Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 1112

Lục Hạo Vũ nằm nghiêng, nghiêng đầu nhìn cô gái nhỏ trong lòng.

Hàng mi dài cong vút, chiếc mũi nhỏ nhắn cao thẳng, đôi môi đỏ mọng hơi hé mở.

Tối qua anh đã nếm thử rất lâu, hương vị đó… thật sự khiến người ta khó quên.

Cô nhóc này, tối qua chính là em tự nhào vào lòng anh đấy nhé, em phải có trách nhiệm với anh đấy!

Nhìn xuống vai và ngực cô, một vùng lớn đầy vết hôn và dấu tay, Lục Hạo Vũ hơi nhíu mày.

Tối qua… mình có phải hơi quá tay rồi không?

Da của Mạnh Ngọc Yên cực kỳ trắng, lại mỏng, chỉ cần hơi dùng sức một chút là để lại dấu ngay.

Hiện giờ, những vết đó có chỗ đã bầm tím, nhìn rất rõ, khiến người khác xót xa.

Lục Hạo Vũ do dự giây lát, rồi lấy điện thoại nhắn tin cho Cố Vân Tịch: “Chị dâu, chị có thuốc trị vết thương ngoài da không?”

Đầu bên kia, Cố Vân Tịch sửng sốt: “Em bị thương à?”

Lục Hạo Vũ gãi mũi, nhắn lại: “Không… là một cô gái bị… kiểu như bầm tím do véo, sưng đỏ các kiểu. Da cô ấy mỏng, tốt nhất là có thuốc nào bôi vào nhanh chóng hết dấu, đừng để lại vết… chị có không?”

Cố Vân Tịch nhìn tin nhắn mà đầu óc xoay vòng vòng.

Véo, bầm tím, sưng đỏ…

Mình nghĩ lệch rồi đúng không?

Không không! Nhất định là do mình suy nghĩ quá đen tối!

Hạo Vũ là đứa em ngoan, tử tế, nhã nhặn. Chưa bao giờ làm gì vượt giới hạn mà!

“Có chứ, em cần ngay bây giờ à?”

“Gọi người mang tới phòng của em ở quán bar Starlight nhé, cảm ơn chị dâu!”

Cố Vân Tịch nhướng mày: Quán bar Starlight?

Trời đất ơi! Là quán bar đó sao?!

Cô đi xuống tầng, vừa hay gặp Lục Hạo Đình đang ngồi đọc báo trong phòng khách.

“Hạo Vũ đâu rồi? Sáng nay ra ngoài sớm vậy?”

Lục Hạo Đình đáp: “Thằng nhóc đó tối qua không về, chắc gặp bạn bè, chơi tới khuya luôn.”

Cố Vân Tịch: “…”

Không về?! Mà lại đang ở quán bar?!

Lục Hạo Đình hỏi: “Sao thế? Em tìm nó à?”

Cố Vân Tịch gãi mũi, lảng tránh: “Không có gì, chỉ là không thấy nó lúc ăn sáng nên tiện miệng hỏi thôi.”

Cô chuẩn bị thuốc xong, đưa cho người giúp việc mang tới quán bar Starlight, còn Lục Hạo Đình thì tiếp tục đọc báo, không hề nghi ngờ gì chuyện Lục Hạo Vũ qua đêm không về.

Chậc chậc chậc…

Thằng nhóc này trong mắt mọi người là ngoan ngoãn, chững chạc, chính trực, chưa bao giờ khiến người lớn lo lắng.

Nên dù nó có ra ngoài cả đêm, không ai thấy bất thường cả.

Cố Vân Tịch thở dài: Hạo Vũ ngoan như vậy… chẳng lẽ là do mình quá “đen tối”?

Sau khi nhắn tin xong, Lục Hạo Vũ nhẹ nhàng ngồi dậy, mặc quần áo.

Trong suốt thời gian đó, Mạnh Ngọc Yên vẫn ngủ rất say, rõ ràng là tối qua đã quá mệt mỏi.

Anh mỉm cười, không gọi cô dậy, tự vào phòng tắm rửa mặt. Lúc anh bước ra, cửa phòng liền bị gõ.

Căn phòng anh ở rất rộng, do Cố Vân Tịch luôn cưng chiều em chồng, nên dành riêng cho anh một phòng cực kỳ xịn.

Ngoài phòng ngủ còn có một phòng tiếp khách nhỏ, giống như một căn hộ mini.

Anh đóng cửa phòng ngủ, ra ngoài mở cửa chính.

Người giúp việc Lục gia đưa cho anh một túi nhỏ: “Ngũ thiếu gia, đây là thiếu phu nhân bảo tôi đưa cho cậu.”

Lục Hạo Vũ nhận lấy, ra hiệu cho người giúp việc rời đi.

Bên trong là một lọ thuốc nhỏ màu xanh nhạt, thiết kế tinh xảo.

Anh mở nắp ra, đưa lên mũi ngửi thử, mùi thơm dịu nhẹ như hương hoa, giống mùi nước hoa cao cấp.

Lục Hạo Vũ bật cười: Đúng là đồ của chị dâu, cái gì cũng tinh tế cả.

Sau đó, anh ngồi trong phòng chờ.

Mãi đến hơn 10 giờ, Mạnh Ngọc Yên mới từ từ tỉnh lại.

Vừa mở mắt, đập vào mắt cô là một căn phòng sang trọng tinh tế chưa từng thấy trong đời.

Chưa bao giờ… cô được ở nơi nào xa hoa như vậy.

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận