bại.”

Ngao Thất đột ngột biến sắc, làm Ngao phu nhân giật nảy người, tưởng nhi tử giận vì bà nói Phùng Vận như vậy, không ngờ hắn đột nhiên quay người, bất thình lình kéo cửa phòng ra, mặt lạnh như tiền gọi hai nha hoàn đang đứng ngoài hành lang.

“Các ngươi qua đây.”

Hai nha hoàn hoảng hốt giật mình.

Liếc mắt nhìn nhau, rồi ngoan ngoãn bước đến trước mặt Ngao Thất hành lễ.

“Ngao tướng quân.”

Ngao Thất hỏi: “Các ngươi đang nói gì đấy?”

Nha hoàn cúi đầu, “Nói… nói Thái hậu từ vọng đài ngã xuống là do quỷ mị tác quái. Phu nhân đã mời Tề quân ra mặt, để pháp sư Già Luật giúp tróc quỷ…”

Chuyện bên phía Thái hậu xảy ra, Ngao Thất vẫn chưa hay biết, nghe hai nha hoàn ngươi một câu ta một câu kể lại, hắn mới biết Phùng Vận vậy mà lại mượn sức Tiêu Trình.

“Ta đi xem thử.”

Hắn mặt mày sầm sì, đôi mắt sắc bén như sói con, lấp lánh hừng hực.

Thao Dang

Hai nha hoàn sợ đến run rẩy, không dám hé lời, Ngao phu nhân thì tức giận đến phát điên.

“Nghiệt tử, ngươi đứng lại cho ta!”

“A mẫu!” Ngao Thất nghẹn cổ quay đầu lại, “Các người kéo A cữu đi, để nàng một mình đối mặt Thái hậu, thật là không hợp tình hợp lý. Ta phải đi giúp nàng!”

“Đến phiên ngươi giúp sao? Ngươi là thân phận gì?” Ngao phu nhân trừng mắt, hận không thể moi cái đầu lừa của hắn ra mà rửa sạch một lượt.

“Tiểu Thất, ngươi không còn là trẻ con nữa, làm việc đừng có tùy tiện như vậy. Ngươi không vì thể diện của phụ mẫu, cũng nên nghĩ cho bản thân một chút. Mấy tâm tư nhỏ nhặt này mà bị truyền ra ngoài, sau này còn có nữ lang nhà nào đứng đắn dám gả vào Ngao gia?”

“Con vốn không định lấy thê tử! Ai muốn gả thì gả, không muốn thì thôi. Ngao gia chẳng phải còn có A Tả sao? Muốn nối dõi tông đường, chẳng phải còn hắn?” Ngao Thất hoàn toàn không nghe lọt tai lời mẫu thân, nói xong một tràng giận dữ, cũng không thèm để ý đến sắc mặt tức đến tái xanh của Ngao phu nhân, mạnh tay kéo cửa phòng, như gió lao ra ngoài.

Hắn thực sự rất lo lắng.

 

Phùng Vận lại không ở trong phòng bên.

Thị vệ nói với hắn, “Phu nhân đi xem pháp sư Già Luật bắt quỷ rồi.”

Ngao Thất trong lòng chấn động, càng lúc càng cảm thấy sự việc này phát triển theo chiều hướng quái lạ.

Phùng Vận vốn hận Tiêu Trình đến tận xương tủy, vì sao lại cùng hắn bắt tay?

Còn Tiêu Trình, nếu không có lợi ích gì, sao lại ra tay giúp đỡ?

Vừa nghĩ đến đó, lòng hắn chợt hoang mang, bước chân bất giác nhanh hơn.

287- Hận chẳng còn trẻ.

Trên bậc gỗ của vọng đài, vết m.á.u đã được lau sạch sẽ.

Cao tăng Thiên Trúc cho người phủ một tấm vải xanh lên đài, dưới đài bày hương án, ngoài đệ tử của cao tăng, những người đến xem đều bị cấm quân ngăn cách cách đó ít nhất ba trượng...

Từng đợt kinh hô vang lên trong trường.

Mỗi lần pháp sư Già Luật vén tấm vải xanh lên, người xuất hiện trên đài đều khác biệt: thay y phục, đổi gương mặt, thậm chí biến đổi cả giới tính. Phép thuật này chẳng khác gì thông linh, khiến người xem dựng cả tóc gáy, mồ hôi lạnh túa ra.

“Thật sự có tà ma sao?”

“Mỗi lần đều biến thành người khác, chắc chắn là tà ma không sai.”

“Chẳng lẽ phải biến chín chín tám mươi mốt lần, mới hiện nguyên hình?”

“Cao tăng Thiên Trúc quả là lợi hại. Pháp hội bình thường, chưa từng thấy phép thuật nào kỳ diệu thế này...”

“Nghĩ đến việc trong nghị quán lại có thứ dơ bẩn như vậy, trên người liền thấy khó chịu.”

Người vây xem rì rầm bàn tán, Ngao Thất theo lối quanh vọng đài đi một đoạn, phát hiện người đến xem ngày càng đông, nhưng trong đám người ấy không thấy Phùng Vận đâu.

Lòng hắn càng lúc càng hoảng, thấy Cát Quảng liền lập tức xông đến, túm c.h.ặ.t lấy tay hắn.

“Nữ lang đâu rồi?”

Cát Quảng bị hắn làm cho giật cả mình.

Cảm giác cánh tay bị siết c.h.ặ.t cùng giọng nói thất thần của Ngao Thất khiến hắn không hiểu ra sao.

“Pháp sư Thiên Trúc nói, tà ma không rõ là yêu nghiệt phương nào, cũng không biết là do Thái hậu hay nữ lang dẫn đến. Cần hai người cùng lên vọng đài, mới có thể ép tà ma hiện hình. Thái hậu vừa xuống, liền gọi nữ lang lên đó rồi...”

Ngao Thất nheo mắt lại, “Ngươi nói, nữ lang đang ở trên vọng đài?”

“Phải rồi.” Cát Quảng gật đầu.

Sắc mặt Ngao Thất lập tức thay đổi, “Sao ta không thấy?”

Cát Quảng liếc hắn một cái, cùng hắn đi tới tìm người.

Trên vọng đài phủ một tấm vải xanh rất lớn, nhìn từ dưới lên, gần như không thấy rõ tình hình bên trong. Cát Quảng nhón chân, rướn cổ nhìn một lúc, rồi gãi đầu.

“Vừa nãy còn ở đó, chẳng lẽ đã rời đi rồi? Để ta hỏi thử xem.”

Không ổn! Ngao Thất nhìn cao tăng Thiên Trúc mặt mày ngây dại kia, trong lòng dâng lên một dự cảm chẳng lành.

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận