Thiên Kim Giả Dựa Vào Huyền Học Bạo Hồng
Chương 85: Chương 85
Nhưng chuyện này không khó, Nguyễn Kiều và gia đình họ Chu đã nói chuyện một lúc, biết được gia đình họ Chu muốn di dời mộ tổ là vì cỏ cây trên đất mộ tổ trong vòng nửa tháng đều héo hết, sau đó trồng gì cũng héo, gia đình họ Chu thấy không ổn nên mới tính đến chuyện di dời mộ tổ.
Chưa kịp tìm thầy thì Trình Huyền đã dẫn Nguyễn Kiều đến tận nơi.
Chu Tiến Dược và cha mẹ anh ta ngồi trên ghế sofa, bố Chu nói: “Chúng tôi đã chọn được một chỗ mới nhưng tình hình cụ thể thì phải để Nguyễn tiểu thư đích thân đến xem mới đưa ra quyết định được, Nguyễn tiểu thư thấy thế nào?”
Nguyễn Kiều gật đầu: “Chắc chắn phải như vậy rồi, mọi người xem lúc nào rảnh thì chúng ta đi.”
“Hôm nay đi luôn đi.” Bố Chu nói: “Nghe Tiểu Huyền nói thường ngày Nguyễn tiểu thư cũng bận rộn, chúng ta đi luôn bây giờ đi.”
Nguyễn Kiều có nhiều việc bận rộn: “?”
Trình Huyền ở bên cạnh liên tục gật đầu: “Hôm nay tốt, hôm nay đi luôn.”
Lúc sắp đi, Nguyễn Kiều đến gần Trình Huyền, nhỏ giọng hỏi: “Tôi bận rộn lúc nào thế?”
Trình Huyền xoa đầu cô: “Bận rộn truyền tin đồn tình ái với Hoắc Nam Châu, bận rộn dạy huyền học cho cư dân mạng, còn phải dành thời gian đi xem phong thủy, xem mộ cho người ta, thế không phải là rất bận sao? Ôi, con gái nhà mình đúng là không có chút tâm cơ nào, nói cô bận không phải là để cô kiếm được nhiều tiền hơn sao, tìm một bậc thầy như cô dành thời gian đi xem mộ tổ, không phải giá cả sẽ tăng lên sao? Tôi đề nghị tăng gấp đôi luôn.”
Nguyễn Kiều: “Chu Tiến Dược không phải bạn anh sao?”
Trình Huyền: “Anh em ruột còn phải tính toán rõ ràng, đến lúc Hoắc Nam Châu nhờ cô xem mộ tổ, cô cứ tăng gấp mười lần, vặt sạch tiền của cậu ta.”
Nguyễn Kiều: “Thế còn anh?”
Trình Huyền: “Tôi á? Chúng ta có thể không làm anh em mà làm chị em, chị em thì không cần tính toán nhiều như vậy.”
Nguyễn Kiều: “…”
Anh đúng là liều lĩnh thật.
Địa điểm mà nhà họ Chu chọn tên là Nam Sơn, nghe tên thì hay nhưng thực chất là một trong những nghĩa trang nổi tiếng nhất ở Yến Kinh. Nghĩa trang này cũng không có gì đặc biệt, chỉ là phong cảnh đẹp, diện tích rộng, thêm vào đó là chi phí cực kỳ đắt đỏ, chỉ có vậy thôi. Nghe Trình Huyền nói, trong nghĩa trang này có rất nhiều gia tộc giàu có.
Đi trên con đường nhỏ trong nghĩa trang, Trình Huyền giải thích: “Mảnh đất này là của nhà họ Lận, không biết cô đã nghe nói đến chưa. Nếu chưa thì trước kia cô làm minh tinh, chắc chắn phải biết Lận Phong Cẩn. Lận Phong Cẩn chính là người nhà họ Lận. Nghe nói trước đây có một vị đại sư rất nổi tiếng đến xem phong thủy rồi nói dưới đất có mạch rồng, nếu xây nghĩa trang, chuyển mộ tổ đến đây thì con cháu đời sau chắc chắn sẽ phát đạt.”
Nguyễn Kiều: “…”
Cô do dự hai giây rồi hỏi rất nghiêm túc: “Vậy trong nghĩa trang này, con cháu đời sau nào phát đạt rồi?”
Trình Huyền nghe vậy thì cười: “Nhà họ Lận chứ còn ai.”
Một đám người chính là vì thấy nhà họ Lận chuyển mộ tổ đến đây nên mới tin lời vị đại sư kia. Từ đó về sau giá đất ở đây ngày càng đắt đỏ, đắt đến mức vô lý. Nhưng những người đến đây hầu như đều là người giàu có, mọi người cũng không quan tâm đến tiền bạc, so với tiền bạc thì họ quan tâm hơn đến việc liệu nơi này có thể phù hộ cho con cháu đời sau hay không.
Một đám người vừa đi, cha mẹ Chu đã nhanh chóng gặp một người mặc đồng phục bảo vệ. Chu Tiến Dược mỉm cười với đối phương rồi chậm rãi bước đến bên cạnh Trình Huyền và Nguyễn Kiều, đón lấy ánh mắt tò mò của hai người, anh ta dẫn họ sang một bên, vừa đi vừa nhỏ giọng nói: “Đừng nhìn người đó mặc đồng phục bảo vệ, thực ra cũng là một đại sư.”
“Ồ?”
Trình Huyền khá bất ngờ.
Chu Tiến Dược thấy vậy thì cười: “Nơi này chính là do anh ta giới thiệu cho cha mẹ tôi. Nếu tôi không tìm anh và Nguyễn Kiều thì tôi đoán cha mẹ tôi sẽ nghe theo lời vị đại sư kia.”
Trình Huyền nghe vậy thì lập tức vỗ vai Chu Tiến Dược, rất vô liêm sỉ nói: “Vẫn là tìm chúng tôi tốt hơn, tìm chúng tôi có bảo đảm. Anh xem, lỡ có chuyện gì xảy ra thì anh cũng có thể tìm tôi đúng không? Tính sổ cũng tiện hơn một chút.”
Nguyễn Kiều: “…”
Cha mẹ Chu vẫn đang nói chuyện với vị đại sư kia, Nguyễn Kiều và Trình Huyền đã được Chu Tiến Dược dẫn đến khu mộ đã xem trước đó. Vì nhà họ Chu có cơ nghiệp rộng lớn, lại trả giá cao nên chủ nghĩa trang cũng chính là nhà họ Lận đã cố tình giữ lại mảnh đất này, không bán đi.
“Như vậy chẳng phải là nợ ân tình sao?”
“Ừ.” Chu Tiến Dược tùy ý đáp một tiếng, cũng không giấu Trình Huyền: “Dự án ở thành phố C đã giao cho nhà họ Lận.”
Nguyễn Kiều dựng tai lên nghe.
Đây là lần đầu tiên cô nghe thấy chuyện ân tình giữa những gia tộc giàu có, vì tò mò nên cô không khỏi hỏi: “Vậy tiền đất mộ vẫn phải trả chứ?”
Chu Tiến Dược bị Nguyễn Kiều chọc cười.
Đây là lần đầu tiên Chu Tiến Dược gặp Nguyễn Kiều, trước đây khi Nguyễn Kiều còn là con gái nhà họ Nguyễn, Chu Tiến Dược chưa từng để ý đến cô. Mãi đến gần đây, Nguyễn Kiều nhiều lần dính líu đến Hoắc Nam Châu, cái tên “Nguyễn Kiều” liên tục xuất hiện bên cạnh Hoắc Nam Châu, Chu Tiến Dược mới thấy hứng thú. Anh ta và Hoắc Nam Châu tuổi tác tương đương, bình thường cũng có thể nói chuyện được vài câu, cũng có thể coi là khá hiểu người đàn ông đó.
Điều khiến anh ta rất bất ngờ là Hoắc Nam Châu dường như không hề bài xích sự xuất hiện của Nguyễn Kiều.
Lúc đó anh ta đã cảm thấy Nguyễn Kiều rất đặc biệt.
Hôm nay, mới tiếp xúc chưa được bao lâu, anh ta đã phát hiện ra Nguyễn Kiều hoàn toàn không giống với những gì anh ta tưởng tượng, sạch sẽ đến mức không giống như người từng sống trong gia đình giàu có.
Chu Tiến Dược cười giải thích: “Buôn bán là buôn bán, ân tình là ân tình, hai chuyện phải tách riêng.”