Năm Mất Mùa: Xuyên Thành Mụ La Sát, Ta Có Siêu Thị Vạn Năng

Chương 326: Chương 326

Tiền Mộc Mộc nhướng mày.

"Người không có gì muốn nói sao?"

"Ta nói cái gì? Ta cảm thấy cũng rất được." Hứa lão thái thái nói.

"Không nghĩ tới người còn rất khai sáng, có hơi bất ngờ." Tiền Mộc Mộc nói.

Bốc một nắm hạt dưa còn thừa từ năm ngoái ra khỏi túi, Hứa lão thái thái đưa đến trước mặt Tiền Mộc Mộc, thấy nàng không cần, bà ấy tự mình cắn.

"Chuyện này nếu đặt lên người ta, chắc chắn ta cũng sẽ nghĩ cách giữ Nha Nhi lại. Nha đầu tốt như vậy mà không biết trân trọng, là tiểu tử thối Đại Liên kia không có phúc, đợi sau này trải qua nhiều chuyện rồi nó sẽ hiểu, chỉ là lúc đó, sợ là đã muộn rồi~"

Tiền Mộc Mộc thở dài một tiếng.

"Bỏ đi, tạo hoá của tiểu tử đó thế nào thì xem chính nó thôi, con cũng không muốn quản nữa. Ngoài ra, con còn muốn nói với người một chuyện."

"Lần này Đại Liên về, vừa là gọi người Lý gia đến đón Nha Nhi đi, vừa muốn bán bảo bảo mới sinh, sở dĩ làm hung hăng ầm ĩ như vậy, hình như là ở bên ngoài có người thích."

"Có thể là động chân tâm rồi, cho nên vội muốn đuổi Nha Nhi đi, để tiện rước nữ tử kia vào cửa. Nhưng nó không ngờ tới, con sẽ nhận Nha Nhi làm nghĩa nữ, nó rất phản đối chuyện này, khi đến bên nhà cũ này, vẫn luôn lảm nhảm bên tai con, muốn con hối hận, con—"

Tiền Mộc Mộc còn muốn nói tiếp, Hứa lão thái thái lập tức cắt ngang, mở miệng nói: "Chắc chắn không được! Ta thấy nó muốn ăn phân!"

“Nữ tử bên ngoài có giỏi thế nào đi nữa, chỉ cần lão bà tử ta chưa nắm mắt một ngày, nó đừng hòng toại nguyện!"

Hứa lão thái thái tức đến mức không cắn được cả hạt dưa, n.g.ự.c phập phồng lên xuống, phì phò thở mạnh, giận dữ nói:

"Tức phụ và hài nhi ngoan ngoãn như vậy mà không cần, cứ phải còn sớm ba chiều bốn ở bên ngoài chọc vào những người không nên chọc, làm cho một gia đình đang tốt đẹp loạn thành một đoàn. Tiểu tử thối đó, nó càng ngày càng vô pháp vô thiên!"

Nhìn Hứa lão thái thái tức giận như vậy, Tiền Mộc Mộc liên tục an ủi:

"Người bớt giận trước, chuyện này hai người chúng ta nói riêng với nhau, này tất cả đều là con moi từ miệng nó ra, nhưng cụ thể nó không dám nói với con."

Hứa lão thái thái hừ một tiếng.

"Nếu như dám mang nữ tử đó đến trước mặt ta, xem ta có đánh gãy chân nó hay không! Lão bà tử ta này không phải người không hiểu lý lẽ, nếu nó thật sự không còn tình cảm với Nha Nhi, nên chia tay êm đẹp với Nha Nhi, xử lý xong đoạn quan hệ này, lại thích một người khác."

Bà ấy vỗ lòng bàn tay vào mu bàn tay vang lên bốp bốp, mặt tràn đầy kích động đến mức bật cả người dậy, đứng lên quá mạnh, ghế đẩu ngã đổ xuống đất.

"Nhưng con nói xem, bây giờ nó làm loạn ở bên ngoài đã đành, về nhà còn đối xử với Nha Nhi như vậy, Nha Nhi vừa mới sinh xong, sao nó có thể nhẫn tâm như vậy được chứ, ta thấy nó quả đúng là lòng lang dạ sói, súc sinh!"

Tiền Mộc Mộc gật gật đầu, rất đồng ý.

"Chẳng qua người cũng đừng quá lo lắng, con đã nói rõ thái độ với nó, con sẽ không chấp nhận nữ tử đó."

"Con làm như vậy là đúng." Hứa lão thái thái khẽ thở ra một hơi, lại dựng ghế đẩu lên ngồi xuống.

"Nhưng mà, nói lại thì, Đại Liên cuối cùng vẫn còn trẻ, sau này vẫn phải cưới nữa, con giữ Nha Nhi ở bên người, con không chỉ phải có lời giải thích với Đại Liên, còn phải có một lời giải thích với người bên phía nương gia nàng ấy, nếu không người nhà nàng ấy chắc chắn sẽ vẫn luôn quấn lấy con."

"Chuyện người nói, con nghĩ như thế này." Tiền Mộc Mộc thuận thế nói ra kế hoạch đã dự tính sẵn từ ở nhà, nói ra hết như đổ hạt vàng.

Hứa lão thái thái nghe xong, trên mặt có tiếc nuối, cũng có ý đồng ý.

"Xử lý như vậy cũng đúng, đều không thiếu bên nào. Phân gia không phải chuyện nhỏ, ta cũng sẽ nói chuyện với lão đầu tử, dù sao thì cùng dòng họ muốn phân gia, cũng phải nói chuyện với bên phía ba lão tổ tông một chút."

Hứa lão thái thái nghĩ một chút rồi lại nói:

 

"Nhưng khi con xử lý chuyện của nương gia Nha Nhi, con tốt nhất nói trước với Nha Nhi một tiếng, nha đầu này con đừng nhìn nàng không hay nói chuyện, nhưng thật ra tâm tư rất tỉ mỉ. Chuyện này, nếu làm không cẩn thận rất dễ gây ra hiểu lầm."

Tiền Mộc Mộc mím cánh môi.

"Ừm, con sẽ xem xét mà làm."

Ngồi bên nhà cũ một lúc, Tiền Mộc Mộc bế hài tử muốn trở về, Hứa lão thái thái đi theo sau tiễn.

Đi đến cửa, Tiền Mộc Mộc quay đầu nói: "Mẹ chồng, gần đây trong nhà có quá nhiều chuyện, con cũng phải dành tâm sức chăm sóc Nha Nhi, có thể hơi coi nhẹ nhị lão hai người, nếu nhị lão hai người hết lương thực để ăn, nhất định phải nói với con, ngàn vạn lần đừng giấu."

Vân Mộng Hạ Vũ

"Ai dô con yên tâm đi."

Hứa lão thái thái vỗ vỗ cánh tay của Tiền Mộc Mộc, an ủi:

"Hai lão phu thê chúng ta còn chưa đến mức phải mở miệng xin gạo của các con, chúng ta cũng già rồi vốn dĩ ăn cũng không nhiều. Ngược lại là con, một mình nuôi nhiều người như vậy không dễ dàng, nếu con có khó khăn gì thì đến nói với ta, lão phu thê chúng ta chắc chắn sẽ nghĩ cách giúp con."

Đều là người một nhà, cũng không nói nhiều lời khách sáo, Tiền Mộc Mộc chào hỏi một tiếng rồi đi.

Hứa gia cuối thôn.

Tiền Mộc Mộc về đến nhà, phát hiện trong viện bày rất nhiều nội thất gỗ lim, nàng sửng sốt một lúc, có hơi không hiểu gì cả.

Linh Nhất bước từ gian chính ra, tay áo xắn đến khuỷu tay đang bận rộn chuyển nội thất, ngẩng đầu nhìn thấy Tiền Mộc Mộc trở về.

Hắn sải bước lớn tiến lên trước, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhàn nhạt.

"Ngươi về rồi, ta nghe Nha Nhi nói ngươi đến bên phía nhà cũ, ta cũng không vôi đi thông báo với ngươi."

Tiểu bảo bảo trong lòng đột nhiên khóc lên, Tiền Mộc Mộc bế vào phòng phụ bên trái, đưa hài tử cho Lý Nha Nhi, đi ra ngoài tay chỉ chỉ nội thất gỗ lim đầy viện, mặt đầy vẻ mơ hồ hỏi:

"Chuyện này là sao?"

"Lúc trước ta và Lệ Lâm Thanh đánh nhau ở trong nhà, làm hỏng rất nhiều nội thất, lúc đó ta từng nói ta sẽ đền, ngươi còn nhớ không?" Linh Nhất hỏi.

Tiền Mộc Mộc gật đầu một chút.

"Nhớ chứ… Chờ đã!"

Nàng sửng sốt vạn phần, trong nụ cười mang theo vài phần bất lực nói: "Chẳng lẽ đây chính là thứ ngươi bồi thường sao?!"

"Đúng vậy, có gì không ổn?" Linh Nhất không chút cảm thấy gì không đúng, thậm chí còn mang vẻ mặt chính trực hỏi lại.

Đồ làm còn tạm được, chỉ là ở giữa mất quá nhiều thời gian, nếu không vì Hứa gia xảy ra quá nhiều chuyện, trì hoãn không đi, hắn có thể còn không gặp được dịp chỗ nội thất này vận chuyển tới.

Tiền Mộc Mộc há hốc miệng, lặng lẽ giơ ngón tay cái.

"Ngươi nhìn nhìn cái viện này nhà ta, lại nhìn xem bộ đồ nội thất gỗ lim này của ngươi, ngươi cảm thấy ăn khớp sao? Hơn nữa đặt một bộ nội thất gỗ lim như thế này ở trong nhà, bị người ngoài nhìn thấy, nói không chừng người ta còn cho rằng nhà chúng ta giàu có cỡ nào, này sẽ hút trộm."

Linh Nhất gãi gãi sau gáy, xoay cổ nhìn qua trái ngó phải, trầm ngâm một lát.

"Có vẻ là hơi không thoả đáng. Ban đầu ta nghĩ đền một bộ tốt một chút thể hiện xin lỗi, nhưng bây giờ nghĩ lại, ngược lại gây thêm không ít phiền phức cho ngươi, xin lỗi."

Tay sờ lên đồ nội thất gỗ lim, chất liệu mịn nhẵn, vừa nhìn là biết là gỗ thật, trong mắt Tiền Mộc Mộc hiện lên một tia yêu thích, nàng quay người nhìn Linh Nhất nói:

"Bộ nội thất gỗ lim này, chắc chắn tốn không ít tâm tư đi."

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận