Từ Côn Đồ Đến Thần Tượng: Chuyển Sinh Đến Chương Trình Sinh Tồn

Chương 271: Thành viên cuối cùng

"Phong bì đã được chuyển thành công." Jo nói một cách tự mãn, giọng nói tràn đầy sự phấn khích.

Hắn ngồi chỗ được các nhân viên Mintellect được phân công, nheo mắt nhìn sân khấu, thể hiện sự hài lòng của mình.

 

"Tuyệt vời lắm Jo. Cậu đã hoàn thành rất tốt." Trong một góc tối của hậu trường, Lão Hổ mỉm cười thỏa mãn ngồi dựa vào ghế, khóe môi cong lên nụ cười gian tà.

 

Ngay trước mặt ông ta, Tony theo dõi cảnh quay qua màn hình vẫn là một đồng phạm kiên định và trung thành.

 

Ông ta mỉm cười, xác nhận giai đoạn quan trọng của kế hoạch đã bắt đầu. Nụ cười của Lão Hổ nở rộ hơn khi tưởng tượng đến sự thành công trong kế hoạch lớn sắp tới.

 

Đêm nay, một bước đệm ổn thỏa đã được sắp đặt sẵn - Lâm Chí sẽ ra mắt.

 

Đúng lúc này thứ hạng của June vừa được gọi, Lão Hổ tò mò theo dõi thực tập sinh tóc hồng. Đây là thực tập sinh mà Lâm Chí không thích.

 

Ông ta đã theo dõi chương trình chặt chẽ vì Lâm Chí nên cũng hiểu tại sao Lâm Chí lại dè chừng với cậu ta như vậy.

 

June có vẻ là kiểu người được ban tặng sức hút tự nhiên, một người sinh ra để trở thành tâm điểm chú ý. Những kiểu người như vậy chắc chắn rất khó chịu.

 

Tuy nhiên, vì thực tập sinh tóc hồng này lại lọt vào nhóm ra mắt, còn trở thành Center của nhóm, Lâm Chí cũng cần phải học cách hòa hợp với anh ta, hoặc ít nhất là giả vờ.

 

June nhìn về phía trước những thực tập sinh chưa được gọi còn lại. Anh vẫn không thể tin rằng mình đã ra mắt với tư cách là Center chỉ vài phút trước, nhưng anh quyết định bỏ qua suy nghĩ đó vì một sự kiện quan trọng sắp diễn ra... chắc chắn là quan trọng hơn cả vị trí Center của mình.

 

"Tôi sẽ công bố ba ứng cử viên cho vị trí cuối cùng trong đội ra mắt!" Minho tuyên bố, âm nhạc phía sau anh ấy thậm chí còn leo thang hơn nữa.

 

- Trời ơi, cho người ta hy vọng rồi dập tắt hy vọng. Khó chịu vô cùng!

 

- Tôi sẽ chợp mắt một lát. Gọi tôi dậy khi mọi thứ kết thúc nhé.

 

- Tôi không biết nên cổ vũ cho ai nữa. Vẫn còn rất nhiều thực tập sinh tài năng.

 

- Tôi ghét cái kiểu công bố này kinh khủng...

 

June rên rỉ dựa lưng vào ghế. Anh luôn thấy bức bối với phân đoạn này của chương trình. Tại sao lại gọi 3 thực tập sinh khi chỉ có 1 người cuối cùng được ra mắt?

 

Gieo cho 2 thực tập sinh kia hy vọng sai lầm - một thứ gì đó để níu giữ trong khoảnh khắc trước khi hoàn toàn xóa tan hy vọng đó.

 

Thật tàn nhẫn. Thực ra thì Azure vẫn luôn tàn nẫn như vậy.

 

"Sehun!" Minho tuyên bố, thực tập sinh "anh cả" trong cuộc thi phải che mặt. Những thực tập sinh khác cũng quay sang anh, ngạc nhiên.

 

Sehun chưa bao giờ tiến gần đến vị trí ra mắt, trong thâm tâm thì anh đã từ bỏ rồi. Tuy nhiên, bây giờ, anh không muốn gì hơn ngoài việc ra mắt và sống với ước mơ của mình. Sehun bước lên một bước, nước mắt trào ra lấp lánh.

 

"C-Jay!" Minho công bố cái tên thứ hai khiến người xem một lần nữa sửng sốt.

 

"Tôi á?" C-Jay chỉ vào mình với vẻ không tin nổi. Hai ứng cử viên đầu tiên không phải là dự đoán ban đầu; thành thật mà nói, June sẽ không phiền nếu một trong hai người có mặt trong nhóm..

 

"Và cuối cùng nhưng không kém phần quan trọng - Lâm Chí!"

 

Minho lớn tiếng nói. Lin Zhi tiến lên một bước, một nụ cười tự mãn trên khuôn mặt. So với hai người kia, có vẻ như anh ta đã mong đợi được gọi tên.

 

Ánh mắt của Lâm Chí khóa chặt vào June, hắn nhanh chóng mỉm cười thân thiện, giơ ngón tay cái lên với vị trí trung tâm mới đăng quang một cách tinh tế. 

 

June nằm chặt tay trong sự thất vọng, sau đó anh liếc nhìn Minjun. Đứa trẻ nhỏ dường như cũng trong tình trạng tương tự như anh vậy, và điều đó khiến June lo lắng. 

 

Bố thằng bé đã sửa rồi, phải không? 

 

- Tôi không thể chọn. Tôi cũng không bình chọn cho ba người này. Ai là người giỏi nhất trong số họ vậy? 

 

- Daeho à, anh đã làm việc chăm chỉ! Em cũng không biết nên cổ vũ cho ai ngay bây giờ. 

 

- C-Jay, hãy ra mắt đi! Tính cách của anh ấy sẽ là sự bổ sung tuyệt vời cho nhóm, đặc biệt là trong các chương trình tạp kỹ. 

 

- Tôi không nghĩ C-Jay sẵn sàng ra mắt cùng nhóm. Cậu ấy thiếu tài năng đáng kể so với những người còn lại. Đừng hiểu lầm tôi. Tôi thích cậu ấy như một thực tập sinh! Nhưng nếu chúng ta đang nói về kỹ năng thì Sehun xứng đáng hơn.

 

- Không ai xứng đáng hơn Lâm Chí. Anh ấy hiện cũng đang ở hạng 5, vì vậy anh ấy chắc chắn sẽ vào được. 

 

- Tôi cũng nghĩ vậy : (. Trước đây tôi khá thích Lâm Chí. Hừm, bây giờ lại không muốn anh ấy vào nhóm nữa? 

 

Minho nhìn vào ba thực tập sinh phía trước. Anh cũng không thể đoán được ai sẽ vào nhóm, nhưng anh cũng có một thực tập sinh mà mình đang âm thầm ủng hộ. Minho luôn là một người hâm mộ những kẻ yếu thế mà. 

 

Anh mở phong bì, nín thở lấy ra tấm thiệp cứng cáp, trên đó có tên của thực tập sinh xếp hạng cuối cùng. 

 

Khi đọc thầm tên trên tấm thiệp, lông mày của Minho giật giật, cảm thấy hơi thất vọng. Đúng như mong đợi, đó không phải là người mà Minho đang ủng hộ. Có lẽ anh ấy cảm thấy quá hy vọng vào một chương trình hiếm khi có điểm bất ngờ. 

 

Đôi khi, mọi thứ diễn ra như mong đợi. June đã cho anh hy vọng - vì một người không có công ty quản lý thực sự đã ra mắt với tư cách là Center. Tuy nhiên, lần này anh ấy có lẽ đã đặt hy vọng quá cao. 

 

Cố gắng hết sức để thông cáo nghe có vẻ phấn khích hết mức có thể, Minho đưa micro lên môi. Dòng suy nghĩ ngắn ngủi đã kéo dài hơn tưởng tượng, và hầu như mọi người trong hội trường và trong phần bình luận đã nguyền rủa anh. 

 

- Minho, tôi đang cầu nguyện cho công việc tương lai của anh vì rất nhiều người đang chống lại anh ngay lúc này. 

 

- Làm ơn, đã hơn ba phút rồi. Hãy chấm dứt nỗi đau khổ này đi. 

 

- MINHO, CHỈ CẦN THÔNG BÁO THÔI MÀ. 

 

- Anh sẽ không bao giờ có vợ đây đấy. 

 

Minho hắng giọng và mỉm cười. "Tôi sẽ thông báo thực tập sinh xếp hạng cuối cùng."

 

Lâm Chí vô thức tiến lên một bước: "Thành viên cuối cùng của đội ra mắt là..."

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận