Thiên Kim Giả Dựa Vào Huyền Học Bạo Hồng

Chương 59: Chương 59

Triệu Mạn Vân nghe vậy thì cười, giọng nói nhỏ nhẹ rất dịu dàng: “Bây giờ không sao rồi. Trước đây tôi vô tình gặp được fan của cô Nguyễn, một cô gái tên Đào Đào. Không cẩn thận đụng phải cô ấy, vừa khéo bùa hộ mệnh của cô ấy lộ ra, tôi nghe thấy con ma đó kêu lên một tiếng, vì vậy tôi tìm Đào Đào, rồi tìm được cô Nguyễn.”

Cô ta nghiêm túc nhìn Nguyễn Kiều: “Tôi thực sự rất cảm ơn cô Nguyễn đã giúp tôi, cô Nguyễn muốn tôi làm gì cũng được. Thêm nữa, đây là tiền tiết kiệm tôi tích cóp được trong những năm đóng phim, coi như là tiền công cô Nguyễn giúp tôi.”

Triệu Mạn Vân lấy một thẻ ngân hàng trong túi ra đưa trước mặt cô Nguyễn.

Nhưng Nguyễn Kiều chỉ nhìn thoáng qua, rồi lại trả lại, cô lấy điện thoại ra ra hiệu: “Quét WeChat thêm bạn đi. Nhận của cô một nghìn tám, chuyển khoản WeChat trực tiếp là được. Đúng rồi, bùa hộ mệnh còn cần không? Bán rẻ cho cô, năm trăm một cái!”

Nguyễn Kiều thuận lợi kết bạn WeChat với Triệu Mạn Vân, rồi lại bổ sung: “Gọi tôi là Kiều Kiều là được, cô Nguyễn xa lạ quá.”

Vừa dứt lời, điện thoại của Nguyễn Kiều sáng lên.

Là tin nhắn của Trình Lê gửi đến.

Trên đó viết: Kiều Kiều, đi bắt gian không?

Nguyễn Kiều:…?

Cái quái gì thế?

Nguyễn Kiều bị hai chữ “Bắt gian.” làm cho choáng váng cả buổi trời, gọi điện lại cho Trình Lê mới biết được đầu đuôi câu chuyện. Mặc dù Trình Lê đã ly thân với gã đàn ông tồi tệ kia nhưng vẫn chưa ly hôn, chủ yếu là vì vẫn chưa tìm được bằng chứng ngoại tình của anh ta. Trình Lê từ nhỏ đã là con gái duy nhất của nhà họ Trình, cũng được cưng chiều hết mực, vốn tưởng rằng người đàn ông mình tìm được là người thật thà chất phác, kết quả là miệng thì nói “Không sao, chúng ta không cần con.” nhưng sau lưng lại mắng Trình Lê là con gà mái không biết đẻ trứng.

Không chỉ vậy, anh ta còn dùng tiền trong ví của Trình Lê để nuôi không ít phụ nữ. Trong số đó có cả ngôi sao nhỏ mà Trình Lê đã kể với cô lần trước, còn có cả nữ sinh đại học, nữ phục vụ trong quán bar mà Nguyễn Kiều không biết.

Trình Lê càng nói càng tức giận: “Tên khốn đó giấu giếm rất kỹ, đến giờ bà đây vẫn chưa tìm được bằng chứng ngoại tình của anh ta. Nếu bắt tôi đợi đến khi ngôi sao nhỏ đó sinh con để làm xét nghiệm ADN thì tôi không đợi được nữa. Bà đây nhìn thấy cái tên khốn nạn đó là thấy đau cả mắt nhưng vừa nãy có người liên lạc với tôi nói rằng thấy gã đàn ông tồi tệ đó đưa tiểu tam đi nhà nghỉ. Đến lúc đó, cô dán bùa định thân đó lên người anh ta, tôi sẽ chụp vài tấm ảnh, xem anh ta phản bác thế nào!”

Nguyễn Kiều: “…”

Lần đầu tiên biết được bùa định thân của cô còn có tác dụng như vậy.

Cô suy nghĩ một lúc, sau khi xác định thời gian thì cuối cùng cũng đồng ý.

Lúc cô gọi điện thoại cũng không tránh mặt Kỷ Khinh Hoài và Triệu Mạn Vân, có lẽ là giọng của Trình Lê quá lớn, Kỷ Khinh Hoài như dự đoán đã nghe ra giọng nói đó, liền thuận miệng hỏi một câu: “Trình Lê tìm cô sao? Vì chuyện của gã đàn ông tồi tệ đó à?”

Nguyễn Kiều gật đầu.

Kỷ Khinh Hoài thấy vậy thì khựng lại, sau đó vẫn lên tiếng: “Người phụ nữ mang thai đó là ngôi sao trong giới, thực ra hai người đều quen, tên là Kim Đồng Đồng.”

“Kim Đồng Đồng?” Triệu Mạn Vân chớp mắt, mặc dù đối với người ngoài như cô ta thì không hiểu được cuộc đối thoại giữa Kỷ Khinh Hoài và Nguyễn Kiều nhưng ba chữ Kim Đồng Đồng vẫn rất quen thuộc, đón nhận ánh mắt tò mò của Nguyễn Kiều, cô ta suy nghĩ một lúc rồi nói: “Tôi đóng phim chung với cô ấy ở bộ phim trước. Là người do bên đầu tư nhét vào nhưng ba ngày hai đầu thường xuyên không thấy người đâu. Đạo diễn tức điên lên nhưng cũng chẳng làm được gì. Sau đó nghe nói cô ta chủ động để đạo diễn viết chết cô ta.”

Nói đến đây, cô ta do dự một chút, có vẻ hơi ngượng ngùng: “Tôi nghe người ta nói cô ta có thai nhưng tôi cứ tưởng chỉ là tin đồn nhắm vào cô ta, tưởng là giả.”

“Thật đấy.” Kỷ Khinh Hoài nói, anh ta nhìn Nguyễn Kiều: “Không ngờ công việc của cô lại rộng như vậy nhưng chú ý an toàn.”

Nguyễn Kiều cắn một miếng cánh gà, lẩm bẩm: “Tôi còn đối phó được cả ma, huống chi chỉ là một gã đàn ông tồi tệ.”

Kỷ Khinh Hoài và Triệu Mạn Vân không ở lại nhà lâu. Sau khi giải quyết xong chuyện khiến Triệu Mạn Vân phiền lòng, Triệu Mạn Vân như chú bướm vừa thoát khỏi lớp kén dày, lập tức có thể dễ dàng dang rộng đôi cánh bay lên nhẹ nhàng. Cô ta cũng nóng lòng muốn báo tin vui này cho cha mẹ, thời gian gần đây cô ta không được khỏe, cha mẹ cô ta cũng vì thế mà lo lắng. Thậm chí con quỷ dữ đó còn đe dọa sẽ đối phó với cha mẹ cô——

Bây giờ cô ta cuối cùng cũng có thể thoải mái ở bên cha mẹ rồi.

Kỷ Khinh Hoài chủ động đề nghị đưa Triệu Mạn Vân về nhà.

Hai người vừa đi, Nguyễn Kiều ngồi ở cổng khu dân cư trò chuyện với bác bảo vệ chưa đầy mười phút thì đã đợi được Trình Lê mặc váy đỏ, lái chiếc siêu xe màu đỏ đến. Trình Lê có vẻ đẹp quyến rũ, ngũ quan mang nét sâu của người phương Tây, trang điểm lên là một đại tỷ điển hình. Cô ta chống một tay lên cửa sổ xe, vẫy tay với Nguyễn Kiều.

Nguyễn Kiều thấy vậy lập tức đi tới.

“Chào buổi tối Kiều Kiều, trên xe có trà sữa mang cho em.” Trình Lê khởi động xe, vừa nói vừa liếc nhìn Nguyễn Kiều, hỏi: “Đã mang đủ đồ chưa?”

Nguyễn Kiều giật khóe miệng, rất nghiêm túc gật đầu.

Lúc này Trình Lê mới hài lòng gật đầu.

Trên đường đến khách sạn, xe cộ rất đông, Trình Lê cũng không lái xe nhanh, vì vậy cô ta tranh thủ thời gian trò chuyện với Nguyễn Kiều, không ngần ngại kể lại quá trình quen biết của mình với gã đàn ông tồi tệ đó.

Thực ra câu chuyện chạy theo motip rất cũ rích.

Gã đàn ông tồi tệ đó gia cảnh không tốt nhưng học hành chăm chỉ, khi học đại học còn phải đi làm thêm bên ngoài, có lần tình cờ gặp Trình Lê đi chơi với bạn bè. Sau đó, hai người gặp nhau ở nhiều nơi khác nhau, cho đến khi hai người rút được cùng một quẻ tình duyên ở một ngôi chùa rất nổi tiếng ở Yến Kinh.

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận