Thiên Kim Giả Dựa Vào Huyền Học Bạo Hồng
Chương 40: Chương 40
Nhất thời, cư dân mạng chỉ cần nhắc đến tên Nguyễn Phỉ là biểu cảm đều trở nên kỳ lạ hơn nhiều.
Tôn Vân Vân xoa mũi, định xử lý xong những chuyện này rồi giấu đi, vốn là muốn dỗ Nguyễn Phỉ vui vẻ nhưng náo loạn thành ra thế này, còn vô tình phơi bày bộ mặt thật của Nguyễn Phỉ trước công chúng, sau này Nguyễn Phỉ biết được chắc chắn sẽ gi.ết ch.ết cô ta mất.
…
Khi Nguyễn Kiều chú ý đến sự việc, những lời đồn đại về Trần Diệu đã hoàn toàn bị xóa sạch, thay vào đó lại nổi lên một chủ đề liên quan, chuyện kể về sự xuất sắc của Trần Diệu, còn lên cả hot search vì rất nhiều người quan tâm. Nhớ đến Trần Diệu còn mở một công ty, Nguyễn Kiều rất nhanh chóng đã chia sẻ lại bài đăng trên Weibo đó, rồi thẳng thắn nói: Anh trai em từ nhỏ đến lớn đều rất xuất sắc [khoanh tay].
Vẻ đắc ý của em gái cùng với biểu tượng cảm xúc khoanh tay như thế hoàn hảo sinh động thể hiện trước mặt cư dân mạng, Đào Đào dẫn đầu đám fan còn lại của Nguyễn Kiều để lại bình luận khen Trần Diệu: Đúng đúng đúng, anh trai em là xuất sắc nhất!
Cùng lúc đó, không ít cư dân mạng cũng đào ra được công ty của Trần Diệu và trò chơi mới nhất mà họ thiết kế, mặc dù chỉ là một trò chơi giải đố nhỏ nhưng theo lời những người chơi đã chơi thì trò chơi này rất thú vị, logic chặt chẽ, khiến người ta như được nhập vai vào một thám tử thực thụ.
Sự tò mò của con người chiếm lĩnh não bộ, nhất thời lượng tải xuống của trò chơi giải đố nhỏ này tăng vọt.
Nguyễn Kiều nhìn cảnh tượng trước mắt một cách hài lòng, cuối cùng cũng hài lòng thoát khỏi Weibo, quay sang tìm Thịnh Hàng. Gần đây, Thịnh Hàng có thể nói là rất quan tâm đến Nguyễn Kiều, vừa thấy tài khoản chính thức cảm ơn Nguyễn Kiều, mắt ông ta đã sáng lên. Tuy nhiên, khi nhìn vào nội dung, ông ta chỉ có thể cười trừ xoa trán, lần này hung thủ tìm được có vẻ không liên quan gì đến khu dân cư Cẩm Đường của ông ta.
Cho đến khi Nguyễn Kiều nhắn tin: Thịnh tiên sinh, buổi tối vui vẻ, chuyện ông nhờ tôi đã giải quyết xong rồi.
Tiếp theo là một hồi kể lại, tiện thể nói với ông ta rằng nếu có chỗ nào nghi ngờ hoặc không tin cô, có thể đến đồn cảnh sát để xác minh bất cứ lúc nào. Thịnh Hàng vừa nhìn, mắt đã sáng lên.
Nhưng Nguyễn Kiều giải quyết mọi chuyện đúng là không một tiếng động, mặc dù những chuyện cô nói ra đều có lý do trước sau nhưng Thịnh Hàng vẫn gọi điện đến hỏi thăm cảnh sát Lý, sau khi nhận được câu trả lời khẳng định thì ông ta gần như mừng đến phát khóc.
Thịnh Hàng: Tốt tốt tốt, cảm ơn Nguyễn tiểu thư rất nhiều. Căn biệt thự nhỏ đã nói trước đó, ngày mai tôi sẽ đi làm thủ tục sang tên, ngoài ra cô có thiếu xe không? Hay là tôi tặng cô một chiếc xe? Vừa khéo tôi có người bạn làm nghề này, lúc đó cô tự chọn một chiếc.
Nguyễn Kiều đương nhiên sẽ không khách sáo với Thịnh Hàng: Cảm ơn.
…
Những ngày tiếp theo, Nguyễn Kiều ngoài ở nhà nghỉ ngơi thì còn đến xưởng làm việc của Kỷ Khinh Hoài, hiện tại phòng làm việc đã bắt đầu hoạt động bình thường, có mời một số nghệ sĩ để làm việc. Khi Nguyễn Kiều đi ngang qua, cô liếc mắt đã nhận ra các vật dụng trang trí trong văn phòng đều đã được thay đổi theo lời cô nói. Cô gật đầu hài lòng, định đi tìm Kỷ Khinh Hoài nhưng thấy cửa văn phòng Kỷ Khinh Hoài bị người từ bên trong mở ra, một người phụ nữ mặc váy dài màu xám khói, đeo kính râm và đội mũ rộng vành, chậm rãi bước ra.
Nguyễn Kiều: “…”
Trong nhà còn đeo kính râm, có nhìn rõ được không vậy?
Ánh mắt Nguyễn Kiều lướt qua vai cô ta, bước chân đi thẳng vào văn phòng nhưng người phụ nữ chắn trước mặt cô ta đột nhiên lên tiếng: “Ồ, đây là ai vậy? Không phải là Nguyễn đại tiểu thư của chúng ta sao? Ồ không không không, Nguyễn đại tiểu thư bây giờ tên là Nguyễn Phỉ, không phải Nguyễn Kiều cô nữa rồi.”
Người phụ nữ tháo kính râm ra, để lộ khuôn mặt trang điểm đậm, đôi mắt cô ta rất to, khuôn mặt lại rất nhỏ, kết hợp lại với nhau có phần kỳ lạ. Nguyễn Kiều nhìn cô ta hai lần, dứt khoát định nghĩa trong lòng – là ai vậy, không quen.
Nguyên chủ có thể quen nhưng cô chắc chắn không quen.
Chỉ là người này xuất hiện ở đây mười phần tám chín là nghệ sĩ mới được phòng làm việc của Kỷ Khinh Hoài ký hợp đồng, Nguyễn Kiều dù sao cũng nhớ ơn Kỷ Khinh Hoài đối xử tốt với mình, vì vậy chỉ coi như không nghe thấy.
Đáng tiếc là đối phương rõ ràng sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Liễu Ngưng Nhiên hôm nay đến xưởng làm việc của Kỷ Khinh Hoài, nghe nhân viên ở đây nói mới biết thì ra Nguyễn Kiều không phải là nghệ sĩ của phòng làm việc của Kỷ Khinh Hoài, cô chỉ là một trợ lý nhỏ. Lúc đó Liễu Ngừn Nhiên đã cười, phải biết rằng lúc Nguyễn Kiều mới vào nghề, biết bao ông lớn trong giới cho tài nguyên để nâng đỡ. Kết quả là bây giờ thân phận thiên kim giả vừa bị phát hiện, trực tiếp từ thiên đường rơi xuống địa ngục, chỉ có thể làm một trợ lý nhỏ?
Liễu Ngưng Nhiên và Nguyễn Kiều không có thù không có oán nhưng cô ta chính là không ưa Nguyễn Kiều, tại sao Nguyễn Kiều muốn gì được nấy, còn cô ta chỉ có thể hao tâm tổn trí để theo đuổi mọi thứ mình muốn? May mà ông trời vẫn có mắt, báo ứng của Nguyễn Kiều không phải đã đến rồi sao?
Sau khi biết được Nguyễn Kiều bây giờ chỉ là một trợ lý nhỏ, Liễu Ngưng Nhiên đã nóng lòng muốn nhìn thấy dáng vẻ thảm hại của cô lúc này. Nhưng không ngờ là đã gặp được người, thế nhưng khuôn mặt tái nhợt trong ấn tượng của Liễu Ngưng Nhiên lúc này lại nở nụ cười. Nguyễn Kiều đã trở nên có chút khác biệt, ngũ quan tươi tắn hoàn toàn che lấp đi vẻ bệnh tật, đôi mắt sáng như sao, thân hình yểu điệu không gì không hấp dẫn lòng người.
Dáng vẻ yếu đuối suy sụp trong tưởng tượng không xuất hiện, điều này khiến Liễu Ngưng Nhiên cảm thấy rất không hài lòng.