Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 1129

Mạnh Ngọc Yên… không dám.

Lục Hạo Vũ nhướng mày. Cô gái nhỏ này gan thì bé, lại quá độc lập. Xem ra anh phải “dạy dỗ” cẩn thận mới được.

Anh bắt đầu dỗ dành: “Con gái thì cũng nên học cách sống thực tế một chút. Em sống trong xã hội hiện đại, đơn giản hóa mọi chuyện, có khi lại sống dễ thở hơn đấy.”

“Con gái mà, ai chẳng mong tìm được người có điều kiện tốt? Nhất là cái xã hội bây giờ, đàn ông tệ bạc đầy rẫy. Em mà gặp được một người tốt thật sự thì phải giữ chặt, đừng bỏ lỡ.”

“Còn nữa, nhiều cô gái coi việc dùng tiền của đàn ông là chuyện đương nhiên. Khi chọn người yêu, họ đều cân nhắc: người này có sẵn sàng chi tiền cho mình không, có thể giải quyết rắc rối cho mình không, có thể mang lại tương lai tốt đẹp không… Vậy tại sao em lại không dám nghĩ đến những điều đó?”

Mạnh Ngọc Yên lặng người, không biết đáp lại thế nào.

Lục Hạo Vũ cười dịu dàng: “Tối qua… chúng ta cũng đã có quan hệ như vậy rồi, bây giờ tính ra, cũng khá thân mật rồi đúng không? Em bị bỏ thuốc, còn anh thì không. Em không nghĩ là anh nhân lúc em yếu thế mà chiếm lợi à? Vậy sao em không đòi anh bồi thường?”

“Đó là quyền lợi của em mà! Rõ ràng là bị thiệt thòi, vậy mà không biết bảo vệ mình, chỉ biết ôm hết vào chịu đựng một mình, sao em lại ngốc thế?”

Mạnh Ngọc Yên: “…”

Lục Hạo Vũ nghiêng đầu cười ranh mãnh: “Bây giờ thì sao? Em gặp may đấy, vì người em gặp là anh. Mà anh thì… không phải loại đàn ông tồi đâu. Em có muốn biết, nếu đồng ý làm bạn gái anh, thì sẽ được gì không?”

Mạnh Ngọc Yên chớp mắt. Được gì?

Lục Hạo Vũ cười đến rạng rỡ, trông chẳng khác nào… một con sói già đội lốt bà ngoại đang dụ dỗ cô bé quàng khăn đỏ: “Anh có gia thế, có tiền, lại còn đẹp trai. Quan trọng là… bây giờ anh rất thích em. Chỉ cần em làm bạn gái anh, anh có thể bảo vệ em, không ai dám bắt nạt em nữa.”

“Còn có thể cho em nhiều tiền tiêu vặt, không phải lo lắng chuyện tiền nong nữa. Mà có người yêu đẹp trai thế này, đi đâu cũng nở mày nở mặt.”

Mạnh Ngọc Yên: “…”

“Em nghĩ kỹ đi nhé. Nếu bỏ lỡ anh, có khi cả đời này em chẳng gặp được người đàn ông nào tốt hơn đâu. Em thật sự… không tò mò xem ‘đàn ông tốt’ có vị thế nào à? Không muốn thử cảm giác được nâng niu, được cưng chiều trong lòng bàn tay sao?”

Mạnh Ngọc Yên: “…”

Nghe cứ như… lưu manh đang dụ dỗ người ta ấy?

Đây có thật là học trưởng Lục – hình mẫu học bá chính trực – có thể nói ra sao?

Lục Hạo Vũ tiếp tục dụ dỗ cô gái nhỏ: “Anh là thiếu gia Lục gia, ra ngoài ai cũng phải nể mặt vài phần. À, mà nhà anh có nhiều công ty con lắm. Em sắp tốt nghiệp rồi đúng không? Chỉ cần anh nói một câu, em có thể vào làm ở tập đoàn hàng đầu trong nước, được ưu ái, được lãnh đạo giỏi dẫn dắt, học hỏi được rất nhiều thứ…”

Mạnh Ngọc Yên: “…”

Cô liếm môi một cá: trời ơi, điều kiện nghe mà muốn gật đầu ngay!

Lục Hạo Vũ cười càng tươi: “Sao? Có thấy động lòng chưa? Em thấy không, dù chỉ làm bạn gái anh một thời gian thôi, những gì em nhận được… có khi là thứ mà cả đời này người đàn ông khác cũng không cho em được.”

“Dù như em nói, hai ta không hợp, sau này có chia tay… thì những thứ em học được, những mối quan hệ em có, đều là của em. Đường tương lai, ít nhất cũng dễ đi hơn một chút, đúng không?”

Mạnh Ngọc Yên: “…”

Học trưởng, anh đang… dạy hư học sinh ngoan đấy!

Lục Hạo Vũ xoa đầu cô, cười khẽ: “Thế nào? Có muốn suy nghĩ về anh không? Dù sau này có chia tay, thì anh cũng sẽ là người yêu cũ đáng tự hào nhất của em.”

Anh bỗng cúi sát xuống, khẽ ghé vào tai cô, nở nụ cười nửa chính nửa tà: “Hay là… em thật sự không muốn… ngủ với anh thêm vài lần nữa à?”

Mạnh Ngọc Yên: “…”

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận