Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 1141

Sau một giấc ngủ ngắn, Mạnh Ngọc Yên và Mạnh Vũ Trạch đều tỉnh táo, tinh thần phấn chấn. Khi ra tới phòng khách, thấy Lục Hạo Vũ đã tỉnh, đang ngồi trên sofa xem điện thoại.

Thấy cô, anh ngẩng đầu lên, mỉm cười: “Tỉnh rồi à?”

Cô gái mới ngủ dậy, đôi mắt còn hơi lơ đãng, dáng vẻ uể oải như một chú mèo con lười biếng, nhìn rất đáng yêu!

Mạnh Ngọc Yên khẽ gật đầu: “Vâng! Em đi chuẩn bị một chút, lát nữa đi mua đồ ăn. Học trưởng muốn ăn gì ạ?”

Lục Hạo Vũ nhận ra dường như cô đã không còn ngại nữa rồi. Chắc là đã nghĩ thông suốt điều gì đó?

Anh nhướng mày: “Em định dùng món gì để đãi anh đây?”

Mặt Mạnh Ngọc Yên hơi đỏ: “Cái đó… em… em không giỏi nấu ăn cho lắm…”

Lục Hạo Vũ bật cười: “Không sao, anh biết nấu!”

Mạnh Ngọc Yên sửng sốt: “Học trưởng… anh biết nấu ăn thật á?”

Người nhà giàu… không phải trong nhà đều có đầu bếp riêng à?

Không phải mười ngón tay không dính nước lã, có đầy người hầu kẻ hạ à?

Học trưởng nhìn như tiên giáng trần thế kia, sao lại có thể làm mấy việc “dân dã” như nấu ăn chứ…

Cô thực sự không thể tưởng tượng được dáng vẻ của anh trong bếp sẽ thế nào.

Lục Hạo Vũ nhẹ giọng: “Ừ, anh rất biết nấu. Anh cả của anh cũng nấu rất giỏi, còn chị dâu thì nấu ăn ngon tuyệt.”

Mạnh Ngọc Yên vẫn chưa hoàn hồn.

“Đi chuẩn bị đi, lát nữa còn đi mua đồ.”

Cô vẫn ngơ ngác mà đi rửa mặt thay đồ.

Thật hay giả đây?

Cô chưa từng tiếp xúc với tầng lớp đại gia thực sự, toàn bộ hình ảnh về họ đều đến từ… tiểu thuyết.

Trong truyện, mấy gia đình hào môn kiểu gì?

Lúc nào cũng đầy người hầu, gia chủ thì cao quý nghiêm khắc, mẹ chồng tay xách túi hiệu, miệng thì lạnh lùng ném ra một chiếc thẻ đen rồi nói: "Cô rời khỏi con trai tôi đi!"

Lục gia là hào môn đứng đầu đế đô đó!

Mà lại biết… nấu ăn?

Mạnh Ngọc Yên chưa từng thấy qua!

Sau khi chuẩn bị xong, ba người cùng nhau ra siêu thị gần nhà.

Khu này đông đúc nên có nhiều siêu thị lớn nhỏ, đủ phân khúc. Lục Hạo Vũ không chọn gì nhiều, dẫn cả hai vào cửa hàng gần nhất.

Họ mua một ít tôm, cua, ba con cá, vài cân thịt và sườn, hai con gà, rồi rất nhiều rau củ quả. Chiếc xe đẩy chất đầy ắp.

Về cơ bản, đồ sinh hoạt trong nhà đã được Lục Hạo Vũ chuẩn bị đầy đủ từ trước. Đồ dùng riêng thì đã mua cùng với quần áo trước đó. Ngay cả đồ nhà bếp cũng đã hoàn thiện.

Vậy nên lần này chỉ cần đi mua đồ ăn tươi.

Tủ lạnh trong nhà, tất nhiên phải để hai người cùng nhau đi mua mới có ý nghĩa.

Mạnh Ngọc Yên định trả tiền, vì dù gì cũng là cô mời anh ăn cơm. Nhưng Lục Hạo Vũ không đồng ý.

“Đi mua sắm với con gái mà để con gái trả tiền, thì anh còn ra gì nữa? Như vậy chẳng phải trông rất bất lực à?”

Mạnh Ngọc Yên: “…”

Còn có lý do này nữa à?

Về đến nhà, Mạnh Ngọc Yên đứng ngẩn trong bếp, có phần lo lắng.

Mấy năm qua cô vừa học vừa làm, lại chăm em trai, nên chuyện nấu nướng... thật sự không giỏi, cùng lắm là ở mức… có thể ăn được.

Lục Hạo Vũ thấy cô luống cuống, liền cởi áo khoác, xắn tay áo lên, mỉm cười: “Không biết bắt đầu từ đâu phải không?”

Mạnh Ngọc Yên ngượng ngùng.

Lục Hạo Vũ bật cười, cuối cùng cũng thấy được nét mặt sống động của cô gái nhỏ này, ngoài bộ dáng rụt rè căng thẳng mọi khi.

Anh xắn tay áo, bắt đầu vào bếp. Đầu tiên là xử lý tôm, rồi đến cua.

Loại cua này là cua xanh chính hiệu, con nào con nấy đều to. Trong nhà chỉ có ba người nên anh làm bốn con, chặt thành miếng rồi xếp đầy một đĩa.

Một phần tôm, một phần cua, thêm hai món rau xào, một món canh. Một bữa cơm tối cho hai người lớn, một đứa trẻ, như vậy là đủ đầy rồi.

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận