Livestream Xem Bói Chuẩn Không Cần Chỉnh, Chị Đây Giúp Cảnh Sát Phá Án Luôn!!!

Chương 100

Ăn tối xong, Tô Nhiên ra ban công chỉ dẫn Nguyên Thanh vài chiêu, sau đó quay về phòng nghỉ ngơi.

Mao Tiểu Phàm ăn hết cả đĩa củ cải, rảnh rỗi chẳng có gì làm, cũng lên ban công, ngồi thiền tu luyện cùng sư phụ.

Chỉ là chưa được bao lâu, “phụt” một tiếng... xì hơi.

Nguyên Thanh không lên tiếng.

Một lúc sau, lại thêm một tràng dài hơn.

Nguyên Thanh vẫn cố nhịn.

“Phụt phụt phụt...”

Nhẫn hết nổi, không cần nhịn nữa!

Nguyên Thanh giận đến mức bật dậy, cởi giày ra đuổi đánh.

“Thằng nhóc thối này, muốn thối c.h.ế.t ta để kế thừa vị trí chưởng môn phải không?”

Mao Tiểu Phàm vẫn liên tục xì hơi, “Sư phụ, xem chiêu Liên Hoàn Xì Vô Địch của con đây!”

Hai người rượt đuổi nhau chí chóe, buổi tu luyện nhanh chóng biến thành buổi chơi đùa nhốn nháo.

Tô Nhiên lắc đầu: Không lạ khi hai người họ học mãi chẳng đến nơi đến chốn, toàn mấy đứa ham chơi.

Một nhà vui vẻ, một nhà rầu rĩ.

Từ lúc cảnh sát đưa Hứa Nhất Minh về nhà, ba mẹ cậu lo sốt vó.

“Anh à, dạo này nhà mình đúng là vận đen liên tiếp, công ty gặp trục trặc, hai đứa con cũng hết chuyện này tới chuyện kia. Dạo này Diệu Dương cứ nói là thấy ma, Nhất Minh thì nằm ngủ ngoài cửa không biết lý do, còn cái vụ kinh khủng bên nhà bên cạnh... xác c.h.ế.t chất đống luôn rồi... Em thấy chỗ này âm khí quá nặng, hôm nay em thấy mấy nhà chuyển đi rồi. Nhà mình còn bốn căn biệt thự nữa mà, hay là mình cũng dọn đi?”

Giang Nhã Lan vừa nói vừa rùng mình, cảm thấy trong nhà mình cũng có cảm giác âm u, liền bàn với chồng chuyện chuyển nhà.

Hứa Bân nhíu mày trầm ngâm một lát mới nói: “Chuyện bên cạnh anh cũng nghe rồi. Nhưng dạo này thiếu vốn xoay vòng, mấy căn nhà đó anh bán hết rồi.”

Giang Nhã Lan không vui: “Chuyện lớn như bán nhà sao không bàn với em trước?”

Hứa Bân cũng phiền muộn: “Lúc đó ngân hàng chuẩn bị đáo hạn, không còn cách nào, đành bán đi. Tính là qua thời gian khó khăn này rồi mua lại, ai ngờ trong khu lại xảy ra chuyện thế này.”

“Anh à, anh nói xem, dạo này nhà mình cứ xui xẻo mãi, công ty cũng tụt dốc, có khi nào liên quan đến bên nhà đó không? Hay mình tìm thầy xem phong thủy xem thử?”

Hứa Bân nghĩ vợ nói có lý. Công ty đang làm ăn thuận lợi, mấy tháng trước bỗng lao dốc, dự án thì không chốt được, còn dự án trong tay thì liên tục gặp sự cố.

Trong nhà thì chuyện không may cứ nối tiếp nhau, chính anh sống đến từng này tuổi mà còn bị chó cắn – thật đúng là trò cười.

Nghĩ đến đây, Hứa Bân gật đầu: “Được, chuyện này em lo liệu đi. Đợi khi nào xoay được vốn rồi, mình mua lại biệt thự, rồi chuyển đi.”

Giang Nhã Lan gật đầu, vừa định nói tiếp thì thấy Hứa Nhất Minh từ trên lầu đi xuống.

“Nhất Minh, con ra ngoài à?”

“Vâng, hôm qua cô ấy nói hôm nay sẽ đến tìm con, nhưng cả ngày nay không liên lạc được, con muốn qua nhà xem thử, có chuyện gì không. Bữa tối không cần đợi con.”

Hứa Bân gật đầu dặn dò: “Hãy đối xử tốt với con bé. Dạo này mấy dự án của công ty không thuận lợi, vẫn phải dựa vào nhà nó đầu tư đấy.”

“Ba yên tâm, con biết nên làm thế nào.”

Hứa Bân gật đầu: “Ừ, đi đường cẩn thận.”

Xe của Hứa Nhất Minh chạy ngang căn biệt thự bên cạnh, mẹ cậu nói hôm đó kéo ra rất nhiều xác chết, xếp một hàng dài dọc cửa, đáng sợ vô cùng.

Trà Đá Dịch Quán

Giờ nơi đó đã bị dọn sạch, không khí âm trầm rợn người.

Lại nhớ mẹ hỏi sao hôm đó cậu nằm ngủ ngay trước cửa?

Hứa Nhất Minh lắc lắc đầu, cậu cũng không nhớ rõ, chỉ nhớ mơ hồ dường như thấy Tô Mặc Mặc.

Nhưng cậu lập tức phủ nhận khả năng này – đây là khu biệt thự cao cấp, Tô Mặc Mặc sao vào được? Làm sao cô ấy có thể đứng ở đó?

 

Sao lại nghĩ đến cô ấy nữa rồi? Xem ra bản thân vẫn còn tình cảm với cô ấy... Hay sau này mua cho cô ấy một căn nhà khác, nuôi cô ấy ở bên ngoài cũng được…

Trong khi đang mơ tưởng viển vông, Hứa Nhất Minh không hề biết, quanh người cậu một làn khí đen đã sắp ngưng tụ thành thực thể.

Xe vừa chạy được nửa đường, thì tấm bạt trên chiếc xe tải phía trước bất ngờ bay xuống, che kín toàn bộ kính chắn gió trước xe cậu.

Tầm nhìn bị che khuất, Hứa Nhất Minh không kịp phản ứng, đ.â.m thẳng vào xe phía trước rồi ngất đi.

Sau bữa tối, Tô Nhiên dựng điện thoại, bắt đầu livestream.

【Tổ quốc thật tươi đẹp】vào phòng live.

【Em là chú heo con dễ thương】vào phòng live.

【Bông hồng lạnh lùng】vào phòng live.

【Bị heo phản kích rồi】vào phòng live.

Khi lì xì phát ra, người xem may mắn đầu tiên cũng hiện ra.

“Chúc mừng bạn có ID 【Tìm con trai mất tích】, tôi đã gửi lời mời video cho bạn.”

【Tìm con trai mất tích】tặng bạn Thiên sứ yêu thương ×1

【Chúc bạn ba đời giàu sang】tặng bạn Năng lượng tình yêu ×3

【Phế vật được quốc gia bảo hộ】tặng bạn Du thuyền sang trọng ×1

Màn hình livestream tách làm đôi, một bên là Tô Nhiên, bên còn lại là ông lão khoảng hơn sáu mươi tuổi, vẻ ngoài bình thường, người gầy gò, nhưng ánh mắt lại sáng và lanh lợi.

“Cháu gái, chào cháu. Con trai ta mất tích hơn ba mươi năm rồi, cháu có thể nghĩ cách tìm giúp ta không?” – ông lão nhìn Tô Nhiên đầy hy vọng.

Tô Nhiên mặt không cảm xúc, giọng lạnh hơn ngày thường: “Xin lỗi, quẻ này tôi không xem được.”

Ông lão tưởng cô không tính ra, lập tức đau lòng lấy tay che mặt khóc lóc: “Ta cũng chẳng biết sống được mấy năm nữa. Tiền xem bói là ta nhặt ve chai mãi mới gom được. Chỉ mong trước khi c.h.ế.t có thể gặp lại con, cha con đoàn tụ một lần… Xem ra cũng không còn hy vọng rồi…”

Netizen nhanh chóng bị lời ông lão làm lay động, nhao nhao nhắn tin xin Tô Nhiên giúp đỡ.

【Con trai bác mất tích kiểu gì vậy? Bị bắt cóc à?】

【Tội quá, livestreamer ơi giúp ông ấy đi mà.】

【Bọn buôn người đáng ghét thật! Nguyền rủa con cái tụi nó đều là của ông hàng xóm kế bên!】

【Ông hàng xóm: Tôi làm gì nên tội mà bị réo thế này???】

【Tôi nghe nói nhiều đứa trẻ bị bắt đi kết cục rất thảm, bị bẻ tay bẻ chân, bị ép đi ăn xin...】

【Bác ơi đừng buồn quá, kể kỹ lại cho livestreamer nghe đi, biết đâu còn có cách.】

Ông lão thấy mọi người đồng lòng giúp mình thì vui mừng trong lòng, nhưng mặt ngoài vẫn giả bộ đau khổ, chỉ là khóc mà không có nước mắt.

“Cảm ơn... cảm ơn mọi người quan tâm. Vậy tôi kể lại một chút, mong mọi người để ý giùm. Nếu có gặp con trai tôi, làm ơn nói với tôi một tiếng. Tôi xin cảm ơn trước.”

Vừa nói, ông lão còn đứng lên cúi chào.

【Bác đừng buồn, tụi con sẽ giúp bác để ý.】

【Đúng rồi, để con nói với họ hàng, bạn bè giúp tìm luôn!】

【Dựa theo hiểu biết của tôi về streamer, có gì đó sai sai. Mọi người đừng bị cuốn theo cảm xúc, không thôi là “Hải, quay xe!” đó!】

【Người phía trên, bạn không có lòng thương cũng không sao, nhưng đừng cản trở người khác làm việc tốt! Bác ơi, bác cứ kể đi, tụi con sẽ giúp.】

【Tôi đã tổng kết biểu cảm của streamer rồi: nói chuyện cười là người tốt, mặt lạnh nói chuyện là người xấu!】

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận