Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 1147

Lục Hạo Vũ nhíu mày: “Thứ đó (thuốc tránh thai) uống vào không tốt cho sức khỏe. Cơ thể em vốn đã yếu rồi, không thể dùng được.”

“Nhưng mà…” Mạnh Ngọc Yên lo lắng.

Lục Hạo Vũ nhìn cô, nắm lấy tay cô, cảm nhận được sự căng thẳng và sợ hãi nơi cô bé.

“Lúc anh bế em vào phòng, anh đã biết em muốn nhờ anh đi mua gì rồi. Mạnh Ngọc Yên, anh đã nói rồi mà, tương lai của em, anh sẽ sắp xếp hết. Nhóc con, em tìm bạn trai để làm gì? Không phải là để dựa vào sao? Đến chuyện nhỏ như thế này anh còn không lo được cho em, vậy anh còn xứng làm bạn trai của em à?”

“Sau này… làm sao để em yên tâm lấy anh?”

Mạnh Ngọc Yên ngây người: anh sẽ sắp xếp?

Sắp xếp thế nào?

Phải nói thật, Mạnh Ngọc Yên đối với tương lai rất mơ hồ, gần như không có hi vọng gì. Cô không nhìn thấy được ánh sáng phía trước.

Lục Hạo Vũ thở dài, nhìn vào đôi mắt mơ màng của cô gái nhỏ, xoa xoa khuôn mặt mềm mại rồi nghiêm túc nói: “Nếu em sợ, thì sau này anh sẽ không để mọi chuyện xảy ra như vậy nữa. Anh sẽ chuẩn bị kỹ càng, được không?”

“Lần này thì không uống nữa. Cái đó có hại cho cơ thể, anh tuyệt đối không để em dùng đâu. Chỉ mới vài lần thôi mà, nếu thật sự có thai thì sinh con ra. Anh đã nói rồi, anh sẽ chịu trách nhiệm.”

Mạnh Ngọc Yên hoảng hốt: “Nhưng… nhưng mà… em không thể chăm con được…”

Tiểu Trạch còn nhỏ như vậy, vẫn cần người chăm sóc. Sau khi cô tốt nghiệp, phải đi làm ngay, nếu không tương lai xin việc sẽ càng khó khăn. Nếu lúc này lại có thêm một đứa bé… Mạnh Ngọc Yên hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi.

Lục Hạo Vũ nhíu mày: “Em đừng sợ. Anh đã nói là anh sẽ sắp xếp ổn thỏa. Anh sẽ không để em lo lắng về tương lai.”

Đến cả bạn gái mình còn không chăm lo nổi, thì anh còn là đàn ông gì nữa?

“Yên Yên, em đang học năm cuối, sang năm là tốt nghiệp. Nếu bây giờ thật sự có thai, thì sang năm sinh con cũng vừa vặn. Con để anh chăm, Lục gia có bao nhiêu bảo mẫu, chẳng lẽ lại không chăm nổi một đứa trẻ?”

“Nếu em muốn cố gắng cho sự nghiệp, thì tranh thủ lúc còn đang học đại học, thời gian còn thoải mái thì sinh con cũng không phải là chuyện xấu. Lúc này em không phải lo chuyện công việc. Chờ đến sang năm, con sinh rồi, em dưỡng sức xong thì có thể toàn tâm toàn ý lao vào sự nghiệp. Mọi thứ đều đúng thời điểm!”

Mạnh Ngọc Yên ngẩn ngơ: còn có thể như vậy sao?

Cô chưa từng nghĩ mình có thể gả vào Lục gia, lại càng không dám nghĩ Lục gia sẽ chấp nhận đứa con của cô.

Lục Hạo Vũ xoa đầu cô: “Đừng nghĩ nhiều nữa. Yên tâm giao bản thân cho anh. Học trưởng sẽ không để con đường sau này của em trở nên khó đi đâu. Tin anh, anh chính là chỗ dựa của em, sẽ chỉ khiến cuộc sống em ngày càng tốt đẹp hơn, tuyệt đối không mang lại phiền phức.”

Lục Hạo Vũ thật sự muốn chịu trách nhiệm với cô gái nhỏ này. Cô đơn thuần như vậy, anh thật sự không yên tâm giao cô cho người đàn ông khác. Tự mình bảo vệ vẫn là yên tâm nhất.

Anh đưa cô đến trường. Mạnh Ngọc Yên bước xuống xe, Lục Hạo Vũ dặn dò: “Tan học gọi cho anh, anh đến đón.”

Nhìn khuôn mặt mà mình thầm mến nhiều năm, giờ đang nhẹ nhàng dặn dò cô bằng giọng dịu dàng như vậy, Mạnh Ngọc Yên khẽ gật đầu: “Vâng!”

Lục Hạo Vũ lái xe trở về Lục gia.

Từ khi về nước đến giờ, anh còn chưa ở nhà một ngày trọn vẹn.

Cùng lúc đó, tại Mạnh gia.

Mạnh Ngọc Yên và Mạnh Vũ Trạch đã mấy ngày chưa quay về, vậy mà Mạnh Khánh Quốc hoàn toàn không hề phát hiện hai đứa con đã biến mất.

Ông ta chưa bao giờ quan tâm đến chúng, chỉ cảm thấy chúng chướng mắt.

Mạnh Vũ Trạch không nói được, đã làm ông ta mất mặt biết bao lần. Còn con nhỏ Mạnh Ngọc Yên kia, chẳng có ích lợi gì, chỉ biết vòi tiền.

Hai đứa con này giống như hai “oan hồn đòi nợ”, khiến ông ta phiền muốn chết.

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận