TruyenHayvi.com có cả truyện chữ và truyện tranh. Nếu ở trang chủ, bạn vui lòng kéo xuống dưới để xem danh sách truyện tranh, hoặc xem menu trên đầu trang.

Biên tập viên đề cử

Lâm Thiên Du là một thần tượng lớn được nhiều người yêu thích. Với giá trị vũ lực cực độ và khả năng giao tiếp với động vật, cô tự tin rằng mình có thể trở về thế giới thực sau khi vượt qua ải. Tuy nhiên, vô tình cô đã vào một cuốn sách và trở thành nữ phụ phô trương cùng tên trong truyện đó. Bị dồn vào thế giới của nữ chính, Lâm Thiên Du không biết ngũ cốc hay cỏ cây, và dường như chỉ có vẻ ngoài đẹp là ưu điểm duy nhất của cô.

Trong chương trình sinh tồn, những người khác vất vả lao động để kiếm ăn và sinh tồn, nhưng Lâm Thiên Du chỉ ngồi chờ và ăn. Trong khi, cô luôn luôn trốn tránh những nguy hiểm và để nữ chính làm nổi bật bản thân. Sự bền bỉ và cần cù của nữ chính đã khiến Lâm Thiên Du quyết tâm tôn vinh nàng bằng cách tạo ra nhiều tình huống hài hước, vô tình tỏa sáng trong mắt khán giả.

Nhưng người đọc sẽ không nhận ra nữa rằng Lâm Thiên Du thực ra là một cô gái rất thông minh, nhanh nhẹn, và có khả năng giao tiếp với động vật. Khả năng đặc biệt của Lâm Thiên Du khiến nhiều người khâm phục, và những trận sinh tồn trên màn hình truyền hình đã chứng kiến sự mở rộng của bản thân cô.

Dù buff yếu ớt của mình không cho phép cô trở thành một chiến binh mạnh mẽ, nhưng sự thông minh và tinh thần luôn sẵn sàng của Lâm Thiên Du đã giúp cô vượt qua mọi trở ngại. Tác giả đã sáng tạo ra một nhân vật sống động, thú vị và đầy tính nhân văn, vốn đã thu hút được sự quan tâm của rất nhiều đọc giả.

Tóm lại, đây là một câu chuyện tiểu thuyết ngọt ngào, hài hước, và đầy cảm xúc. Các tình huống đặc sắc thể hiện sự bền bỉ và nỗ lực của nhân vật chính, và đưa ra thông điệp rằng chỉ cần chú tâm và nỗ lực thì chúng ta sẽ có tương lai rực rỡ.
742 chương
Ngôn Tình

Gặp lại người yêu cũ trong thang máy.

Anh ta nhìn tôi, rồi lại liếc sang người đàn ông đứng cạnh—một người đàn ông trung niên ăn mặc như đại gia mới nổi, trên tay còn bế theo một đứa trẻ.

Ánh mắt chạm nhau, anh ta lạnh lùng buông một câu:

"Vì muốn gả vào hào môn mà cô phải tự hạ thấp mình đến mức này sao..."

Tôi khựng lại.

...

Ba à, con thề, có tiền thật sự không phải lỗi của ba đâu!

20 chương
Ngôn Tình

Tác giả: Hỏa Thần

Thể loại: Huyền Huyễn, Tiên Hiệp

Thông tin truyện:

Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi.

Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái.

Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa.

“Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ.” 

“Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà.” 
1598 chương
Tiên Hiệp

Hoắc Cẩn Hành tuân thủ nghiêm ngặt lịch trình hàng ngày, lạnh lùng cấm d.ục như một người máy.
Cho đến ngày mùa đông giá rét ấy, một cô bé bẩn thỉu nắm lấy tay anh cầu cứu: "Anh ơi, em có thể về nhà cùng anh không?"
Từ đó, Diệp Linh Thính trở thành một biến số duy nhất anh không thể nào khống chế.
Năm ấy Hoắc Cẩn Hành bị giục xem mắt kết hôn, Diệp Linh Thính thường xuyên bị bệnh "Bệnh dính người", cô gái nhỏ cứ rúc vào ngực anh làm anh không thể đi.
Sau đó, thông tin cưới hỏi của Hoắc Cẩn Hành và người phụ nữ môn đăng hộ đối được PR, Diệp Linh Thính sửa soạn hành lý cả đêm, im lặng bực bội dọn ra ngoài.
Hoắc Cẩn Hành giữ chặt vali: "Sao lại chuyển đi?"
"Sau này anh chăm sóc người khác rồi, em phải học cách lớn lên."
"Có anh đây, em không cần lớn."
"Được."
- ----------
Diệp Linh Thính đeo một chuỗi tràng hạt từ bé đến lớn, ai ai cũng suy đoán về lai lịch của nó.
Chỉ có vài người biết, năm ấy Diệp Linh Thính sốt cao không khỏi mà Hoắc Cẩn Hành - chủ nghĩa khoa học đã đi hơn ba nghìn bậc thang, thành kính quỳ lạy thần linh cầu một chuỗi tràng hạt phù hộ cho cô: "Cầu cho Linh Thính, một đời an yên."
50 chương
Ngôn Tình

Tuệ Nương là một tiểu quả phụ ở thôn Hoa Ổ, thích nhất là ngồi trước cửa nhà cắn hạt dưa.

Nàng thích đi giày thêu đẹp, thích tô son đỏ chót.

Đôi mắt đào hoa lúc nào cũng như mang theo móc câu nhỏ.

Ruộng nước nhà nàng, chưa bao giờ phải tự mình đi cày.

*

Ngụy Thạch là thợ đá ở thôn Hoa Ổ, người như tên, cục mịch muốn chết.

Không thích nói chuyện, cũng không thích giao du với người khác.

Lại vì bị thọt chân, mãi vẫn chưa cưới được vợ.

Hai người vốn dĩ quăng tám sào cũng chẳng tới –

Bỗng nhiên có một ngày.

Có một kẻ không biết xấu hổ chạy đi nghe lén chuyện của Tuệ Nương.

Một giọng nói nũng nịu tựa là cự tuyệt lại như đưa đẩy truyền đến.

Người nọ trợn mắt há hốc mồm.

Quái lạ, hình như hắn ta đã phát hiện ra một bí mật kinh thiên động địa nào đó rồi.

[Đoạn kịch nhỏ]

Buổi trưa, Tuệ Nương đang ngồi ở đầu thôn cắn hạt dưa, chiếc áo bông đỏ thắm làm nổi bật làn da trắng như tuyết, người và chó đi ngang qua đều phải liếc nhìn thêm vài lần.

Chó thì thôi đi.

Người thì luôn bị Tuệ Nương mắng cho một trận.

Duy chỉ có một người Tuệ Nương sẽ không mắng, bởi vì hắn cũng không nhìn nàng.

Ngày thứ một trăm lẻ tám nàng liếc mắt đưa tình với nam nhân kia thất bại, Tuệ Nương không nhịn được chặn người lại.

"Một thân sức lực thô lỗ, không biết dùng vào việc khác hay sao?!"

92 chương
Ngôn Tình

Ninh Kiều là người đẹp nổi tiếng ở trong đại viện, được thế hệ trước cùng nhà họ Giang định ra hôn ước từ nhỏ. 

Cô có tính cách dịu dàng, thân thể yếu đuối, được gia đình cưng chiều từ bé.

Con trai nhà họ Giang hiện nay đóng quân ở một hải đảo xa xôi, còn có hai em trai và một em gái khó bảo, ai cũng không dám lấy.  

Cha mẹ không nỡ để Ninh Kiều lấy chồng, nhưng thông báo xuống nông thôn đã đến.  

Thân thể của cô như vậy sao có thể chịu nổi?

Sau khi cân nhắc một hồi, vẫn là đồng ý lấy chồng ở hải đảo.  

Đường đi đến hải đảo rất gian nan, Ninh kiều xuống thuyền liền bị ốm, mơ một ác mộng.  

Hóa ra, cả nhà bọn họ là đối chiếu tổ của nam nữ chính trong một cuốn tiểu thuyết niên đại.

Nguyên nữ chính và nhà chồng sống hòa thuận, vợ chồng hạnh phúc.    

Còn nhà cô, em trai thứ hai dùng con nhện dọa cô, em trai thứ ba dùng chổi đuổi cô đi, em gái út cắt hỏng quần áo của cô.

Doanh trưởng Giang tính tình lạnh lùng, ra nhiệm vụ hàng năm cũng không về, chưa bao giờ bảo vệ cô.  

Ninh Kiều từ giấc mơ tỉnh dậy, bên cạnh lại có thêm một người đàn ông đẹp trai cao lớn.   

Doanh trưởng Giang bưng một bát canh gà nấu với dừa thanh mát bổ dưỡng, từng muỗng một dỗ cô uống.  

Ba người em trai em gái ngoan ngoãn xếp thành một hàng, ngoan ngoãn gọi cô là chị dâu nhỏ.  

Ninh Kiều: Sao lại khác với trong mơ vậy?

————————————

Kiếp trước, vợ mới của Giang Hành đã kéo ba người em trai em gái trở về con đường đúng đắn, nhưng vì cứu em gái út mà chết sớm.  

Cả nhà bọn họ vì báo thù cho Ninh Kiều, rơi vào âm mưu, kết cục bi thảm.  

Sau khi Giang Hành trọng sinh, việc đầu tiên là gọi ba đứa trẻ nghịch ngợm ra bờ biển nói chuyện, chưa kịp mở miệng em hai đã quỳ xuống: “Anh em sai rồi, kiếp trước không nên hù dọa chị dâu nhỏ, sau này mỗi ngày em sẽ đi bắt tôm hùm cho chị dâu nhỏ”.

Em ba nước mắt chảy dài: “Anh em sai rồi, kiếp trước không nên đuổi chị dâu nhỏ đi, sau này mỗi ngày em sẽ xào rong biển, cua và sò cho chị dâu nhỏ”.  

Em gái út xoay đầu bóp chặt cổ gà, chỉ huy anh hai leo cây dừa: “Chị dâu nhỏ thích ăn gà nấu với dừa nhất, không hái dừa thì không kịp nữa”.

Tiếng pháo đón dâu vang lên khắp nơi.

Giang Hành quay đầu lại nhìn, liếc mắt một cái liền nhìn đã thấy bóng dáng nhỏ nhắn sợ sệt nhìn về phía mình.

Anh thề, đời này nhất định phải bảo vệ cô thật tốt.  

————————————

Ban đầu, các chiến hữu và các gia đình quân nhân trên hải đảo đều nghĩ rằng cuộc sống của gia đình này nhất định sẽ rối loạn, vợ mới xinh xắn chắc chắn không thể trị được doanh trưởng Giang và những đứa trẻ nghịch ngợm của nhà anh.

Ai ngờ sau đó ——

Ninh Kiều ăn tôm hùm, trứng cá muối, da dẻ càng ngày càng trắng hồng mịn màng, cuộc sống ngọt ngào hạnh phúc, em trai em gái ngoan ngoãn hiểu chuyện, được cả nhà chiều chuộng. 

470 chương
Ngôn Tình

Tôi muốn mua cho mình một bộ quần áo mới, nhưng con trai lại mắng tôi.

"Mẹ, mẹ đừng tiêu tiền linh tinh nữa được không? Không kiếm ra tiền thì mẹ không biết tiền kiếm khó đến thế nào đâu."

"Nếu mẹ không lấy bố, không lấy người đàn ông kiếm tiền giỏi như thế, thì mẹ sống không nổi đâu. Con đã nói rồi, mẹ không xứng đáng."

Kể từ ngày đó, tôi quyết định không làm Osin miễn phí nữa.

Lúc ly hôn, con trai ngạo mạn nói: "Mẹ, mẹ mau thu dọn hành lý rồi đi đi. Mẹ đi rồi, bố có thể cưới cho con một bà mẹ mới giàu có hơn."

Tôi cười.

Khi họ gặp lại tôi, tôi lái chiếc xe sang của mình, dẫn theo cô con gái nuôi đến trước mặt họ.

"Chào cháu trai!"

5 chương
Nữ Cường

Triều đình phát tướng công, hai mươi văn tiền một người.

Các cô nương trong thôn đều đi cướp nam nhân.

Ta không đi.

Bởi vì ta đã được tái sinh.

Ta biết tiểu tử què nghèo túng đến không ai mua kia, tương lai sẽ trở thành nhiếp chính vương uy quyền khuynh đảo triều chính.

Sẽ phụ tấm chân tình của ta, thê thiếp thành đàn, sẽ đem ta nhốt mười năm, hàng đêm làm nhục.

Ta không dám mua hắn, chỉ muốn sống yên ổn.

Nhưng ta không nghĩ tới, đêm hôm đó, trưởng thôn cười gõ cửa phòng ta:

"Oản Oản, ngươi không cần tướng công sao?"
3 chương
Trọng Sinh

Bảng xếp hạng