Từ Côn Đồ Đến Thần Tượng: Chuyển Sinh Đến Chương Trình Sinh Tồn

Chương 158: Overloaded

June cuối cùng cũng được ngủ thoải mái sau một tuần đầy những sự kiện mệt mỏi.

 

Hoang đường.

 

Làm sao June có thể ngủ yên ở đây được?

 

5 giờ sáng, sau ngày biểu diễn trực tiếp, một nhóm hỗn loạn bước vào phòng phá vỡ sự bình yên vốn có của anh.

 

"Tôi vẫn còn buồn ngủ." Akira ngáp ngắn ngáp dài mở cửa phòng.

 

Lúc đó June đã dậy rồi. Anh không phải kiểu người ngủ say như Jisung mà rất nhạy cảm với âm thanh cũng như chuyển đông.

 

"Sao lại đánh thức bọn tôi sớm thế, C-Jay? Tự nhiên mới sáng sớm lại gọi cho tôi." Jisung cũng ngái ngủ y chang.

 

C-Jay ngượng ngùng nói: Xin lỗi! Đồng hồ báo thức hỏng và dừng lại đúng 8h sáng. Tôi đã tắm rửa xong rồi nhận ra mới có 5 giờ nên sáng đây làm phiền mọi người...

 

Cả nhóm đến bên giường June và bắt đầu lay anh dậy.

 

"Anh...Anh...dậy đi anh."

 

"Dậy đi anh ơi, muộn học rồi!"

 

"Anh ấy chết rồi à?"

 

"Im đi, Jangmoon. Đừng đùa thế."

 

“Nhưng anh ấy không có động tĩnh gì cả."

 

"Có lẽ nên để đại ca ngủ. Anh ấy đã có một tuần khó khăn."

 

'Đúng rồi. Để mèo đen yên và để nó ngủ đi.'

 

June tiếp tục diễn, mong nhóm thực tập sinh ồn ào sẽ rời đi và để anh nghỉ ngơi.

 

C-Jay ngoan cố: Không được. Đây là ngày cuối cùng của bọn tôi ở đây cho đến khi quay tập loại trừ rồi.

 

Đối với C-Jay, đó không hẳn là lý do chính. Họ sẽ quay tập phim loại trừ vào thứ Tư, có nghĩa là sau đó anh có thể sẽ không gặp lại họ nữa...

 

Xếp thứ 46 trong số tất cả các thực tập sinh, việc lọt vào top 25 là điều quá khó khăn.

 

"Rốt cuộc phải làm gì đây?" Jangmoon hỏi.

 

C-Jay vui vẻ đề nghi: Chạy bộ đi! Chúng ta chưa đến sân chơi gần Azure phải không? Đã hơn một tháng rồi chúng ta chuyển vào mà chưa tới đó bao giờ.

 

Jisung ngượng ngùng nói. "Tớ cũng muốn đi."

 

Akira vừa nói vừa ngáp: Vậy thì đánh thức đại ca dậy đi. Nếu anh ấy không muốn tỉnh lại tạt một gáo nước lạnh vào mặt là xong.

 

Mắt June giật giật trước lời đề nghị của Akira.

 

C-Jay: Ý tưởng không tồi.

 

Không đời nào.

 

June không muốn dậy sớm, chắc chắn cũng không muốn bị dội một gáo nước lạnh. Anh mở mắt và định ngồi dậy nhưng đã quá muộn.

 

June còn chưa kịp gượng dậy thì ai đó đã tạt thẳng một gáo nước lạnh vào mặt khiến anh sôi máu.

 

June thực sự rất ghét cái lạnh.

 

Anh mở mắt ra, bắt gặp bốn ánh mắt tội lỗi. "Ối?" C-Jay kêu lên, ôm chặt chiếc cốc thủy tinh.

 

June nhắm mắt điều hòa nhịp thở, không muốn sáng sớm lại gây lộn với mấy "người anh em chí cốt".

 

"Tốt nhất là cậu nên có lý do chính đáng để đánh thức tôi dậy sớm như vậy và tạt nước vào mặt tôi."

 

C-Jay nói với giọng không chắc chắn: Hôm nay chắc là ngày cuối cùng bọn em ở đây rồi. Vì vậy, em quyết định chạy bộ ở công viên cạnh tòa nhà.

 

"Chúng ta sẽ gặp nhau vào thứ Tư.” June nói, giọng đấy sát khí.

 

Họ cười khúc khích một cách lo lắng. "Dù sao thì bây giờ anh cũng đã tỉnh rồi."

 

Jangmoon mỉm cười. "Vậy thì đi thôi! Tất cả bọn em sẽ không thể đi mà không có anh. Anh là một phần không thể thiếu trong tình bạn này mà."

 

June định mắng họ nhưng cảm nhận được sự chân thành của Jangmoon. Cuối cùng, anh thở dài và ngồi phịch xuống giường.

 

June càu nhàu: Được rồi. Tôi sẽ gặp các cậu ở công viên. Đợi tôi tắm rửa sạch sẽ cái đã."

 

Jisung kêu lên: Tuyệt vời! Chúng tôi sẽ chờ ở chỗ xích đu nha.

 

June gật đầu không lời nào và nhìn họ rời khỏi phòng anh. Sau đó, June đột nhiên nhoẻn miệng cười nhẹ.

 

"Tình bạn?"

 

Nghe có vẻ hay đấy.

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận