Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 940: Chương 940

Lần này, Lương Thiên Thành thật sự nổi giận!

Một cơn thịnh nộ chưa từng có!

Ông ta vốn đang đi công tác nước ngoài, nhưng chưa đến nơi được bao lâu thì đã nhận được cuộc gọi từ công ty, toàn bộ các dự án của công ty bị đình chỉ, tất cả các đối tác đều tạm ngưng hợp tác, công ty của Lương gia bị cô lập hoàn toàn trong chớp mắt. Chính bản thân ông ta còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì cấp trên đã ra thông báo điều tra và đóng cửa toàn bộ Lương gia.

Nói thẳng ra là… Lương gia bị phong tỏa hoàn toàn.

Hiện tại tin tức vẫn chưa được công bố, nhưng giới có máu mặt trong bóng tối thì đều đã biết.

Lương gia đã dùng hết tất cả các mối quan hệ, chỉ tra ra được chút ít… là Lục gia ra tay!

Lục gia?

Hừ!

Năm xưa ông cụ Lục từng nói sẽ không động đến Lương gia nữa, thì nhất định là không động! Trừ khi… Lương gia lại chọc vào Lục gia!

...

Theo dõi tình hình trong nước, có thể dễ dàng nhận ra, là Lục Hạo Đình làm.

Dù gì thì một phần hành động là từ tập đoàn Diệp thị thông báo, ngoài Lục Hạo Đình ra còn có thể là ai?

Con trai ruột của vợ ông ta, đích thân ra lệnh phong sát Lương gia, việc này thật sự quá nực cười!

“Anh làm cái gì vậy?” Hàn Nguyệt bị đẩy mạnh, đầu đau nhức dữ dội, hét lên.

Thấy Lương Thiên Thành xuất hiện, bà ta sửng sốt!

Lương Thiên Thành nhìn người phụ nữ trước mặt, bỗng cảm thấy nực cười.

Tất cả… là tự ông ta chuốc lấy! Năm đó ông ta vốn không hề có ý định cưới người phụ nữ này, chỉ là thấy bà ta dễ dụ, ông ta muốn khai thác thông tin về Lục gia, muốn lợi dụng nguồn lực của Lục gia, thậm chí còn nhắm đến tài sản của Hàn gia.

Ai ngờ, bà ta ngu đến mức chủ động nói yêu ông ta, còn đòi ly hôn để cưới ông ta! Khi đó ông ta hoàn toàn sững sờ, người phụ nữ này dám ly hôn khi đã cưới con trai trưởng Lục gia?

Là muốn chết à?

Sự việc rùm beng, ông ta đành phải cắn răng diễn tiếp, cưới bà ta về nhà.

Giờ Lương Thiên Thành không muốn nói thêm, liền vội vã lôi bà ta thay đồ. Hàn Nguyệt chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, không phản ứng gì.

“Anh… sao anh lại về rồi…” Bà ta lắp bắp.

Bốp!

“Câm miệng! Nhanh thay đồ!”

Một cái tát trời giáng khiến Hàn Nguyệt ngây người!

Bà ta vẫn không động đậy?

Bốp!

“Cô không nghe tôi nói à?”

Bà ta vẫn đơ ra!

Bốp!

“Nghe thấy chưa hả?!”

Hàn Nguyệt: “…”

Lương Thiên Thành nổi điên, túm tóc Hàn Nguyệt kéo mạnh qua, bóp cổ bà ta, ấn vào tủ quần áo: “Con đàn bà thối tha! Nhớ cho kỹ, lát nữa phải đến Lục gia xin lỗi, nếu cô không khiến họ tha cho Lương gia, tôi giết cô!”

Nói xong, ông ta hất mạnh bà ta qua một bên, chẳng buồn để ý nữa, đi thẳng đến két sắt.

Trong phòng ngủ này có két riêng của Lương Thiên Thành, chứa nhiều món đồ sưu tầm.

Phần lớn là trang sức cao cấp và các giấy tờ quan trọng.

Ông ta mang hết các hộp ra kiểm tra, thấy Hàn Nguyệt vẫn đứng ngây ra nhìn mình, cũng mặc kệ bà ta đã thay đồ chưa, lôi bà ta xuống tầng.

Dưới đại sảnh, toàn bộ người Lương gia đã có mặt.

Không ai dám ngồi, tất cả đều đứng, sắc mặt u ám như tang lễ.

Cụ ông Lương gia đứng phía trước.

Thấy Lương Thiên Thành xuống, ông ta thở dài: “Đi thôi.”

Hàn Nguyệt bị nhét vào xe. Giữa đêm khuya, mấy chiếc xe Lương gia lặng lẽ rời đi, hướng thẳng đến Lục gia.

Tới cổng biệt thự Lục gia, trời còn chưa sáng. Không ai trong Lương gia dám ngồi lại trong xe, tất cả ra ngoài đứng chờ, đợi trời sáng.

Trời dần sáng, cổng lớn bắt đầu có người qua lại.

Nhiều học sinh, sau đó là người đi làm.

Bảo vệ đã báo tin vào trong, nhưng không có phản hồi, Lương gia đành phải tiếp tục đứng chờ ở ngoài, bị người qua lại nhìn như xem khỉ trong sở thú.

Hàn Nguyệt thì ánh mắt trống rỗng, mặc váy ngủ trắng, chân trần, đứng như tượng.

Thời gian trôi dần đến gần trưa, trời nắng gắt, người Lương gia bị phơi đến choáng váng. Lúc này, cuối cùng Lục gia cũng truyền tin, cho phép vào trong.

Mọi người Lương gia mừng rỡ, mang toàn bộ lễ vật vội vã tiến vào Lục gia.

Cùng lúc đó, trong biệt thự Lục gia, tại thư phòng...

Lục Hạo Đình đang ngồi trước máy tính, bên cạnh là một chồng tài liệu.

Gia Cát Nguyệt Hoa nhìn anh một cái, mỉm cười: “Xem ra, tôi đã đánh giá thấp cậu rồi!”

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận