Sau Khi Từ Hôn Với Tra Công, Tôi Được Cha Mẹ Giàu Sang Nhặt Về
Chương 44: Đi đến một nơi
Cảnh sát Vương thấy cả nhà chuẩn bị về, ông ấy vội vàng đuổi theo: "Ông Trì, chờ một chút!"
Cả nhà dừng lại, Trì Lăng hỏi: "Cảnh sát Vương còn có chuyện gì sao?"
Cảnh sát Vương vẫy vẫy tờ đơn trong tay mình, cười nói: "Lúc trước không phải Vân Tinh nói muốn đổi tên sao? Bây giờ làm được rồi."
Ánh mắt Trì Vân Tinh sáng lên: "Có thật không ạ?"
Cảnh sát Vương gật đầu: "Bây giờ thay đổi chính sách rồi, cũng không cần phải lấy hộ khẩu nữa, bên phòng làm việc có thể gửi qua cho cậu, tiện đổi tên luôn."
"Vậy thì tốt quá!" Đàm Dao cũng rất vui, kéo Trì Vân Tinh: "Đi thôi, Vân Tinh, chúng ta đi đổi tên trước nào."
"Dạ." Trì Vân Tinh gật đầu thật mạnh.
Điền đơn xong, đợi cảnh sát làm việc, toàn bộ quá trình cũng chỉ mất nửa tiếng.
Trì Vân Tinh không thể thay đổi căn cước ngay được, nhưng có thể được cấp căn cước công dân tạm thời.
Nhìn tên mới của mình trên thẻ căn cước công dân, đột nhiên Trì Vân Tinh cảm thấy mắt mình nóng lên.
Trì Hi Văn thấy cảnh này bèn vỗ vỗ vai Trì Vân Tinh, khoác tay lên cậu, cười nói: "Tiểu Vân Tinh nhà chúng ta vẫn như khi còn nhỏ nhỉ."
Trì Vân Tinh không hiểu: "Sao ạ?"
Khóe miệng Trì Hi Văn cong lên: "Thích khóc."
Trì Lăng và Đàm Dao đều không nhịn được mà bật cười.
Trì Vân Tinh bị mọi người chọc cũng không giận, nhưng tai có hơi đỏ. Sau đó đẩy cái tay đang khoác lên vai mình của Trì Hi Văn ra, rồi đứng nhích ra một chút.
Trì Hi Văn cười đến đau bụng, còn cố ý nhích sang: "Sao vậy? Vân Tinh xấu hổ rồi à?"
Trì Vân Tinh không để ý đến hắn, nghiêng đầu đi.
Trì Hi Văn tiếp tục nói: "Không sao đâu, khi còn bé em ra sao anh đây còn chưa từng thấy hay sao?"
"Con đáng ghét thật đấy!" Đàm Dao trừng mắt nhìn Trì Hi Văn, bà bước nhanh về phía trước, kéo Trì Vân Tinh ra ngoài: "Đi thôi, chúng ta không chơi với anh con nữa, nó sẽ..."
Đàm Dao kéo Trì Vân Tinh đi rất nhanh, khúc sau Trì Hi Văn cũng không nghe được, nhưng chắc chắn là đang chê trách hắn. Mà Trì Hi Văn cũng không hề tức giận, ý cười trên khóe miệng lại càng nhiều hơn.
––––––––––––
Buổi tối hôm đó, Đàm Dao để Trì Vân Tinh ở nhà nghỉ ngơi, nhưng cậu vẫn kiên quyết đến bệnh viện. Dù sao cũng chỉ còn mấy ngày nữa bà nội Trì đã phải chuyển vào phòng vô trùng rồi, đến lúc muốn thăm bà cụ, chỉ có thể chờ khi bà phẫu thuật xong.
Đàm Dao thấy khuyên không được, cũng chỉ có thể thôi.
Sau khi đến bệnh viện, Trì Vân Tinh đưa căn cước công dân của mình cho bà nội Trì xem.
Bà nội Trì cũng rất vui, còn khoe căn cước công dân của cậu cho mấy y tá đến kiểm tra phòng xem.
Khoảng thời gian này y tá cũng đã rất thân với Trì Vân Tinh, sau khi thấy thẻ căn cước thì không nhịn được hỏi: "Ô, vậy sau này Diệp Khê Niên chính là nghệ danh của cậu hả?"
Trì Vân Tinh chợt sửng sốt, sau đó lắc đầu cười: "Không đâu, sẽ là Trì Vân Tinh."
Y tá hiểu ra bèn gật đầu, dặn dò mấy việc cần chú ý rồi rời đi trước.
Cũng may có y tá nhắc nhở, nếu không Trì Vân Tinh sẽ quên mất chuyện này.
Cậu suy nghĩ một chút, dứt khoát lấy điện thoại mở Weibo.
Lúc trước sau khi Dư Quân đứng ra giúp Trì Vân Tinh, Tạ Y hỏi cậu có muốn đăng Weibo phản hồi không, Trì Vân Tinh gật đầu đồng ý.
Nhưng cậu cũng không định nói quá rõ, chỉ nói sơ sơ rằng tình hình bây giờ của mình rất tốt, còn vô cùng cảm ơn Dư Quân đã lên tiếng giúp mình.
Sau đó, Trì Vân Tinh phải đến bệnh viện, nên không có thời gian xem Weibo nữa.
Hôm nay cậu vừa mở Weibo, điện thoại không ngừng rung lên, bị mấy thông báo @ đầy màn hình.
Đã mấy ngày rồi cậu không lên Weibo, fans có hơi lo lắng, chỉ có thể chạy đến nhắn tin riêng hỏi tình hình của cậu.
Trong lòng Trì Vân Tinh cảm thấy rất ấm áp, khóe miệng cũng mang theo ý cười.
Suy nghĩ một chút, cậu thoát khỏi Weibo, mở camera chụp vài tấm hình, sau khi chắc chắn đã ổn thỏa rồi cậu mới mở Weibo lần nữa.
Đầu tiên là vào cài đặt, đổi tên cho mình, sau đó cái tên Trì Vân Tinh đã được cập nhật trên Weibo.
@Trì Vân Tinh: Chào mọi người, sau này tôi sẽ tên là Trì Vân Tinh. Từ giờ về sau mong được mọi người giúp đỡ nhiều hơn. # Ảnh#
Khoảng thời gian trước cứ liên tục lên Hot search, cũng giúp cho số người theo dõi trên Weibo của Trì Vân Tinh lên đến 200 vạn, lúc này đăng Weibo, chỉ trong nửa phút ngắn ngủi, lượt like và chia sẻ đã hơn mười nghìn.
Đã lâu không thấy Trì Vân Tinh online, các fan lo lắng muốn chết, thấy bài đăng này và hình selfie, bọn họ mới yên tâm.
[Huhuhuhu Niên Niên ơi!!!]
[A không đúng, sau này là Vân Tinh rồi!]
[Trời đất! Sao lại đổi tên z?]
[Bé cưng của chúng ta tìm được người nhà rồi sao?]
Trì Vân Tinh trả lời bình luận này: [Đúng vậy XD]
Nhìn thấy Trì Vân Tinh trả lời, fans vô cùng kích động.
[Quaooo! Tốt quá rồi!]
[Xoa xoa đầu Vân Tinh nhà mình, tìm được người nhà là tốt rồi, tui cảm động quá!]
[Cục cưng được đổi tên nhanh như vậy, xem ra người nhà rất tốt với em!]
[Cuối cùng cũng thoát khỏi đám khốn nạn kia rồi, tốt quá!]
[Tên mới Vân Tinh nghe hay ghê!]
Có lẽ bởi vì tâm trạng hôm nay rất tốt, cho nên Trì Vân Tinh cũng trả lời lại bình luận này.
Trì Vân Tinh: [Không phải tên mới đâu, đây vốn là tên của tôi.]
Thấy cậu nói vậy, người hâm mộ lại càng xót hơn.
[Ôm Vân Tinh cái nào.]
[Đám buôn người khốn nạn!]
[Không sao đâu, sau này anh có người nhà yêu thương rồi! Tụi em cũng sẽ ở bên cạnh anh!]
[Mặc dù có hơi kỳ, nhưng mà tui vẫn muốn nói, Vân Tinh à sau này selfie nhiều lên đi mà!! Đẹp trai quá trời! Tui liếm màn hình nãy giờ! Chảy nước miếng.jpg.]
[Người chị em à không phải chỉ có mỗi mình bà đâu! Em trai ngon quá tui thích chết mất.]
-----------------
Chuyện minh tinh đổi tên ở trong giới giải trí cũng rất bình thường, nhưng trường hợp của Trì Vân Tinh lại không giống những người khác, thấy cậu đổi tên, suy nghĩ đầu tiên của cư dân mạng chính là "Đổi tên hay lắm", rồi mọi người rối rít đến chúc mừng.
Người chú ý càng ngày càng nhiều, các blogger cũng hăng hái chia sẻ, tối hôm đó, hashtag #Diệp Khê Niên đổi tên#, #Trì Vân Tinh# đều lên Hot search.
Đoàn Tri Diễn quay phim xong đang trên đường về nhà thì nhìn thấy Weibo này, trong xe không mở đèn, ánh sáng trên điện thoại in rõ trong mắt anh, lóe lên những tia sáng nhỏ.
Anh cười khẽ một tiếng, lại mở hình selfie của Trì Vân Tinh.
Đoàn Tri Diễn nhìn chằm chằm bức hình hồi lâu, không nhịn được mà lưu về, sau đó mới share bài đăng.
@Đoàn Tri Diễn: Chào em, Vân Tinh.
Hà Du ở bên cạnh thấy anh đang cười, không nhịn được hỏi: "Có chuyện gì vui à?"
Đoàn Tri Diễn ừ một tiếng, mới nói: "Vân Tinh chuyển hộ khẩu rồi, cũng đổi tên được rồi."
Buổi sáng Trì Hi Văn có nhắn tin nói chuyện này với anh.
Hà Du nghe vậy cũng mừng thay cho Trì Vân Tinh: "Vậy thì đúng là đáng mừng." Dừng lại một chút, hắn lại nói: "Đúng rồi, vậy ba mẹ nuôi của cậu ấy thì sao? Luật sư nói thế nào?"
Nhắc đến chuyện này, Đoàn Tri Diễn hơi nhíu mày, giọng nói lộ vẻ chán ghét: "Theo luật pháp nước ta là ba năm."
Hà Du cảm thán: "Dễ dàng cho họ quá."
Đoàn Tri Diễn gật đầu, lát sau lại nói: "Nhưng mà những người khác thì không được thoải mái như vậy."
Hà Du chợt sửng sốt, sau đó mới nhận ra anh đang nói đến Hạ Hoài Minh và Tống Cảnh.
"Chỗ dì có tiến triển gì à?"
Đoàn Tri Diễn nguy hiểm híp mắt lại, ánh mắt lạnh lẽo đến cùng cực, anh gật đầu nói: "Ừ, tra được công ty bọn họ làm giả sổ sách, hơn nữa còn dính dáng đến án mạng."
Hà Du lập tức cảm thấy kinh hãi: "Án mạng?"
Đoàn Tri Diễn gật đầu: "Chắc chỉ trong hai ngày, nhanh thôi."
––––––––––––
Sáng hôm sau Trì Vân Tinh mới phát hiện Đoàn Tri Diễn chia sẻ Weibo của mình.
Khóe miệng cậu khẽ cong lên, đánh chữ trả lời, lúc đánh đến hai chữ cuối cùng, Trì Vân Tinh chợt có chút cảm thán, đúng là đánh chữ đơn giản hơn nói miệng nhiều.
[Cảm ơn anh Đoàn.]
Trả lời Weibo xong, Trì Vân Tinh bỗng nhiên nhớ đến lời nói của Tạ Y hôm qua.
Thật sự phải nhờ Đoàn Tri Diễn chỉ dạy sao?
Trì Vân Tinh liếc mắt nhìn đống kịch bản bị mình lật xem không biết bao nhiêu lần ở cách đó không xa, vô cùng rối rắm.
Mặc dù khi còn nhỏ cậu và Đoàn Tri Diễn rất thân, nhưng dù sao cậu cũng không nhớ chuyện trước kia, bây giờ cậu và Đoàn Tri Diễn cũng không thân với nhau như vậy...
Điều quan trọng hơn là, chắc chắn Đoàn Tri Diễn rất bận, anh có thể bớt chút thời gian để dạy mình diễn xuất sao?
Ngay khi Trì Vân Tinh do dự không biết nên quyết định thế nào, Đoàn Tri Diễn bỗng nhiên gọi đến.
Ngày đó khi Đoàn Tri Diễn đến bệnh viện, lúc chuẩn bị đi có trao đổi số điện thoại với Trì Vân Tinh.
Trì Vân Tinh không biết Đoàn Tri Diễn gọi điện đến để làm gì, nhưng cậu vẫn ấn nhận.
"A lô."
Người đàn ông ở đầu dây bên kia cười khẽ một tiếng, sau đó mới nói: "Bây giờ không gọi là anh nữa à?"
Trì Vân Tinh chỉ cảm thấy mặt mình chợt nóng lên, không cần soi gương, cậu cũng chắc chắn bây giờ mặt mình đang rất đỏ!
"Em..." Vừa nói được một chữ, Trì Vân Tinh nghẹn lại.
Nhưng Đoàn Tri Diễn không tiếp tục chọc cậu nữa, chỉ cười hỏi: "Vân Tinh, bây giờ em còn ở bệnh viện à?"
Trì Vân Tinh đỏ mặt đáp một tiếng.
Đoàn Tri Diễn nói: "Vậy bây giờ anh đến đón em, dẫn em đi xem một nơi rất thú vị."
Trì Vân Tinh sửng sốt một chút: "Xem gì thú vị ạ?"
"Xem cảnh bắt người."