Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 1093

Quả thật, Tần Lập Vinh không nỡ bỏ lỡ một cơ hội tốt đến thế. Ông ta khẽ thở dài: “Vậy thì làm ở Đế Đô đi. Còn ở Giang Châu, cũng không cần phải tổ chức tiệc lại làm gì, khách khứa bên đây, nhà mình sẽ thuê chuyên cơ đưa họ lên.”

Là người luôn coi trọng danh tiếng của mình, từ trước đến nay Tần Lập Vinh đều thích những kiểu "ra tay một cái khiến người ta phải ngạc nhiên" như vậy.

Tần Mạc gật đầu: “Vậy thì tốt. Phần chuẩn bị hôn lễ để con lo, ba mẹ chỉ cần thu xếp công việc ở Giang Châu cho ổn, đến gần ngày thì bay lên sớm mấy hôm là được.”

“Này, khoan đã!” Ngay khi Tần Mạc chuẩn bị tắt video, Diêu Văn Tích vội vàng lên tiếng giữ lại.

“Không... Tiểu Mạc à, con thật sự định tổ chức ở Đế Đô sao? Tần gia nhà mình ở Đế Đô không có chút tiếng nói nào, con ở đó sao có thể được rạng rỡ như khi ở nhà?”

“Chuyện lớn như cưới hỏi, chẳng phải là lúc để thấy rõ ai mới thực sự có thực lực sao?”

Tần Mạc bình tĩnh đáp: “Vẫn là làm ở Đế Đô. Ở đây thuận tiện, con cũng dễ lo liệu.”

Diêu Văn Tích bất đắc dĩ thở dài: “Được rồi, lần này nghe con, nhưng Tiểu Mạc à, con cũng thấy rồi đấy, sau này không thể cứ thế này mãi được. Tần gia không có căn cơ ở Đế Đô là bất lợi lớn lắm. Cưới xin còn đỡ, sau này sinh con, tiệc đầy tháng, tiệc thôi nôi... lẽ nào con cũng định làm hết ở Đế Đô?”

“Con phải tính xa hơn, làm sao để thế lực Tần gia vươn được tới Đế Đô. Có gia tộc làm hậu thuẫn, con mới đứng vững được. Con nhìn lại bạn bè con đi, đứa nào mà chẳng có gia thế vững chắc?”

Việc không thể chen chân vào giới quyền quý ở Đế Đô vẫn luôn là một cái gai trong lòng Diêu Văn Tích. Dù đã trải qua bao năm, bà ta vẫn canh cánh với mong muốn đưa Tần gia tiến vào Đế Đô.

Dù sao, Đế Đô không giống Giang Châu.

Ở đó là nơi quy tụ tất cả những quyền lực, danh vọng, và tài phiệt hàng đầu cả nước. Nay con trai bà ta đã tạo được chỗ đứng, thậm chí bà ta còn mơ mộng đến viễn cảnh cả Tần gia chuyển đến Đế Đô.

Lúc đó, bà ta vẫn sẽ là người phụ nữ cao cao tại thượng, là "phu nhân của người đứng đầu Tần gia", được người người kính nể.

Còn bây giờ thì sao? Con trai bà ta sống ở Đế Đô, làm nên sự nghiệp, nhưng bà ta lại ở Giang Châu, không hưởng được bao nhiêu hào quang. Trái lại, tất cả ánh sáng đó đều bị con dâu – Lý Tâm Đồng – giành lấy hết. Điều này, Diêu Văn Tích không cam lòng chút nào!

Tần Mạc bật cười: “Yên tâm đi mẹ! Con sẽ có cách. Tần gia gốc rễ vẫn ở Giang Châu, ba mẹ chỉ cần giữ vững ‘giang sơn’ bên đó là được. Còn Đế Đô, cứ giao cho con.”

Dứt lời, anh tắt luôn cuộc gọi video.

“Á…” Diêu Văn Tích vẫn chưa nói hết thì màn hình đã tắt, cuộc gọi ngắt hẳn.

Bà ta bực bội kêu lên: “Thằng bé này sao cứ mỗi lần như vậy đều tự làm theo ý mình? Một thân một mình ở Đế Đô, đâu phải chuyện dễ dàng? Nó mất năm năm trời mới xây dựng được tới mức này, nếu năm đó Tần gia và Diêu gia chúng ta cùng đến Đế Đô, nó đâu cần vất vả đến vậy?”

Tần Lập Vinh nhìn bà ta, ánh mắt hơi giễu cợt, nhưng vẻ mặt vẫn điềm tĩnh: “Thôi đi, Tiểu Mạc nói cũng không sai. Bây giờ lo cho hôn lễ trước đã. Tôi lên thư phòng.”

Nói rồi ông ta đứng dậy, đi thẳng lên lầu, để lại Diêu Văn Tích ngồi đó, vẻ mặt đầy bức bối.

Nhìn theo bóng lưng chồng, bà ta chỉ cảm thấy khó chịu, như có luồng khí lạnh dâng lên từ đáy lòng, khiến cả người nặng nề. Cảm giác bất lực này khiến bà ta cực kỳ chán ghét.

Trong thư phòng, Tần Lập Vinh ngồi trầm ngâm, gương mặt âm trầm rõ rệt.

Không lâu sau, Tần Hiên bước vào: “Ba, ba gọi con?”

Tần Lập Vinh gật đầu: “Chuyện lúc nãy dưới lầu, con nghe cả rồi đúng không? Anh con, nó không định về Giang Châu làm đám cưới nữa.”

Nhắc đến Tần Mạc, Tần Hiên thoáng im lặng.

Từ khi còn trẻ, anh ta đã nuôi tham vọng vượt mặt Tần Mạc để giành lấy vị trí người thừa kế Tần gia. Vì vậy, anh ta không tiếc cưới cả Diêu Mộng Kỳ vào nhà, chỉ để giành lợi thế trong cuộc đua này…

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận