Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Mệnh Nữ Chủ Cũng Không Cứng Bằng Ta

Chương 381

Nghe vậy, Liễu Tự Diêu lập tức quên sạch những gì định nói, trong đầu chỉ còn toàn dấu hỏi.

“Nàng… là  Hoa tộc?”

“Ba người không đi cùng nhau à? Huynh đệ không biết cô nương bên cạnh là người  Hoa tộc sao?” Yêu trâu xanh vừa nói vừa ngẩn người một chút, “Khoan đã, huynh đệ, sao ta thấy ngươi trông quen quen?”

Liễu Tự Diêu chớp mắt mấy cái: “Có lẽ là… là kiểu vừa gặp đã thấy thân thiết chăng?”

Nghe vậy, yêu trâu xanh suy nghĩ một lát rồi gật gù tỏ vẻ ngộ ra: “Vừa gặp đã thân! Không ngờ loại chuyện này lại xảy ra với ta – Ngưu Anh Tuấn! Ha ha ha, xem ra ta càng ngày càng giống người rồi đấy!”

“Ngưu… gì cơ?” Liễu Tự Diêu không nhịn được nhướng mày.

“Ngưu Anh Tuấn! Tên nước ngoài của ta, nghe hay chứ hả?”

“Nước ngoài gì cơ?” Sở Lạc cũng sửng sốt.

“Chính là ‘bên ngoài’ đó, tức là giới tu chân ấy mà!” Ngưu Anh Tuấn cười hề hề, “Ta nhìn cái là biết, ba người các ngươi chưa từng ra khỏi vùng đất Thần Ma, không hiểu mấy chuyện này cũng bình thường thôi!”

Trong lúc Liễu Tự Diêu và Sở Lạc còn đang đờ người ra thì Tô Kỳ Mộc đã lên tiếng trước: “Nghe hay thật đấy.”

Sở Lạc giật mình, nhìn sang Tô Kỳ Mộc. Lúc này, giọng truyền âm của hắn vang lên trong đầu nàng:

“Hắn có vẻ thật thà, cứ thuận theo hắn mà nói chuyện, biết đâu moi được thêm tin tức.”

“Ha ha ha, vẫn là huynh đệ có con mắt tinh đời!” Ngưu Anh Tuấn vui vẻ vỗ vai Tô Kỳ Mộc, “Ba người chưa từng ra ngoài cũng không sao, lần này nhất định sẽ vượt qua khảo hạch. Đến lúc đó đi cùng ta, ta dẫn các huynh đệ đi…”

Hắn bỗng hạ giọng, như thể đang muốn giấu Sở Lạc, nhưng không ngờ tu sĩ thính giác nhạy bén, Sở Lạc vẫn nghe rõ mồn một:

“Ta dẫn huynh đệ đi thăm mấy tửu lâu ta thích nhất…”

Tô Kỳ Mộc khẽ nhíu mày, liếc sang Sở Lạc rồi thấp giọng nhắc nhở: “Chớ có nói bậy.”

Khóe miệng Liễu Tự Diêu giật giật, nhìn Ngưu Anh Tuấn: “Ngươi đúng là…”

Hai chữ “chết không chừa tật” suýt nữa thì thoát ra khỏi miệng, nhưng cuối cùng lại bị nuốt xuống. Nếu nhớ không nhầm, năm đó hắn từng đuổi theo tên này mấy ngày trời cũng không tóm được. Cuối cùng phải tung tin có tửu lâu mở đại tiệc khuyến mãi, hắn mới bị dụ ra.

“Ôi, huynh đệ, các ngươi chưa từng biết ngoài kia tửu lâu tuyệt thế nào đâu! Ta nói này…”

Thấy Ngưu Anh Tuấn chuẩn bị thao thao bất tuyệt, Liễu Tự Diêu vừa định cắt lời thì Sở Lạc đã vòng ra phía sau:

“Nhưng mà… ngươi có linh thạch không?”

“Hửm?” Ngưu Anh Tuấn ngớ người.

“Nghe nói giới tu chân bên ngoài không cho cướp đồ bừa bãi, muốn thứ gì đều phải dùng linh thạch để đổi. Không có linh thạch thì khó sống lắm. Vậy… ngươi có không?”

Khóe miệng Ngưu Anh Tuấn xệ xuống: “Cô nương nói chuyện chua thật…”

 

Sở Lạc mỉm cười: “Bởi vì ngươi không có linh thạch, nên mới cảm thấy ta nói chua.”

Ngưu Anh Tuấn bứt tóc bứt tai, bực bội: “Nhưng trong khảo hạch đâu có yêu cầu phải có linh thạch! Ra ngoài rồi thì muốn gì cứ cướp thôi mà!”

“Ngươi chắc chắn là làm thế không bị các tu sĩ ngoài đó bắt lại à?” Giọng Liễu Tự Diêu vang lên từ phía sau.

 

“Thật tình mà nói, huynh đệ, ta càng lúc càng thấy ngươi quen quen.”

“Có lẽ… cũng là vừa gặp đã thân thôi.” Liễu Tự Diêu thở dài đáp.

Ngưu Anh Tuấn ra vẻ hiểu mà không hiểu, gật đầu lia lịa.

Tô Kỳ Mộc lại hỏi: “Khảo hạch ở đâu?”

Ngưu Anh Tuấn chỉ về một hướng trong thành: “Bên kia có học viện, dạy toàn mấy thứ của giới tu chân ngoài kia. Nhưng chỉ ai vượt qua khảo hạch mới được vào học. Trong đó có khu khảo thí riêng. Ta thi đậu ba môn rồi đó!”

Không ngờ muốn rời khỏi Quỷ Cảnh  lại có nhiều quy tắc như vậy, Sở Lạc liền nói: “Vậy chúng ta qua đó xem thử khảo hạch gồm những gì.”

“Ơ, khoan đã, tỷ tỷ xinh đẹp, tỷ là Hoa tộc mà, tộc Hoa được miễn khảo hạch, vào học viện thẳng luôn đó.” Ngưu Anh Tuấn nói.

“ Hoa tộc được miễn… còn  Cốt tộc thì sao?”

Hắn lắc đầu: “Không được. Trong thành Thanh Hư, chỉ có Hoa tộc là được ưu tiên, quy định này mới ban ra mấy hôm nay thôi.”

“Ta vẫn có chút thắc mắc.” Sở Lạc hỏi tiếp: “Ta chưa nói thân phận cho ngươi, sao ngươi khẳng định ta là người tộc Hoa?”

“Dựa vào mùi ấy mà.” Ngưu Anh Tuấn hít hít mũi: “ Hoa tộc thường có mùi hương nhẹ. Nhưng ngươi thì hơi khác… cảm giác không dễ tiếp cận lắm.”

“Thôi được, ta hiểu rồi.”

Lúc này, Sở Lạc đã gần như chắc chắn Song Sinh Liên  Hoa xuất thân từ Quỷ Cảnh này, hơn nữa có lẽ còn là vật vô cùng quan trọng.

Đi lại với thân phận người Hoa tộc cũng khá tiện, chỉ e thân phận này sẽ kéo theo nhiều phiền phức không lường được.

Ba người đi về phía học viện. Từ phía sau, Ngưu Anh Tuấn còn gọi với theo: “Người lạ mặt như ba người thật không nhiều! Mấy người có gan đi thi khảo hạch, phần lớn đều từng ra ngoài rồi. Nhưng nhìn ba người dũng cảm thế này, ta phục sát đất luôn! Ta trọ ở khách điếm Mộ Xuân, rảnh thì ghé chơi, ta dạy mấy người cách thi nha!”

Đến khi hòa vào dòng người, Sở Lạc mới hỏi: “Hắn nhiệt tình vậy, có đáng tin không?”

“Lúc đầu ta còn tưởng hắn giả ngu,” Liễu Tự Diêu nhỏ giọng đáp, “sau này mới biết… ta nghĩ quá nhiều.”

Tô Kỳ Mộc quay sang hỏi Sở Lạc: “Về  Hoa tộc, ngươi có đầu mối gì không?”

Sở Lạc lắc đầu: “Tạm thời cứ để sang một bên đã.”

“Ta chẳng ngửi ra mùi gì từ ngươi cả.” Liễu Tự Diêu nói thêm.

Bên ngoài Minh Thần Thư Viện đã tụ một đám người lớn, vì không muốn đứng quá gần sinh linh trong Quỷ Cảnh, ba người không chen vào, chờ Liễu Tự Diêu quan sát xong rồi truyền tin lại.

“Bảng ngoài cổng ghi rõ tiêu chí khảo hạch: biết nói tiếng người, có thể biến thành hình người, có khả năng tự bảo vệ, và đặc biệt là phải có năng lực trốn thoát thật tốt.” Liễu Tự Diêu tóm gọn.

Mọi người xung quanh đều bàn tán xôn xao:

“Sao giờ lại thêm yêu cầu hóa hình? Trước kia đâu có!”

“Giờ bên ngoài toàn là hình người. Biến hình được thì dễ ẩn mình, khó bị phát hiện. Với lại đạo môn bên ngoài đang gắt gao truy bắt những kẻ ra từ Quỷ Cảnh, bị bắt về quá nhiều nên họ mới nâng tiêu chuẩn.”

“Trước đây chỉ cần vượt khảo hạch là đi Vụ Sa Tinh Hà được rồi, đâu có rắc rối thế này!”

Đang nghe đám đông bàn luận, thì bất ngờ có tiếng xôn xao. Một người có địa vị vừa bước ra từ học viện, khiến mọi người  dạt sang hai bên.

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận