Tương Tư Gửi Nơi Đâu - Miss Kim Tử
Chương 35: Xuất chinh
Thấy A Vô đau khổ, Tam Hoàng tử cuối cùng vẫn đồng ý, “Ta đồng ý ngươi đi cùng ta, nhưng ngươi không thể làm bừa, tất cả phải nghe theo chỉ huy.”
A Vô gật đầu, “Ta sẽ không làm bừa…”
Sau khi để lại một phong thư cho Y Nhân và Tiểu Nha, A Vô đi theo Tam Hoàng tử, bí mật tới biên cảnh.
Đi được nửa đường, Tam Hoàng tử nhận được một phong thư.
“A Vô, ngươi không cần lo lắng, Hoàng huynh không sao, hắn mất tích là một thủ đoạn mê hoặc quân địch thôi. Thừa dịp quân địch lơi lỏng hắn đã lĩnh quân dẹp xong hoàng thành địch quốc. Nhưng đó chỉ là một toà thành bỏ không, có lẽ là gian tế đã mật báo với địch quốc.”
Nói tới đây, Tam Hoàng tử lạnh lùng mà nheo mắt, “Xem ra gian tế này thâm nhập rất sâu vào trong quân của chúng ta, nếu không sẽ không biết việc cơ mật như vậy!”
Sau khi biết Cố Trường Quân không sao, A Vô thở phào nhẹ nhõm, “Vậy hiện tại chúng ta phải làm sao? Là tiếp tục đi, hay là nghĩ cách nào đó để liên hệ với Cố Trường Quân, chúng ta tới bắt ba ba trong rọ?”
“Có vẻ không dễ dàng như vậy, xem ra chúng ta cần phải cẩn thận sắp xếp một lượt.”
Sau khi hai người bàn bạc với nhau, quyết định sẽ chạm mặt với Cố Trường Quân trước, sau đó lại tính chuyện sau này.
Hai ngày sau, Tam hoàng tử lĩnh quân tới nơi Cố Trường Quân đóng quân.
“Hoàng huynh, huynh thật là quá lớn mật, dám chết giả…”
Tam hoàng tử xuống ngựa đi về phía Cố Trường Quân, kết quả Cố Trường Quân trực tiếp làm lơ hắn, vẻ mặt kích động mà chạy về phía A Vô phía sau hắn.
“A Vô, sao nàng lại tới đây?” Cố Trường Quân ôm chặt lấy A Vô.
Khoé miệng của Tam Hoàng tử run rẩy, xem ra hắn vẫn nên làm người trong suốt, vì thế hắn dẫn theo các phó tướng đi về phía lều trại.
Chờ đến khi tại chỗ chỉ còn Cố Trường Quân và A Vô, Cố Trường Quân trực tiếp ôm A Vô lên.
“Cố Trường Quân, ngươi buông ta ra!”
A Vô hoảng sợ, vội vàng đẩy Cố Trường Quân ra, bực bội xấu hổ nói: “Nơi này là quân doanh, ngươi có thể đứng đắn một chút không?”
Cố Trường Quân cười tươi, “Ta là thống soái, ai dám nói gì không tốt về ta?”
A Vô nguýt hắn một cái rồi nói: “Hiện tại ngươi chỉ là một “người chết”, Hoàng Đế đã ra lệnh cho Tam Hoàng tử là tân thống soái!”
“A Vô, nàng có thể tới, ta thật sự rất vui!”
Nhìn vẻ mặt hạnh phúc không chút che giấu của Cố Trường Quân, A Vô quay mặt đi, không được tự nhiên nói: “Ta không phải tới gặp ngươi…”
Cố Trường Quân dắt tay A Vô, nghiêm túc nói: “A Vô, có phải là ta vẫn luôn nợ nàng một câu xin lỗi?”
A Vô sững sờ, quốc nạn rơi xuống, Cố Trường Quân vẫn còn rảnh rỗi để nghĩ đến tình yêu nam nữ, rốt cuộc là hắn nắm chắc với trận chiến này, hay là hắn đang không rõ ràng tình hình trước mắt?
“Việc này sau này hãy nói, trước mắt quan trọng nhất chính là đánh thắng trận, không có nước, đâu ra nhà?”
Cố Trường Quân cúi đầu, trong lúc A Vô không để ý đã hôn nàng một cái: “Vì nàng, ta nhất định sẽ thắng!”
Đàn ông vừa ngang ngược lại có thực lực thật sự rất hấp dẫn, A Vô không thể phủ nhận, đến giờ phút này nàng lại động tâm.
Ở chỗ tối, một đôi mắt phẫn nộ nhìn bọn họ.
Cố Trường Quân phát hiện có người nhìn về phía này, nhưng hắn không để lộ ra, mà ôm A Vô vào trong ngực, nhỏ giọng nói: “Đừng nói chuyện, tới đây với ta.”
Nhớ tới lời Tam Hoàng tử nói về gian tế, A Vô hiểu rõ, ngoan ngoãn đi theo Cố Trường Quân đi vào lều trại.
Sau khi vào lều trại, Cố Trường Quân nháy mắt với phó tướng bên cạnh, phó tướng gật đầu, âm thầm mang theo hai người đi ra ngoài.
Nhưng một hồi lâu sau, có một người bị bắt vào.
Không ngờ là Lâm Vân Hiên.
*
“Lâm tướng quân, một mình ngài lén lút ở bên ngoài làm gì?” Quân sư hỏi.
Lâm Vân Hiên ném cánh tay của hai binh lính bắt lấy hắn, lạnh lùng nói: “Lời này của ngươi là có ý gì?”
Quân sư nhìn thẳng hắn nói: “Bên trong có gian tế, bên ngoài có truy binh, Lâm tướng quân, ngươi có lẽ là biết tình hình hiện tại, nếu bởi vì hành vi của một mình ngươi khiến cho bên trong ngờ vực, sẽ tạo thành hoảng loạn rất lớn”
“Vớ vẩn! Chẳng lẽ ta ở bên ngoài đi một mình một chút, thì trở thành gian tế ư?”
Thấy cảm xúc của Lâm Vân Hiên không thích hợp, quân sư không tiếp tục nói, mà lui đến bên cạnh, chọn cách câm miệng.
“Lâm tướng quân, ngươi bình tĩnh một chút, không ai nói ngươi là gian tế, chỉ là bảo ngươi chú ý hành vi của ngươi một chút.” Tam Hoàng tử lạnh lùng nói.
“Xin lỗi, là thuộc hạ quá mức lỗ mãng!” Sau khi nói xin lỗi xong, Lâm Vân Hiên xoay người đi ra ngoài.
Nhìn bóng dáng của Lâm Vân Hiên, A Vô lâm vào trầm tư, theo như hiểu biết của nàng đối với Lâm Vân Hiên, hắn không phải là một người dễ dàng xúc động, trừ phi trong lòng có quỷ.
Nghĩ đến đây, trong mắt A Vô hiện lên vẻ lạnh lùng, Tam Hoàng tử thấy sự biến hoá của A Vô, hắn hỏi: “A Vô, có phải là ngươi đã đoán ra cái gì không?”
Cố Trường Quân cũng cúi đầu nhìn về phía A Vô, giọng nói lạnh lẽo: “Chẳng lẽ thật sự là…”
A Vô thở dài, nói: “Không chắc chắn, nhưng chúng ta có thể thử một lần.”