Đại Sư Huyền Học Xuống Núi Livestream Bói Toán Nổi Đình Đám

Chương 333: Chương 333

Cảnh tượng trước mắt khiến những người đồng hành đều sợ đến đờ người!
Bọn họ không ngờ chỉ là một chuyến phiêu lưu đơn giản lại xảy ra chuyện như vậy.
Trước đây từng gặp vài chuyện kỳ lạ, lần này còn cẩn thận đi xem bói trước, được phán là “có kinh mà
không nguy”, nên nghĩ chắc không có gì lớn.
Vậy mà giờ lại chết người, trong lòng không khỏi hối hận tột độ.
“Phịch!” Một người đồng hành ngã nhào mặt úp xuống đất, chất vàng trắng bắn tung ra từ đầu, khiến mọi
người mắt trợn trừng, vô thức nôn mửa.
Nhưng họ còn chưa kịp nôn hết, thì chân phải của người chết kia lại bất ngờ giật giật, như thể bị thứ gì đó
kéo cổ chân lôi đi.
Họ vội bịt miệng, nước mắt sợ hãi không ngừng tuôn xuống, không ai dám phát ra tiếng động nào.
“Rầm!”
Cánh cửa bị đóng sập.
Tần Nhan Kim nghe thấy tiếng đóng cửa, quay đầu nhìn về góc phòng, ánh mắt lướt qua một chiếc bình
thủy tinh phủ đầy bụi, rồi bước ra ngoài.
Cô lần theo âm thanh.
Hành lang tối tăm, trông như miệng của một con quái vật khổng lồ đang há ra, khiến người ta lạnh sống
lưng.
Nhưng Tần Nhan Kim lại bước đi thong dong, như thể nơi này không phải tòa nhà ma mà chỉ là vườn sau
nhà cô.
 
Cô đi hơn một phút, nhưng vẫn chưa ra khỏi khu vực này, trước mắt vẫn là một màn đen đặc… Như thể…
như thể bị giam cầm.
Bị nhốt ở đây.
Đúng vậy, là “giam cầm”, chứ không phải bị lạc kiểu “ma dẫn đường”.
“Ma dẫn đường” chẳng là gì với cô, nhưng “giam cầm” thì khác. Loại cấm chế này đặc biệt, nó được tạo
thành từ linh hồn của 108 kẻ điên.
Nếu không có ai phá giải được, thì vĩnh viễn không thể thoát ra.
Và giờ, nơi này không chỉ có 108 hồn ma nữa, mà đã lên tới 276.
Nói cách khác, chỉ có 108 là người bản địa điên loạn, còn lại 168 là “ngoại lai”, những kẻ bị tòa nhà ma này
dụ đến thám hiểm.
Hỏi vì sao có nhiều người thích mạo hiểm như vậy, Tần Nhan Kim chỉ muốn nói một câu: “Cố tình tìm
đường chết!”
Một số nơi bị phong tỏa là có lý do, hoặc từng xảy ra chuyện mờ ám, giấu xác, hoặc chứa tà khí, ma quái.
Thế mà vẫn có kẻ vì đủ thứ lý do mà lao đầu vào. Không phải họ chết thì ai chết?
Tuy vậy, than là than vậy, chứ Tần Nhan Kim vẫn rất chuyên nghiệp.
Cùng lúc đó, cư dân mạng trong phòng livestream cũng nhận ra có điều gì đó không ổn.
[WTF, các bạn có nghe thấy tiếng “rầm” không? Giống tiếng cửa đóng quá.]
[Nghe thấy chứ, chắc là mấy người nước ngoài đi cùng ấy.]
[Ủa, mọi người có thấy hành lang này dài kỳ lạ không? Đi hoài không thấy hết.]
[Chết thật, chỗ này đại sư vừa đi qua rồi mà? Không lẽ bị “ma dẫn đường”?]
[Đại sư sợ “ma dẫn đường” á? Chị ấy còn chẳng sợ ma, chắc chắn có gì đó không đúng rồi.]
Rõ ràng, đã có người nhận ra điều bất thường.
Tần Nhan Kim bật cười khẽ. Trong một viện tâm thần âm u, tĩnh lặng đến đáng sợ, tiếng cười của cô vang
lên lại càng khiến người nghe dựng tóc gáy.
[Đại sư đừng cười nữa, tôi sợ đấy!]
 
[Trời ơi, bắt đầu thấy tội cho đám ma rồi. Không đi chọc ai, lại cứ phải chọc nhầm đại sư Tần. Sao không
đầu thai sớm cho lành, còn mong được Diêm Vương thương xót?]
[Có ai thấy mấy con ma ở đây có vẻ ghê gớm không? Đến đại sư cũng chưa phát hiện ra, chứng tỏ mấy ma
đời này… không tầm thường!]
[Chuẩn! Nếu đại sư ra ngoài được trong 5 phút, tôi livestream ăn… cứt!]
Vừa dứt câu, Tần Nhan Kim đã đến một vị trí, vung tay áo một cái, lịch sự nói: “Xin lỗi, chắn đường tôi rồi,
làm ơn nhường một chút!”
Và sau đó, cư dân mạng trong livestream chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng:
Một đám đầu ma chen chúc xếp thành vòng tròn, hình thành một kết giới vô hình tỏa ra sát khí nặng nề, ai
lọt vào cũng sẽ bị ảnh hưởng, ý thức dần dần bị nuốt chửng.
Đó chính là “cấm chế giam cầm”.
Tần Nhan Kim không chỉ phá được, mà còn phá dễ như không. Thậm chí còn dùng từ “làm ơn” đầy lịch sự.
Cư dân mạng lập tức xác nhận: đúng là đại sư thật.
Rồi quay sang lùng sục cái người dám tuyên bố sẽ “ăn cứt livestream”.
Tần Nhan Kim vừa phá cấm chế xong, cảnh vật xung quanh lập tức thay đổi. Từ bóng tối không bờ bến
chuyển sang hành lang sáng sủa hơn.
Khi bị cấm chế, hành lang trông như dài vô tận, khiến người ta dễ rơi vào hoảng loạn và tuyệt vọng. Giờ chỉ
còn vài chục giây đi bộ là tới nơi, hai bên là dãy phòng nhỏ từng nhốt bệnh nhân tâm thần.
Cô cứ thế đi tiếp, nhưng khóe mắt thoáng thấy qua kính vỡ trên cửa, bên trong là gương mặt người.
Da tím bầm, mắt đen không tròng trắng, khiến người ta rợn tóc gáy.
Nhưng Tần Nhan Kim không hề phản ứng.
Còn camera trên điện thoại livestream đang quay thẳng về phía trước, nên cảnh tượng đó cũng hiện rõ với
khán giả. Khi những cặp mắt đó chuyển hướng nhìn thẳng vào ống kính, nhiều người suýt ngất.
Cảm giác đó… như thể bị những hồn ma nhìn thấu qua màn hình!
[Không ổn rồi, tôi chịu không nổi nữa! Xin cáo từ, sợ quá!]
[Tôi cũng rút trước, sợ tối nay mơ thấy ác mộng. Nhớ có gì update lên Weibo nha mọi người!]
 
[Tui sống một mình, chắc đi kiếm bạn trai gấp quá.]
[Mẹ ơi, cứu con với!!! Bạn gái tui vừa đắp mặt nạ màu tím tím, mặc áo choàng trắng dài, tóc đen dài óng
mượt. Tui tưởng con ma trong livestream bò ra ngoài, hoảng quá đấm một cú. Giờ bạn gái đòi chia tay rồi.
Làm sao đây, đang online, trả lời lẹ với!]
[Ông anh bên trên có thù riêng gì với người yêu à? Ăn đòn là đáng!]
[Anh em ơi, đừng tự ti. Chia tay thì chia tay, có khi sau này cũng chẳng tìm lại được nữa đâu, thôi ở một
mình cho lành.]
Cư dân mạng bắt đầu tự chế chuyện cười để giảm sợ hãi, nhất là khi biết có người vừa bị chia tay, ai cũng
hào hứng hùa theo.
Một kiểu “thiếu đức điển hình”, tôi không có bạn gái thì cũng muốn bạn gái của ông tan vỡ cho bằng được.
Tần Nhan Kim cũng thấy vài thông báo có người out khỏi livestream. Cô suy nghĩ một lát, rồi vẽ một lá bùa
trong không trung.
Phù chú tỏa ánh kim rực rỡ, chiếu sáng cả hành lang.
Khi ánh sáng tan đi, phù văn như sao trời lấp lánh rơi vào từng căn phòng nhỏ. Cô nhẹ giọng nói: “Tiểu
Mãn, giao mấy thứ đó cho em. Chị đi phía trước xem thử.”
Nghe cô nói vậy, cư dân mạng đều ngạc nhiên: “Đại sư đang nói với ai thế?”
Tiểu Mãn? Hình như là tên người?
Nhưng họ không nhớ đại sư có ai bên cạnh tên như vậy.
Đang định hỏi, thì thấy một bóng trắng nhỏ từ người Tần Nhan Kim nhảy xuống, thoắt một cái chui vào căn
phòng bên cạnh.
Chỉ vài nhịp thở sau, bóng trắng lại nhảy ra, liếm liếm mép bằng cái lưỡi hồng nhỏ xíu, đôi mắt đỏ rực phát
sáng nhìn thẳng vào ống kính, kêu lên một tiếng đáng yêu.
Dưới ánh đèn yếu của điện thoại, mọi người cuối cùng cũng thấy rõ: một con cáo nhỏ.
Cư dân mạng lập tức bùng nổ:
[Aaaaaaaa đại sư quá đáng lắm luôn á! Cường đạo không có mà giờ lại có “chó nhỏ” khác rồi!]

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận