Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 1144

Lục Hạo Vũ khẽ nhướng mày, rất hài lòng với thái độ của cô gái nhỏ.

Như vậy mới đúng… Mở lòng ra, thử tin tưởng anh, chấp nhận anh, thì mọi chuyện sau đó sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Lục Hạo Vũ hiếm khi gặp được người con gái khiến mình có cảm tình, hơn nữa giữa họ bây giờ đã có sự ràng buộc. Những gì anh làm, nhất định sẽ chịu trách nhiệm.

Cho nên, việc nghiêm túc vun đắp tình cảm với Mạnh Ngọc Yên là điều cần thiết.

Bên ngoài, mưa xối xả, sấm chớp liên hồi, khiến Mạnh Vũ Trạch hơi sợ hãi.

Từ nhỏ cậu bé đã lớn lên trong một gia đình như địa ngục, thường xuyên phải đối mặt với sự bạo hành của người lớn nên trong lòng luôn có những bóng tối, dễ bị hoảng loạn.

Đặc biệt, khi còn bé cậu từng gặp chuyện đáng sợ vào một đêm mưa như thế này. Vì vậy sự hiện diện của Lục Hạo Vũ hôm nay là điều an ủi lớn nhất đối với cậu bé.

Mạnh Ngọc Yên hiểu rõ em trai mình sợ những đêm mưa như thế này. Hôm nay lại là ngày đầu tiên hai chị em chuyển đến sống ở một nơi xa lạ, với hai người đều thiếu thốn cảm giác an toàn, đêm nay quả thực khiến họ bất an.

“Tiểu Trạch, tối nay ngủ với chị, đừng sợ nhé!”

Lục Hạo Vũ liếc nhìn cậu bé, nhớ lại chuyện Mạnh Ngọc Yên từng kể về quá khứ của em trai, bèn mở lời: “Để anh ngủ với Tiểu Trạch nhé! Em nghỉ ngơi cho tốt.”

Cô gái nhỏ vừa mới chấp nhận anh, tốt nhất vẫn nên để cô có thêm thời gian để thích nghi. Không thể ép buộc quá.

Còn chuyện ngủ ở phòng khách… Lục Hạo Vũ chưa bao giờ nghĩ tới.

Đêm xuống, anh thay bộ đồ ngủ. Khi đi mua quần áo cùng Mạnh Ngọc Yên hôm nay, anh rất “có tâm” và “gian xảo” mà tranh thủ mua cho mình vài bộ. Đồ ngủ là điều không thể thiếu… và giờ thì có cơ hội dùng rồi đây.

Mặc đồ ngủ, anh nằm xuống giường trong phòng của Mạnh Vũ Trạch, gọi cậu bé: “Tiểu Trạch, đừng sợ! Lại đây ngủ với anh rể. Chỉ là sấm chớp thôi, không có gì đáng sợ cả.”

Cảm giác an toàn mà người đàn ông mang lại, hoàn toàn khác với phụ nữ.

Trước đây, Mạnh Vũ Trạch chỉ có thể dựa vào chị gái. Giờ có thêm một người anh rể, cảm giác thật sự rất khác biệt.

Với trẻ con, sự dựa dẫm vào người cha là điều bản năng. Lòng dũng cảm, cảm giác yên tâm, phần lớn đều xuất phát từ hình bóng của người cha.

Thế nhưng từ nhỏ, cậu bé chưa từng có. Người ba ruột duy nhất chỉ mang đến sự sợ hãi.

Nhưng vào khoảnh khắc này, trong vòng tay của Lục Hạo Vũ, cậu lại cảm nhận được điều đó. Cảm giác an toàn của một người ba thực thụ.

Mạnh Vũ Trạch mặc bộ đồ ngủ in hình hoạt hình, ngoan ngoãn chui vào lòng Lục Hạo Vũ.

Vòng tay ấy thật ấm áp, đầy sức mạnh. Khác hẳn khi ôm chị gái.

Đêm nay, dù bên ngoài sấm chớp rền vang, Mạnh Vũ Trạch lại có một giấc ngủ vô cùng yên bình.

Còn trong căn phòng bên cạnh, đầu óc Mạnh Ngọc Yên lại rối như tơ vò. Cô cứ trằn trọc mãi, không thể ngừng nghĩ đến Lục Hạo Vũ. Người học trưởng cô luôn ngưỡng mộ, giờ đây đã gần gũi với cô như thế… Mọi thứ cứ như đang mơ vậy.

Sáng sớm hôm sau, mưa đã tạnh, trời trong veo.

Mạnh Vũ Trạch dậy từ rất sớm, Mạnh Ngọc Yên cũng thức dậy làm bữa sáng. Hôm nay, họ sẽ đưa cậu bé đến trường.

Chuyện học hành của Mạnh Vũ Trạch từng là nỗi lo lớn nhất của Mạnh Ngọc Yên suốt bao năm. Nhưng khi phải lựa chọn giữa sinh tồn và học vấn, thì giữ được mạng sống luôn là ưu tiên hàng đầu.

Cô không có đủ khả năng để chu cấp cho em trai đến trường, nhất là những ngôi trường tốt thì lại càng không dám mơ đến.

Bây giờ, Lục Hạo Vũ chỉ nói một lời đã giải quyết giúp cô vấn đề này. Điều đó khiến cô vô cùng biết ơn… và cũng đầy phấn khích.

Ngay cả Mạnh Vũ Trạch cũng đầy hứng khởi vì sắp được đi học.

Trước kia, cậu từng đến trường, nhưng cũng bị không ít bạn bè trêu chọc vì không biết nói. Dù vậy, cậu không sợ. Cậu muốn sống như một người bình thường, muốn có bạn bè, không để chị gái phải lo lắng nữa.

Ăn sáng xong, đeo ba lô lên vai, gương mặt nhỏ nhắn của cậu bé rạng rỡ vì hạnh phúc và háo hức.

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận