Sau Khi Bị Gạt Tàn Thuốc Đập Vào Đầu, Nữ Phụ Mạt Thế Thức Tỉnh Rồi!

Chương 213

“Bán cho cô giá này là rẻ rồi đấy, nếu cô đến mua vào năm ngoái thì còn đắt hơn. Sao thế, đội ngũ Bắc Kinh đó đến mấy năm rồi, sao bây giờ cô mới bắt đầu có hứng thú muốn điều tra?”

Tô Hàm chỉ cười, không trả lời, đưa thù lao cho Hổ Gia xong liền cầm tư liệu định rời đi. Đi đến cửa cô quay đầu lại hỏi: “Có thể mua được tin tức về kế hoạch Thức Tỉnh Người Cá không?”

Hổ Gia vẫn cười ha hả: “Cô gái, tôi là thương nhân làm ăn chân chính, tuân thủ pháp luật.”

Ba ngày sau, tin tức đội ngũ Bắc Kinh sắp rời đi cuối cùng cũng truyền ra, các bang phái và đội lính đánh thuê cũng theo đó có động tĩnh. Đội ngũ nghiên cứu Bắc Kinh trở về, trên đường chắc chắn rất an toàn, bọn họ muốn đi theo sau kiếm chút lợi lộc, cũng đến khu an toàn Bắc Kinh một chuyến, muốn kiếm tiền thì phải liều lĩnh.

Phương Trấn Nhạc cũng nảy ra ý định, dự định dẫn một đội đi, đến lúc đó cùng những người khác quay về, đây chính là cơ hội hiếm có, phải biết rằng anh ta đã sớm muốn đến khu an toàn Bắc Kinh.

Bang Bình An vì việc chọn người đến Bắc Kinh mà trở nên náo nhiệt, đám người anh Từ suy nghĩ mấy ngày, quyết định sẽ đi kiếm một món hời lớn, ngoại trừ Tần Việt, anh Từ, ông Chu và Khâu Gia Đồng đều sẽ đi.

“Đại ca nói, anh ấy đến đại sảnh hành chính nhận một số nhiệm vụ ủy thác dân sự, cô biết đấy, sau mạt thế nhiệm vụ tìm người là phổ biến nhất, ở đại sảnh có rất nhiều nhiệm vụ tìm người hoặc đưa thư đến khu an toàn Bắc Kinh, suýt chút nữa thì đại ca không giành được, rất nhiều người tranh giành!”

Khâu Gia Đồng cười nói: “Tôi cũng muốn đến đó tìm cha mẹ và người thân, biết đâu bọn họ đã chạy đến khu an toàn Bắc Kinh lánh nạn rồi.”

“Mọi người thiếu gì cứ nói với tôi, tôi sẽ giúp mọi người bổ sung.” Tô Hàm mỉm cười nói.

“Chuyện của chúng tôi chỉ là chuyện nhỏ, Tiểu Hàm, vậy còn chuyện của cô thì định thế nào?”

Nghe anh Từ hỏi vậy, Tô Hàm thu lại nụ cười, ngập ngừng một lát rồi nói: “Tôi định tham gia vào dự án này.”

“Cô đồng ý rồi sao? Tiểu Hàm, đây không phải chuyện đùa đâu!” Anh Từ kích động nói.

“Tiểu Hàm, cô nên suy nghĩ lại đi, kế hoạch Thức Tỉnh Người Cá có quá nhiều điểm đáng ngờ, trước đây chẳng phải cô còn khuyên chúng tôi sao.” Tần Việt lo lắng nhìn cô.

“Tiểu Hàm, nhà chúng ta cũng không thiếu thốn thứ gì—” Tô Vệ Quốc sốt ruột. Trên người Tiểu Hàm vốn đã có chút phép thuật, chẳng phải tốt hơn so với việc biến thành người cá sao? Không cần thiết phải làm vậy đâu!

Gia đình và bạn bè đều cảm thấy đây không phải là một ý kiến hay.

“Chuyện này tôi không quyết định được, nếu họ nhất quyết muốn tôi đi, tôi làm sao có thể chống lại một khu an toàn lớn như vậy?” Tô Hàm nhìn bọn họ: “Tôi có người thân, có bạn bè, khó đảm bảo họ sẽ không dùng các người để uy h.i.ế.p tôi. Thay vì bị động chịu trận, chi bằng tôi chủ động xuất kích.”

“Chị gọi đây là chủ động xuất kích sao? Chị sẽ bị đưa đi làm vật thí nghiệm đấy, tuy rằng nếu thành công có thể trở thành người cá, nhưng cũng có khả năng thất bại, em không muốn chị đi đâu, nguy hiểm quá.” Tô Thiên Bảo sắp khóc đến nơi.

“Chuyện hẳn là sẽ không tồi tệ như vậy đâu. Tôi có một cách, trốn đi thôi, hiện tại việc quản lý hộ tịch không nghiêm ngặt như trước kia, chỉ cần cô không ra khỏi khu an toàn, không cần dùng đến chứng minh thư thì sẽ không ai có thể tìm thấy cô.”

Nghe anh Từ nói xong, Tô Hàm lắc đầu: “Tôi không muốn trốn tránh.” Từ bỏ tất cả những gì mình đã nỗ lực để sống một cuộc sống co rúm, cô của hiện tại không thể chịu đựng được sự uất ức như vậy.

“Nhưng mà tôi sẽ không nghe theo lời bọn họ hoàn toàn đâu, tôi sẽ không đến khu an toàn Bắc Kinh.”

“Cô có kế hoạch gì vậy?”

Tô Hàm khẽ nhếch mép nở một nụ cười đầy ẩn ý: “Ai cũng yêu thích miếng bánh ngon, các người nói xem nếu bên Thiên Dương biết tôi được bên Bắc Kinh yêu thích như vậy, liệu họ có yêu thích tôi không?”

Vào ngày đoàn vận chuyển vật tư của Bắc Kinh đến, Tô Hàm đã chủ động tìm đến người phụ trách viện nghiên cứu của khu an toàn Thiên Dương, bày tỏ ý nguyện của mình.

Đối với việc này, người phụ trách đương nhiên vô cùng hoan nghênh. Bên Bắc Kinh mang theo thành quả nghiên cứu khoa học đến, lại còn ở địa phương tìm kiếm vật thí nghiệm, kỹ thuật tụt hậu, khu an toàn Thiên Dương chỉ có thể nhẫn nhịn.

May mắn là hiện tại bọn họ đại khái đã nắm được kế hoạch Thức Tỉnh Người Cá, hiện tại Tô Hàm, vật thí nghiệm dự bị được bên Bắc Kinh coi trọng lại chủ động ở lại địa phương, phối hợp thí nghiệm, đây quả là chuyện tốt trời cho.

Vật thí nghiệm mà bên Bắc Kinh thèm muốn, bọn họ chắc chắn cũng hoan nghênh!

Hai bên bàn bạc xong điều kiện và thù lao, Tô Hàm nhận được một khoản vật tư khổng lồ làm tiền cọc, khi vận chuyển đến tòa nhà, cả bang Bình An đều chấn động. Theo ý của Tô Hàm, ba phần vật tư đưa cho bang Bình An, số còn lại đưa cho người thân và bạn bè, mỗi người đều được chia một phần.

Sau lưng mọi người, Tần Việt rất lo lắng: “Sao tôi lại có cảm giác cô ấy đang sắp xếp hậu, hậu sự vậy?” Anh ta không muốn nói ra từ này, nhưng những lời Tô Hàm nói và việc cô làm trước khi đi đều thể hiện ý nghĩa này.

“Cô ấy sợ bản thân không thể quay về, nên mới giúp chúng ta sắp xếp…” Anh Từ ngày thường thông minh lanh lợi, lúc này lại không hiểu nổi nguyên nhân Tô Hàm làm như vậy. Đúng là những lý do Tô Hàm nói đều rất hợp lý, nhưng anh ấy luôn cảm thấy đó không phải là nguyên nhân thực sự.

So với việc đánh mất mạng sống, từ bỏ tất cả những gì hiện có thì việc chạy trốn căn bản không đáng nhắc tới, sự lựa chọn của Tô Hàm không giống như bước vào đường cùng không còn cách nào khác, ngược lại giống như thuận thế mà làm.

Viện nghiên cứu rất coi trọng Tô Hàm, bố trí cho cô năm lớp bảo vệ, đợi đến lúc đoàn đội Bắc Kinh đúng ngày đến tìm cô, thì ngay cả cái bóng cũng không tìm thấy.

Trong khu an toàn Bắc Kinh, giáo sư Thôi sau khi tỉnh lại nghe được tiến triển mới nhất, tức giận dùng đuôi cá đập phá bồn tắm, bồn tắm bị bà ta đập đến nứt toác, nước trong bồn tràn ra ngoài.

“Ngu xuẩn! Giá trị của Tô Hàm là thứ mà những thứ đó có thể đổi được sao? Cậu đi nói với bọn họ, xem thành quả của Tô Nguyên đi, đó là em gái song sinh của cô ta, hai chị em bọn họ có lẽ là vật thí nghiệm phù hợp nhất!

Tôi đã nói rồi, bất cứ giá nào cũng phải bằng lòng! Các người coi người ta là kẻ ngốc sao, còn hùng hổ đi mời người ta ngay trước mắt Thiên Dương, các người mời thì cô ta đương nhiên có thể từ chối! Sao không nghĩ ra cách nào khiến cô ta không thể từ chối chứ! Lũ ngu ngốc!”

Trong một phòng thí nghiệm ngầm nào đó, Tô Nguyên phối hợp ghi hình xong một đoạn video tuyên truyền, mãi đến khi trở lại bể nước, cô ấy mới thở phào nhẹ nhõm.

“Video tuyên truyền sẽ được phát sóng vào tháng sau, đến lúc đó cô sẽ là người thức tỉnh năng lực người cá mạnh nhất cả nước, mọi người sẽ ngưỡng mộ và ghen tị với cô, cô sẽ trở thành vì sao sáng giữa màn sương đen của ngày mạt thế.”

Nghe những lời kích động lòng người này, Tô Nguyên ngược lại không hề lay động, bởi vì cô ấy đã nghe người dân làng Dương Sơn nói như vậy quen rồi, cho nên mỗi lần đều có thể xem như gió thoảng bên tai, còn giả vờ như vô ý lặn xuống đáy nước. Giọng nói của người nọ trở nên mơ hồ: “... Chị gái của cô...”

Cô ấy lập tức trồi lên mặt nước, sắc mặt trầm xuống: “Chị tôi làm sao! Không phải đã nói sẽ không đi tìm chị ấy sao? Có tôi còn chưa đủ hay sao!”

Thấy cô ấy xúc động, trên mặt bắt đầu xuất hiện vảy, vị bác sĩ mặc áo blouse trắng cau mày: “Cô hãy kiểm soát cảm xúc của mình, nếu không tôi sẽ phải tiêm thuốc an thần cho cô. Cô nên biết, đây là chỉ thị của cấp trên, cô không thể ngăn cản, tôi cũng không có khả năng đó. Chuyện của chị cô nếu tôi giấu cô, cô cũng sẽ không biết, vì vậy cô cũng đừng dùng vẻ mặt chất vấn tôi, bây giờ tôi nói thêm với cô một câu, cũng là vì tình nghĩa của chúng ta.”

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận