Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 1142

Lục Hạo Vũ nấu ăn rất thành thạo. Tuy không đến mức được gọi là đầu bếp đỉnh cao, nhưng chỉ cần nhìn dáng vẻ khi anh nấu, là biết anh thường xuyên vào bếp.

Mạnh Ngọc Yên lặng lẽ nhìn người đàn ông bên cạnh mình.

Anh ấy còn rất trẻ, nhưng trên gương mặt ấy chẳng hề có nét non nớt nào. Trong ấn tượng của cô, Lục học trưởng dường như luôn là người chín chắn, cẩn trọng, lại thêm ngoại hình tuấn tú nổi bật.

Anh làm gì cũng có vẻ dễ dàng, như thể không có việc gì trên đời có thể làm khó được anh.

Thế nhưng anh lại không hề mang cảm giác xa cách hay áp lực cho người khác. Anh luôn thân thiện, nhẹ nhàng. Dù vậy, khí chất cao quý ở anh vẫn khiến người khác không dám tùy tiện tiếp cận.

Ngày trước, Mạnh Ngọc Yên chỉ dám coi anh như giấc mộng xa xôi, lặng lẽ ngưỡng mộ từ xa. Mà bây giờ, người đàn ông ấy đang ở ngay bên cạnh, nấu ăn cho cô, làm sao cô không thấy hạnh phúc cho được?

Lục Hạo Vũ nhận ra ánh mắt của cô gái nhỏ vẫn luôn đặt trên người mình, liền vừa nấu vừa cười: “Có phải đang nghĩ anh rất lợi hại không?”

Ngọc Yên đứng bên cạnh, ánh mắt mang theo sự ngưỡng mộ: “Học trưởng từ trước đến nay… đều rất lợi hại.”

Lục Hạo Vũ bật cười, nụ cười có phần ranh mãnh. Món cuối cùng là súp, anh đổ nước vào nồi, đậy nắp lại, chỉ còn đợi sôi.

Anh bỗng vươn tay kéo cô gái nhỏ lại gần, kẹp giữa mình và bàn bếp.

Mạnh Ngọc Yên giật mình!

Lục Hạo Vũ ghé sát tai cô, giọng nói trầm thấp mang theo chút đùa giỡn: “Em cũng rất giỏi ** (Các bạn tự động điền) trên giường, không phải sao?

Mặt Mạnh Ngọc Yên lập tức đỏ bừng như tôm vừa chín.

Lục Hạo Vũ cười lớn, cô gái này đúng là thú vị. Biểu cảm lúc xấu hổ cũng dễ thương không chịu nổi. Không nhịn được, anh khẽ đặt một nụ hôn lên môi cô.

Đôi mắt Mạnh Ngọc Yên mở to đầy kinh ngạc.

Từ sau lần kia... đây là lần đầu tiên họ thân mật trong trạng thái tỉnh táo. Người cô thầm thích bao năm, người là giấc mơ thanh xuân của cô, đang... hôn cô?

Ở khoảng cách gần thế này, cô có thể nhìn thấy từng sợi lông mi của anh.

“Chuyên tâm chút!” Lục Hạo Vũ khẽ nhắc, rồi lại cúi đầu hôn cô lần nữa.

Mạnh Ngọc Yên ngẩn người, nhìn người đàn ông lại gần, cuối cùng cũng nhẹ nhàng nhắm mắt.

Được người mình thích hôn là một chuyện hạnh phúc biết bao. Bao năm qua, chưa từng có ai đối xử tốt với cô như vậy. Mà người này… lại chính là người cô đã thầm yêu nhiều năm, là mối tình đầu, là giấc mơ của cô.

Cô không thể nào từ chối được anh. Dựa vào vòng tay anh, cả người cô dần trở nên mềm nhũn.

Lục Hạo Vũ cảm nhận được sự thay đổi ấy, liền bế bổng cô lên, để cô ngồi lên mép bàn bếp, ôm càng lúc càng chặt.

Mạnh Ngọc Yên hoảng hốt.

“Đừng sợ! Ngoan nào, ôm anh đi, cảm nhận xem anh có thật không.”

Mọi thứ đối với Mạnh Ngọc Yên lúc này như một giấc mơ. Trong sự dẫn dắt của giọng nói dịu dàng ấy, cô cũng khẽ ôm lấy vòng eo rắn chắc của anh, cảm nhận hơi ấm từ anh, càng lúc càng muốn dựa vào nhiều hơn.

Cô cảm thấy như quần áo mình đang dần lỏng ra, người cũng lạnh hơn, theo bản năng muốn chui sâu vào lòng anh tìm hơi ấm.

Lục Hạo Vũ ôm chặt cô, để cô tựa vào vai mình.

“...Học trưởng...”

“Ngoan, anh sẽ nhẹ nhàng, đừng sợ.”

“Nhưng… Vũ Trạch đang ở ngoài…”

“Đã khóa cửa rồi, nó không vào được đâu.”

Nói rồi, Lục Hạo Vũ giơ tay khóa cửa bếp lại từ bên trong.

Toàn bộ thiết kế căn nhà đều do anh sắp xếp. Trong nhà có trẻ nhỏ, đôi khi sẽ bất tiện, nên riêng cửa bếp anh đã dặn người làm thêm chốt khóa bên trong.

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận