Sau Khi Từ Hôn Với Tra Công, Tôi Được Cha Mẹ Giàu Sang Nhặt Về

Chương 78: Hôn một cái nữa

Dù sao thì bà nội Trì cũng vừa bị một trận bệnh nặng, vì để cho bà có thể thoải mái hơn thì Trì Lăng đã cho người cải tạo căn phòng đón ánh sáng tốt nhất thành phòng ngủ. Bên cạnh là phòng của hộ lý, lúc người nhà không có mặt thì cũng có thể chăm sóc được cho bà nội.

 

Phòng ngủ hướng Nam, khi mở cửa sổ sát đất ra là sân sau. Trong sân trồng nhiều nhất là loại hoa hồng bà nội Trì thích, còn có một cái đình hóng mát, trong đây cũng không có bậc thang nào, bà có thể ra ngoài ngắm hoa và tắm nắng bất cứ lúc nào.

 

Bà nội Trì không có ý kiến gì với căn phòng, nhưng đống hoa hồng trong sân kia, bà rất không ưng, vẫn luôn phàn nàn.

 

Tổng kết lại một câu là —— chẳng có loại nào là bà thích.

 

Lần này thì Trì Lăng cũng không hiểu sao: "Tất cả đều được trồng theo sở thích của mẹ lúc trước mà, không phải trước kia mẹ thích nhất là hoa hồng kem sao, tại sao bây giờ lại không thích nữa?"

 

Giọng bà nội Trì sang sảng: "Bây giờ mẹ thích nhất là hoa hồng đỏ! Hai đứa đã làm lành rồi thì còn trồng hồng kem làm gì?!"

 

Đàm Dao nghe vậy lỗ tai đỏ ửng, khẽ kêu: "Mẹ!"

 

Trì Lăng "..."

 

Hóa ra một vườn hoa hồng kem lúc trước trồng trong sân là để cho mình!

 

Trì Vân Tinh với Trì Hi Văn vội vàng giả bộ không nghe thấy gì, xoay người rời đi.

 

Còn chưa kịp đi đã nghe thấy bà nội Trì lại nói: "Hai con đã là vợ chồng già rồi còn xấu hổ! Nhanh chóng lấy giấy kết hôn về đi, mẹ..."

 

Phía sau còn nói gì nữa thì Trì Vân Tinh và Trì Hi Văn không nghe rõ, dù sao thì Đàm Dao rời khỏi phòng bà nội Trì với khuôn mặt đỏ như cà chua.

 

Trì Vân Tinh với Trì Hi Văn hai anh em mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, cái gì cũng không nhìn thấy, cái gì cũng không nghe thấy.

 

––––––––––––

 

Mặc dù bà nội Trì đã xuất viện, nhưng sức khỏe vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, vậy nên kế hoạch du lịch cùng Trì Vân Tinh của bà phải tạm thời gác lại.

 

Ban đầu Trì Vân Tinh định hoãn lịch quay, khoảng thời gian này ở nhà để chăm sóc bà.

 

Nhưng dù nói thế nào bà nội Trì cũng không để cho Trì Vân Tinh ở nhà chăm sóc, còn giục cậu nhanh nhanh đi quay, đừng ở nhà cản trở. Không chỉ vậy, ngay cả Trì Hi Văn cũng bị bà nội Trì gọi riêng ra mắng cho một trận, đại khái không khác với Trì Vân Tinh lắm —— dọn ra ngoài ở, không có việc gì thì đừng về nhà.

 

Hai anh em lúc này mới hiểu ra, bà nội Trì muốn tạo cơ hội cho Trì Lăng và Đàm Dao, giờ phút quan trọng này mà hai anh em họ ở nhà đúng là hơi phiền.

 

Trì Vân Tinh thường xuyên phải đến trường học, cuối tuần phải đi quay phim, cậu thậm chí còn không về nhà thường xuyên như Trì Hi Văn.

 

Trì Hi Văn nói với Trì Vân Tinh: "Vân Tinh, hay là khoảng thời gian này anh sang nhà em ở nhé?"

 

Trì Vân Tinh không suy nghĩ gì lập tức từ chối: "Làm sao mà được ạ?"

 

Trì Hi Văn cau mày: "Làm sao không được? Lẽ nào đến em cũng chê anh sao?"

 

Trì Vân Tinh ho nhẹ một tiếng, do dự mãi mới ấp úng nói: "Không phải, chỉ là anh Tri Diễn thường xuyên đến nhà em, em sợ..."

 

Hai người chạm mặt nhau sẽ lại gây gổ.

 

Mặc dù bây giờ, tần suất cãi nhau của Trì Hi Văn và Đoàn Tri Diễn đã ít hơn, nhưng những lúc Trì Hi Văn thấy Đoàn Tri Diễn với mình nắm tay ôm ấp, ánh mắt vẫn còn phun ra lửa được luôn kìa.

 

Trì Vân Tinh thật sự sợ bọn họ thừa dịp lúc không có mình ở đây, lại hẹn nhau đánh nhau.

 

Đúng, Trì Vân Tinh đã biết khoảng thời gian trước Đoàn Tri Diễn với Trì Hi Văn đã từng hẹn nhau đánh nhau, vì chuyện này mà cậu giận rất lâu.

 

Không chỉ giận Đoàn Tri Diễn mà còn giận Trì Hi Văn.

 

Hai người bọn họ đều là người mà Trì Vân Tinh rất quan tâm, ai bị thương cậu cũng xót.

 

Nhưng suy nghĩ của Trì Hi Văn với Trì Vân Tinh luôn lệch sóng nhau ——

 

Trì Hi Văn: "..."

 

Được, Vân Tinh chê mình là kỳ đà cản mũi!

 

Trì Hi Văn tức thì tức nhưng cũng không thể không biết ý mà quấy nhiễu bọn họ. Vì vậy định thu dọn đồ đạc một chút, dọn đến chỗ nhà bên cạnh công ty.

 

Khi thấy Trì Hi Văn không cố chấp, Trì Vân Tinh thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cũng không nhịn được mà nói: "Anh, có lẽ anh cũng nên tìm người yêu đi ạ?"

 

Trì Hi Văn không do dự nói: "Không gấp, không gấp, anh của em còn trẻ chán, tìm người yêu để làm gì?"

 

Cho dù là ai thúc giục, Trì Hi Văn cũng tỏ thái độ này.

 

Trì Vân Tinh cũng không nói thêm.

 

Thật ra gần đây, thời gian Trì Vân Tinh và Đoàn Tri Diễn gặp nhau không nhiều, khoảng thời gian này anh bận quay phim.

 

MV mới của Quý Tịch đã thu âm xong, giờ chỉ chờ Trì Vân Tinh có thời gian thì qua quay.

 

Hôm nay Trì Vân Tinh vừa ghi hình xong chương trình thực tế là ngay lập tức di chuyển đến địa điểm quay MV.

 

Nhắc tới thì Trì Vân Tinh đã mấy tháng rồi chưa gặp Quý Tịch, lần này gặp lại, Quý Tịch không thay đổi quá nhiều, thấy Trì Vân Tinh thì cười, tiến lên ôm cậu một cái.

 

Nhiếp ảnh gia thuận tay chụp lại được khoảnh khắc này, đem hình cho hai người nhìn.

 

Quý Tịch khen: "Chụp đẹp lắm." Rồi lại hỏi Trì Vân Tinh: "Tôi đăng lên Weibo nhé."

 

Trì Vân Tinh cười gật đầu: "Dạ được!"

 

Vì vậy Quý Tịch hớn hở đăng ảnh lên Weibo:

 

@Quý Tịch: He he, tôi và Vân Tinh #ảnh#

 

Người hâm mộ của Quý Tịch nhanh chóng xếp hàng bình luận dưới Weibo của hắn.

 

[Lâu rồi anh không đăng ảnh đó!]

 

[Á! Là chụp với Trì Vân Tinh nè!]

 

[Hai người cùng quay MV hảa?!]

 

Trước đó, Quý Tịch đã úp mở với fan là mình sẽ hợp tác cùng Trì Vân Tinh trong MV mới nên fan đều đoán được ngay.

 

[Ca khúc mới sắp ra mắt!! Em sẵn sàng rồi!]

 

[Trời ơi! Hóng nha mom!]

 

[Lẹ lẹ giùm em nha!]

 

[Mong chờ mong chờ nhaa]

 

[Ngóng hai người hợp tác!]

 

[Có thể cho bọn em xem trailer được hông, để cho đỡ thèm QAQ]

 

[Ekip làm nhanh giùm em!]

 

...

 

Là một người không thường xuyên cập nhật Weibo, nếu tính kỹ thì đã hơn nửa tháng Trì Vân Tinh không đăng bài rồi, vậy nên khi thấy hình ảnh của thần tượng nhà mình trên bài đăng của nhà người khác, fan trong nháy mắt rất kích động

 

[Anh ơiiiiiii!!!]

 

[Sau nửa tháng, cuối cùng cũng được thấy anh trên bài đăng của nghệ sĩ khác!]

 

[Đáng ghét! Bao giờ anh của chúng ta mới học được cách tự mình đăng Weibo ?]

 

[Aaaaa, trai đẹp đến!]

 

[Khi nào phim «Yêu Thầm» chiếu vậy, muốn xem quá!]

 

[Vân Tinh vẫn đẹp trai như ngày nào!]

 

[Sao Vân Tinh toàn xuất hiện ở Weibo của các nghệ sĩ khác vậy 0v0]

 

[Huhu, tình cảm của hai người tốt quó!]

 

[Bổ mắt vữ! Tận hai trai đẹp liền!]

 

[Ừm thì... Tự nhiên tui thấy cả hai đẹp đôi quá là sao?]

 

...

 

Trong một đống bình luận khen ngợi nhan sắc của Trì Vân Tinh, có một bình luận như thế thì không đáng chú ý, nhanh chóng bị những bình luận khác đẩy xuống.

 

Nhưng có vài người đã nhanh mắt nhìn thấy, không chỉ vậy còn nhanh tay chụp lại, tiện tay báo cáo luôn.

 

Cùng lúc đó, điện thoại của Trì Vân Tinh cũng vang lên thông báo của người cậu ấy rất quan tâm trên trên Weibo:

 

[#hình ảnh# Giải thích xem nào?]

 

[Còn có cái này nữa. #hình ảnh#]

 

Trì Vân Tinh đang quay tất nhiên không thể trả lời lại ngay. Chờ khi cậu quay xong thì cũng đã là tám chín giờ tối.

 

Bận rộn cả một ngày, Trì Vân Tinh đã mệt không còn sức, ấy vậy mà Quý Tịch vẫn còn tràn đầy năng lượng, dường như không mệt mỏi chút nào, còn kéo tay Trì Vân Tinh hỏi cậu có đói không, có muốn đi ăn khuya không.

 

"Tôi biết gần đây có quán ăn đêm siêu ngon, không đi thì tiếc lắm"

 

Trì Vân Tinh lúc này đã không còn sức, vội vàng lắc đầu từ chối: "Hay là để ngày mai đi được không ạ? Anh Quý, bây giờ tôi mệt lắm, đợi ngày mai quay xong, tôi sẽ đi với anh nhé?"

 

Quý Tịch nghe vậy hơi tiếc nuối, nhưng thấy vẻ mệt mỏi không giấu được trên mặt Trì Vân Tinh thì cũng không ép, nên đành gật đầu đồng ý: "Được rồi, được rồi, vậy thì để ngày mai đi!"

 

Trì Vân Tinh thở phào nhẹ nhõm, cũng không ở lại lâu, thay đồ xong thì vội vàng đi luôn.

 

Vừa mới ngồi lên xe bảo mẫu, cậu định chợp mắt nghỉ ngơi một lát, thì đột nhiên Trì Vân tinh nhớ đến cái gì đó, hỏi Lưu Nhiên ngồi bên cạnh: "Điện thoại của tôi đâu rồi?"

 

Lưu Nhiên nhanh chóng đưa điện thoại cho cậu.

 

Trì Vân Tinh cầm điện thoại, chưa kịp ấn mật khẩu đã nhìn thấy thông báo tin nhắn của Đoàn Tri Diễn, cậu cười nhẹ một cái, cố nén cơn buồn ngủ, nhẹ nhàng mở khóa điện thoại, chuẩn bị trả lời.

 

Nhưng khi Trì Vân Tinh nhìn mấy tin nhắn mà Đoàn Tri Diễn gửi, cậu cảm thấy hình như có gì đó không ổn, không chút do dự, cậu ấn vào hình ảnh.

 

Tấm ảnh đầu tiên là ảnh chụp màn hình bình luận, tấm thứ hai là ảnh cậu và Quý Tịch.

 

Trì Vân Tinh sửng sốt một lát, sau đó mới kịp phản ứng, hóa ra là Đoàn Tri Diễn đang ghen.

 

Cậu cười khẽ, rồi mới đánh chữ:

 

[Sao em lại ngửi thấy vị chua nhỉ?]

 

[Là bình giấm nhà ai đổ vậy ta?]

 

Đoàn Tri Diễn trả lời ngay lập tức:

 

[Nhà anh, giấm lâu năm luôn.]

 

[Anh hôm nay hơi khó chịu nên cố ý đập đó.]

 

Trì Vân Tinh khẽ cười, liếc thấy Tạ Y và Lưu Nhiên bên cạnh không ai chú ý đến mình thì mới nhắn tin lại:

 

[Công việc! Chỉ là công việc thôi!]

 

[Hơn nữa đâu phải anh không biết, anh Quý người ta thích nữ!]

 

[Với cả em với ai có nhiều fan CP nhất, người nào đó không đếm kĩ à? Giấm này mà cũng ăn nữa sao?]

 

Đoàn Tri Diễn biết nhưng vẫn cố tình:

 

[Nhưng người ta được ôm em, còn anh mấy ngày rồi chưa được ôm.]

 

Trì Vân Tinh thấy tin nhắn này mà hơi xót. Gần đây, cả cậu và Đoàn Tri Diễn đều bận, đúng là đã lâu không gặp nhau rồi.

 

[Em cũng muốn ôm anh.]

 

Không chỉ ôm, mà còn muốn hôn nữa.

 

Chỉ là, câu sau đó cậu thấy xấu hổ nên không gửi.

 

Đoàn Tri Diễn không nhắn lại, một giây sau, một cuộc gọi đến.

 

Trì Vân Tinh đã chuẩn bị, cậu đeo tai nghe bluetooth lên, nhận điện thoại.

 

"Nhớ anh?" Giọng nói người người đàn ông trầm ấm, từ đầu dây điện thoại bên kia truyền lại.

 

Lỗ tai của Trì Vân Tinh hơi đỏ, cậu thấp giọng nói: "Dạ."

 

Đoàn Tri Diễn cười, lại hỏi: "Quay cả một ngày vậy có mệt không?"

 

Trì Vân Tinh vừa định bảo không, nhưng lời đến khóe miệng lại thành: "Mệt lắm ạ."

 

"Bây giờ em về khách sạn à?" Đoàn Tri Diễn hỏi.

 

Trì Vân Tinh: "Em đang trên đường về rồi."

 

"Hay là ngủ chút đi em?" Đoàn Tri Diễn nói.

 

"Nhưng em muốn nói chuyện với anh cơ." Trì Vân Tinh cố gắng đè giọng nói của mình xuống, lúc này như một chiếc lông vũ mềm mại, cọ nhẹ vào lòng của Đoàn Tri Diễn.

 

Đoàn Tri Diễn yên lặng trong thoáng chốc, bỗng nhiên lại hỏi: "Gửi cho anh địa chỉ khách sạn."

 

Giọng nói của Trì Vân Tinh không tự chủ to hơn một chút: "Anh muốn qua đây ạ?"

 

Tạ Y và Lưu Nhiên đồng thời liếc nhìn Trì Vân Tinh.

 

Đột nhiên Trì Vân Tinh thấy mặt mình hơi nóng.

 

Ở đầu dây bên kia, Đoàn Tri Diễn hỏi tiếp: "Ừm, chúng ta đã không gặp nhau năm ngày rồi."

 

Trong khoảng thời gian này, Trì Vân Tinh vẫn luôn bận nếu tính kỹ thì đúng là lâu rồi họ chưa gặp.

 

Bên cạnh, Tạ Y và Lưu Nhiên còn đang nhìn Trì Vân Tinh, Trì Vân Tinh xấu hổ không dám nói lời nào, chỉ đành nhỏ tiếng: "Vậy anh đã quay xong chưa?"

 

Đoàn Tri Diễn nói: "Dĩ nhiên, nếu không thì sao có thể đến gặp em?"

 

Trì Vân Tinh trong lòng hơi vui mừng, cười nói: "Vậy để em gửi địa chỉ cho anh."

 

Nói xong câu này, đột nhiên cậu không muốn cúp điện thoại.

 

Trong mắt Lưu Nhiên tràn ngập tò mò, nhưng vẫn cố nén lại mà nghiêng đầu sang một bên.

 

Ngược lại là Tạ Y hỏi: "Ai đến vậy?"

 

Trì Vân Tinh ho nhẹ một tiếng: "Anh Tri Diễn ạ."

 

Tạ Y hơi bất ngờ: "Ảnh đế Đoàn qua làm gì?"

 

Trì Vân Tinh nhớ ra là mình chưa nói cho Tạ Y chuyện cậu và Đoàn Tri Diễn hẹn hò, nhưng việc này sớm muộn gì cũng phải nói cho Tạ Y, vậy nên cậu dứt khoát nói: "Qua thăm em."

 

Biểu cảm của Tạ Y hơi kinh ngạc, nhưng cũng không hỏi nhiều.

 

Nhưng Trì Vân Tinh lại nói tiếp: "Đúng rồi, có chuyện em muốn nói với chị Y, em và anh Tri Diễn đang hẹn hò."

 

Tạ Y: "?"

 

Cái gì?

 

Hẹn hò gì?

 

Ai hẹn với ai?

 

Lưu Nhiên ngồi phía sau hít một hơi rõ to, hóng chuyện mà quay lại.

 

Lúc này, Tạ Y mới kịp phản ứng, không chắc chắn hỏi lại một câu: "Em nói em hẹn hò với ai...."

 

Trì Vân Tinh tim đập nhanh, đỏ mặt, nói lại một lần nữa: "Anh Tri Diễn ạ."

 

Tạ Y: "..."

 

Không nghe nhầm.

 

Không nghe nhầm...

 

Đm!

 

Là Đoàn Tri Diễn thật!

 

Tạ Y không có cách nào hình dung được sự khiếp sợ của mình lúc này, cô ấy hít thở sâu mấy giây, mới lại hỏi: "Bắt đầu từ khi nào?"

 

Trì Vân Tinh nói thời gian.

 

Tạ Y: "..."

 

Em được lắm, đã hơn một tháng rồi!

 

Khó trách, khoảng thời gian này cô thấy quan hệ của Trì Vân Tinh và Đoàn Tri Diễn càng ngày càng tốt, thậm chí còn hơi thân mật, cô vẫn cứ tưởng là mình nghĩ nhiều.

 

Bây giờ nghĩ lại, hóa ra không phải là cô ấy nghĩ nhiều, mà là cô nghĩ quá ít!

 

Trì Vân Tinh thấy Tạ Y không nói gì, thì nói tiếp: "Lúc trước em và anh ấy định nói cho chị Y rồi nhưng mà vẫn chưa tìm được cơ hội thích hợp, chứ không phải cố ý giấu chị đâu."

 

Trong lòng Tạ Y vẫn đang khiếp sợ, cô gật đầu một cái, bày tỏ là mình đã biết rồi, rồi không nhịn được lại hỏi: "Giám đốc Trì..."

 

"Anh ấy biết rồi ạ." Trì Vân Tinh nói.

 

Tạ Y nghe được câu này liền thở phào nhẹ nhõm, vậy thì không sao.

 

Nếu ngay cả giám đốc Trì là anh ruột đã biết rồi mà cô chỉ là người quản lý thôi thì không có gì phải lo lắng.

 

Nhưng mà Tạ Y còn mấy vấn đề: "Vậy các em có muốn công khai không? Hay là tạm thời giấu fan?"

 

"Tạm thời không công khai ạ." Trì Vân Tinh nói: "Bọn em vừa mới hẹn hò, nhưng mà cũng không cần lừa gạt fan, cứ để thuận theo tự nhiên."

 

"Nhỡ đâu bị chụp lén thì có cần chị xử lý không?" Tạ Y lại hỏi.

 

Trì Vân Tinh gật đầu: "Trước mắt nhờ chị ạ, để sau này em nói với gia đình xong sẽ tính tiếp."

 

Cậu cũng nghĩ về vấn đề này rồi nên mới có thể nói thẳng cho Tạ Y.

 

Đến khi cậu nói chuyện với người nhà xong thì không có gì phải lừa gạt cả, đến lúc đó, có khi không cần bị paparazzi chụp lại thì cậu và Đoàn Tri Diễn đã công khai rồi.

 

Tạ Y lúc này cũng bình tĩnh lại, tỏ ý mình đã hiểu.

 

Xe nhanh chóng dừng ở dưới khách sạn, Trì Vân Tinh trở về phòng định đi tắm trước, nhưng lại lo lát nữa Đoàn Tri Diễn đến thì mình lại không biết nên cầm cả điện thoại vào phòng tắm.

 

Cậu vừa tắm xong, chưa kịp mặc quần áo, điện thoại đã kêu lên.

 

Trì Vân Tinh nghe điện thoại, giọng của Đoàn Tri Diễn truyền đến: "Mở cửa đi em."

 

Tim của Trì Vân Tinh đập mạnh, cậu kìm lại sự tung tăng của mình, cười nói: "Dạ, em mở ngay."

 

Nói xong, Trì Vân Tinh mặc tạm áo tắm rồi vội vàng đi ra ngoài mở cửa phóng.

 

Không đợi cậu thấy người ở đâu thì đã bị kéo vào trong lòng người đàn ông, mùi hương quen thuộc tràn vào mũi, Trì Vân Tinh tham lam hít vào, cũng ôm lấy anh.

 

Cửa phòng phía sau hai người đóng lại, Đoàn Tri Diễn vùi đầu vào cổ của Trì Vân Tinh, hơi thở ấm áp phả vào những giọt nước chưa khô trên da thịt, Trì Vân Tinh không nhịn được mà rụt cổ lại.

 

Đoàn Tri Diễn lúc này mới để ý là tóc Trì Vân Tinh chưa khô, anh nhẹ nhàng buông Trì Vân Tinh ra: "Vừa mới tắm xong à?"

 

Trì Vân Tinh gật đầu một cái: "Dạ."

 

"Đi ra sô pha ngồi, anh sấy tóc cho em." Đoàn Tri Diễn vừa nói vừa đứng dậy đi vào phòng tắm lấy máy sấy tóc mang ra.

 

Trì Vân Tinh không nhịn được mà đi đến: "Hay để em tự làm đi?"

 

Đoàn Tri Diễn không cho cậu cơ hội từ chối đã nắm tay để cậu ngồi xuống ghế, sau đó giúp Trì Vân Tinh sấy tóc.

 

Sợi tóc Trì Vân Tinh nhỏ, mềm mượt, Đoàn Tri Diễn đứng ở đằng sau sô pha, chỉ cần cúi đầu xuống là có thể nhìn thấy vùng cổ trắng nõn của thiếu niên, dưới cổ áo là vùng đất bí ẩn bị áo tắm che kín.

 

Ánh mắt Đoàn Tri Diễn trầm xuống, nhưng rời mắt đi rất nhanh.

 

Động tác của Đoàn Tri Diễn rất nhẹ, các đốt ngón tay nhẹ nhàng xuyên qua những sợi tóc mềm mại của Trì Vân Tinh không làm đau cậu. Trì Vân Tinh thoải mái khép hờ hai mắt, cũng từ từ dựa vào sô pha.

 

Hai người cùng không lên tiếng, lẳng lặng hưởng thụ khoảng thời gian bên nhau hiếm có này.

 

Rất nhanh tóc đã khô, Đoàn Tri Diễn tắt máy sấy tóc, vỗ nhẹ lên vai của Trì Vân Tinh: "Em mau đi thay quần áo đi."

 

Nhưng Trì Vân Tinh không nhúc nhích.

 

Đoàn Tri Diễn cất máy sấy tóc xong, quay ra mới phát hiện Trì Vân Tinh đã dựa vào sô pha ngủ thiếp đi.

 

Anh đứng tại chỗ sửng sốt, rồi cười nhẹ thành tiếng.

 

Xem ra em ấy mệt lắm rồi.

 

Tóc đã khô rồi nên có thể đi ngủ luôn.

 

Đoàn Tri Diễn cúi người, ôm Trì Vân Tinh lên, nhẹ nhàng đặt xuống giường.

 

Trì Vân Tinh chìm vào sự êm ái của chiếc giường, cậu không tự chủ mà cuộn mình lại, vùi cả đầu vào trong gối, ngủ say hơn.

 

Cũng vì hành động này của cậu nên Đoàn Tri Diễn nhìn thấy một mảng trắng nõn đằng sau lưng cậu.

 

Đoàn Tri Diễn cứng đờ người tại chỗ.

 

Anh nhìn chằm vào mảng da thịt trắng nõn kia một hồi lâu. Rồi mới đi lên sờ thử một chút -- quả nhiên không có gì bên trong.

 

Đoàn Tri Diễn: "..."

 

Đột nhiên Đoàn Tri Diễn thấy hơi buồn cười, gấp gặp mình đến nỗi quần áo cũng không kịp mặc?

 

Đoàn Tri Diễn suy nghĩ một lúc, quyết định cũng không gọi Trì Vân Tinh dậy mặc quần áo.

 

Đánh thức cậu là việc nhỏ, nhưng làm cậu xấu hổ lại là chuyện lớn.

 

Hơn nữa, hôm nay Trì Vân Tinh cũng đã quá mệt mỏi rồi, Đoàn Tri Diễn không nỡ đánh thức cậu.

 

Điều tiếc nuối duy nhất của Đoàn Tri Diễn là anh vừa mới đến, vẫn chưa kịp hôn cái nào.

 

Đoàn Tri Diễn không phải là người bạc đãi bản thân, anh nắm cằm Trì Vân Tinh, làm môi cậu hơi hé ra, sau đó hôn sâu cậu một cái.

 

Hôn đến mức, trong giấc ngủ mà khóe mắt Trì Vân Tinh còn hơi chảy nước mắt.

 

Môi cũng đỏ chót.

 

Mắt Đoàn Tri Diễn cười híp lại, anh cúi xuống hôn lên trán Trì Vân Tinh: "Ngủ đi em."

 

Hôm nay Đoàn Tri Diễn đã đến rồi thì sẽ không rời đi, anh đi tắm xong thì rất tự nhiên nằm xuống bên cạnh Trì Vân Tinh, kéo người vào trong ngực ôm ngủ.

 

––––––––––––

 

Giấc ngủ tối qua của Trì Vân Tinh khá tốt, nhưng mà hơi nóng, cả người cậu như bị vây trong cái lò sưởi, dù giãy giụa sao cũng không thoát ra được.

 

Cuối cùng Trì Vân Tinh dứt khoát từ bỏ, đến khi buổi sáng tỉnh lại thì Trì Vân Tinh mới phát hiện có gì đó không đúng.

 

Sao cậu có cảm giác là có cánh tay đang ôm mình?

 

Trì Vân Tinh mở mắt ra thì đập vào mắt là khuôn mặt ngủ say của Đoàn Tri Diễn.

 

Sửng sốt tầm vài giây, Trì Vân Tinh mới nhớ là tối hôm qua Đoàn Tri Diễn đến chỗ của cậu.

 

Bọn họ ôm nhau, sau đó Đoàn Tri Diễn sấy tóc cho mình. Âm thanh của máy sấy hơi lớn, Trì Vân Tinh vốn muốn nói chuyện phiếm với Đoàn Tri Diễn, nhưng sau thấy tiếng ồn lớn quá nên thôi, định chờ sau khi sấy tóc xong sẽ nói chuyện, sau đó thì không có sau đó, bởi vì cậu ngủ mất tiêu!

 

Trì Vân Tinh ngắm nhìn khuôn mặt của người đàn ông ngủ say ngay trước mắt, hô hấp trở nên nhẹ nhàng hơn.

 

Đoàn Tri Diễn không đi mà còn ở lại ngủ với mình.

 

Đây không phải lần đầu tiên hai người chung chăn gối, nhưng Trì Vân Tinh vẫn thấy hơi xấu hổ.

 

Tim trong lồng ngực cậu đập loạn lên.

 

Lúc Trì Vân Tinh định tiến lên hôm trộm Đoàn Tri Diễn một cái thì cậu lại cảm thấy có gì không đúng.

 

Cậu cúi đầu một cái, đã nhìn thấy áo tắm trên người mình đã tuột từ bao giờ.

 

Vừa hay lúc này, lông mi Đoàn Tri Diễn cũng run lên, mở mắt.

 

Trì Vân Tinh: "..."

 

Trong mắt Đoàn Tri Diễn còn chưa hết buồn ngủ, nhìn thấy Trì Vân Tinh đang mở mắt nhìn mình, anh đợi hai giây, mới cười hỏi: "Tỉnh rồi à?"

 

Trì Vân Tinh vừa mới nhận ra từ trên xuống dưới mình chỉ có áo tắm: "...Ừm."

 

Cánh tay Đoàn Tri Diễn đặt bên hông Trì Vân Tinh siết càng chặt, kéo cậu vào lòng.

 

"Mấy giờ rồi?" Đoàn Tri Diễn hỏi, "Mấy giờ em quay?"

 

Trì Vân Tinh cũng không rõ, chỉ có thể nói: "Để em đi tìm điện thoại."

 

Đoàn Tri Diễn lại không để cậu động đậy, thấp giọng nói: "Được rồi, nếu như muộn quá rồi trợ lý sẽ đến gọi em, còn không tới thì tức là vẫn còn sớm, ngủ với anh thêm chút nữa nhé?"

 

Trì Vân Tinh cứng người, không từ chối mà gật đầu.

 

Đoàn Tri Diễn thấy vậy thì lại ôm cậu chặt hơn, đầu của Trì Vân Tinh cũng vùi vào ngực của Đoàn Tri Diễn.

 

Mùi hương quen thuộc mang theo chút quyến luyến, người Trì Vân Tinh cũng dần buông lỏng, cơn buồn ngủ lại ập tới lần nữa, cậu không nhịn được mà đưa tay ôm Đoàn Tri Diễn, sau đó lại ngủ say.

 

Thứ một lần nữa đánh thức Trì Vân Tinh dậy là tiếng gõ cửa dồn dập từ bên ngoài.

 

Ngoài cửa truyền đến âm thanh của Lưu Nhiên: "Anh Trì ơi, anh dậy chưa?"

 

Trì Vân Tinh mơ màng mở mắt ra, không chờ cậu mở miệng, đã nghe thấy giọng Đoàn Tri Diễn nói: "Mấy giờ quay?"

 

Lưu Nhiên ở ngoài cửa bỗng yên lặng, cảm thấy giọng nói này hơi quen, nhưng cậu ấy dám chắc không phải giọng của Trì Vân Tinh!

 

Cậu ấy bỗng nhớ đến câu nói hôm qua của Trì Vân Tinh, Lưu Nhiên trong nháy mắt bừng hiểu ra, cậu ấy vội vàng nói ra thời gian.

 

Đoàn Tri Diễn nói: "Được."

 

Lưu Nhiên đoán được thân phận của Đoàn Tri Diễn nên không dám ở lại lâu mà xoay người đi.

 

Lúc này Trì Vân Tinh đã tỉnh ngủ hoàn toàn, nhưng cậu không muốn nói chuyện, cứ vậy mà mê mang nhìn Đoàn Tri Diễn.

 

Đoàn Tri Diễn cúi đầu, không nhịn được mà mổ một cái vào môi của Trì Vân Tinh, nhẹ nhàng nói: "Dậy đi em."

 

Trì Vân Tinh lắc đầu, đưa tay quàng lên cổ của Đoàn Tri Diễn, làm nũng: "Hôn một cái nữa cơ."

 

Đoàn Tri Diễn buồn cười, nhưng cũng không từ chối, lại cúi xuống, chóp mũi hai người thân mật chạm nhau, Đoàn Tri Diễn lại hôn lên môi của Trì Vân Tinh lần nữa.

 

Trì Vân Tinh nhìn thấy trong mắt Đoàn Tri Diễn tràn ngập ý cười, biết người này đang cười mình nên cậu dứt khoát đứng dậy, ôm Đoàn Tri Diễn muốn hôn.

 

Không ngờ vì hành động này của cậu nên áo tắm vốn đã lỏng lẻo giờ lại tụt xuống hết, lộ ra mảng ngực bóng loáng, da thịt trắng nõn.

 

Đôi mắt Đoàn Tri Diễn bỗng tối sầm lại.

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận