Livestream Xem Bói Chuẩn Không Cần Chỉnh, Chị Đây Giúp Cảnh Sát Phá Án Luôn!!!

Chương 95

Thấy Vương Kinh Xuyên sắp nổi đóa, Mã Trường Không vội vàng bịt miệng con gái, bế cô bé chạy thẳng vào phòng ngủ.

“Con gái, con còn chưa làm xong bài tập mà, về phòng làm bài đi, bố mang cơm vào cho con ăn.”

“Không cần đâu~ Con còn chưa nói chuyện xong với chị gái tốt bụng mà.”

“Con ngoan thì phải lấy việc học làm trọng, về phòng làm bài tập đi, nghe lời nhé.”

“Được rồi… nhưng con vẫn muốn ăn thịt!”

“Được được, bố mang cho con.”

Dân mạng trong phòng livestream sắp bị những câu hỏi “một trăm nghìn vì sao” của cô bé làm cho cười c.h.ế.t ngất, bình luận ào ào:

【Dám hỏi cả trăm câu với một nam quỷ, cô nhóc này gan quá trời luôn!】

【Cô bé này là muốn chọc tôi cười c.h.ế.t để thừa kế đống quà livestream của tôi hả?】

【Mẹ tôi bị suy nhược thần kinh, mãi mới ngủ được, kết quả tôi cười to quá đánh thức mẹ rồi, có thể tạm dừng một chút cho tôi ăn đòn xong không?】

【Tôi bị táo bón, ngồi WC nửa tiếng không xong, bây giờ cười cái là thông luôn rồi.】

【Tôi đang ăn dưa hấu thì phun ra hết…】

【Có lần tôi dẫn con trai đi xe buýt, nó chỉ vào người bên cạnh nói: "Đây là mẹ cháu, sao chú không gọi là mẹ?"】

【Mới vừa rồi, con gái tôi nói: "Mẹ ơi, trên đầu mẹ có một con đường" (chỉ đường rẽ tóc).】

【Tôi nấu món cay, con tôi bảo: "Mẹ ơi, lưỡi con không hoan nghênh món của mẹ."】

【Con gái tôi biết bố nó là bộ đội xuất ngũ, hỏi tôi: "Tại sao bố không hy sinh?"】

【Cười c.h.ế.t mất, con trai tôi cũng vậy. Răng nó lung lay sắp rụng, hỏi tôi: "Mẹ ơi, con có phải hàng lỗi không?" Có lần chỉ vào nách tôi bảo: "Mẹ ơi, người mẹ có sợi chỉ kìa!" 🤦‍♀️】

【Một trăm nghìn vì sao à? Câu này tôi biết: Hậu Nghệ sao không b.ắ.n vào ngày làm việc, Nữ Oa sao không vá ngày Chủ nhật, Ngu Công sao không dời ngày thứ Tư đi, Bàn Cổ sao không giúp tôi xin nghỉ phép, Đại Vũ sao không trị mức lương của tôi, Tinh Vệ sao không lấp biển hói trên đầu tôi…】

Đóng cửa lại, Mã Trường Không liếc nhìn Vương Kinh Xuyên vẫn đang ăn uống, trong lòng toát mồ hôi lạnh — mẹ ơi, đó là ma đấy, lỡ nó nổi giận không chịu đi thì sao?

Lau mồ hôi trán, anh ta nhanh chóng mang xiên thịt vào cho con gái, sợ con chạy ra gây chuyện còn khóa cả cửa lại.

Tô Nhiên đứng bên xem kịch cười suốt, cô rất thích nhìn Vương Kinh Xuyên bị chặn họng.

Đợi đến khi Vương Kinh Xuyên ăn uống no nê, Tô Nhiên vẫy tay gọi ra Quỷ Môn.

Vương Kinh Xuyên xách theo một đống đồ ăn, lề mề không muốn đi: “Đại sư, thật ra tôi cũng không nỡ xa cô, hay là mình nói chuyện thêm năm phút nữa…”

Tô Nhiên một cước đá hắn vào cửa: “Lắm lời.”

Nói thêm mấy câu, biết đâu lại đòi thêm gì nữa.

Tiễn Vương Kinh Xuyên xong, Tô Nhiên quay lại nhìn quanh nhà Mã Trường Không.

“Anh biết con quỷ cô hồn như Vương Kinh Xuyên từ đâu đến không?”

Mã Trường Không lắc đầu: “Không biết.”

 

Tô Nhiên: “Là cái gương trong nhà anh mời nó tới. Anh xem phòng con gái anh, phía bắc có một chiếc gương lớn sát đất, gương lại đối diện với giường. Gương vốn đã mang tính âm, có khả năng tụ âm, nếu đối diện với giường lâu dài thì người nằm trên giường sẽ càng lúc càng nặng âm khí, đến một mức nào đó tự nhiên sẽ thu hút mấy thứ ‘không sạch’ đến.

Vì thế con gái anh mới có thể nghe thấy lời Vương Kinh Xuyên, bị hắn dụ dỗ đặt đồ cúng. May là Vương Kinh Xuyên không có ác ý, nếu không hậu quả thật sự khó lường.

Gương đừng để đối diện giường, cửa ra vào hay cửa sổ, tốt nhất nên dùng gì đó che lại. Ví dụ gương giấu trong tủ quần áo, hoặc loại bên ngoài là bức tranh, mở ra mới thấy gương là ổn.

Anh chuyển cái gương kia đi chỗ khác đi, đừng để đối diện giường nữa. Tôi sẽ cho anh thêm một lá bùa bình an, để con gái anh mang theo bên người.”

Mã Trường Không gật đầu lia lịa, vội vàng chuyển gương ra khỏi phòng con gái.

【Nghiêm trọng vậy luôn hả? Nhà tôi không có gương, nhưng mặt tủ có gương đối diện giường thì có sao không?】

【Nhà tôi gương đối giường, tôi đi dẹp luôn đây…】

【Bạn trên kia chắc mới đến, streamer nói vậy rồi mà còn chần chừ gì nữa, mau chuyển đi!】

Dặn dò xong, Tô Nhiên rời khỏi nhà Mã Trường Không, quay về tiếp tục xem quẻ thứ hai.

Ống kính chuyển sang, bên kia nhanh chóng xuất hiện người xem may mắn thứ hai.

“Chào chị, em tên là Vương Sách, chị có thể cứu bố em không?” Vừa tặng quà xong, Vương Sách lập tức nhận cuộc gọi video từ Tô Nhiên.

Mắt cậu đỏ hoe, trông như vừa khóc xong. Phía sau là phòng ICU của bệnh viện, người nằm trên giường đang thở bằng ống, tình hình có vẻ không ổn.

Bình luận ào ào:

【Sao lại là bệnh viện nữa? Có nhiều người bệnh vậy luôn à?】

【Tôi thấy streamer nên vào viện làm bác sĩ luôn đi, chắc cứu được nửa số bệnh nhân ra viện ấy chứ!】

Trà Đá Dịch Quán

【Bệnh thì tìm bác sĩ đi, đây là phòng livestream xem bói, không phải trung tâm cấp cứu.】

Tô Nhiên: “Bố em là giảng viên đại học.”

Vương Sách vội gật đầu: “Đúng ạ, bố em là giảng viên đại học. Hôm qua thức cả đêm sửa ba mươi mấy bài luận tốt nghiệp và sổ thực tập, tức đến phát khóc, đau tim dữ dội rồi ngất xỉu luôn.

Bây giờ nằm trong bệnh viện cả ngày đêm rồi, bác sĩ bảo tình trạng rất nghiêm trọng, phải mổ gấp, mà nguy cơ phẫu thuật rất cao, bảo em chuẩn bị tinh thần.

Chị ơi, em nghe nói chị có thể cứu người hôn mê tỉnh lại. Bố em cũng đang hôn mê, chị có thể cứu bố em không?”

Tô Nhiên hơi khó xử: “Những người hôn mê trước đều là do dính tà, tôi chỉ trừ tà thì họ tỉnh lại thôi. Trường hợp của bố em khác, ông ấy đơn thuần là tức đến phát bệnh, phải đi bác sĩ chữa.”

“Không còn cách nào khác sao?” Vương Sách nhìn Tô Nhiên, gương mặt đầy bối rối, bất lực và đau buồn.

Tô Nhiên suy nghĩ một chút rồi nói: “Tôi cho em một lá bùa bình an, đặt trên người bố em, có thể giúp giảm rủi ro trong và sau ca mổ. Hoặc em có thể thử tìm bác sĩ Đông y, biết đâu sẽ có phương án điều trị khác.”

【Bố em vì học trò mà vất vả đến vậy, đúng là người thầy đáng kính, chúc ông mau chóng hồi phục!】

【Tôi hiểu cảm giác khi sửa bài luận! Mười giờ rưỡi tối, tin dữ ập tới: bài của sinh viên mình bị trùng lặp 96,3%, cơn buồn ngủ tan biến, chỉ còn tiếng gào thét trong lòng, các bạn hiểu nỗi tuyệt vọng này không?】

【Chồng tôi cũng là người sửa luận văn, sửa đến mức khóc luôn. Hôm qua tức quá chạy xuống sân chung cư chạy mấy vòng, đánh cả bài quyền quân sự, về nhà còn mang theo cả thuốc trợ tim, sợ nhìn thêm câu nữa là đi luôn.】

【Giáo viên hướng dẫn của tôi đang mang bầu, sửa xong bài của tôi hôm sau đẻ luôn. Không biết là đến ngày hay do bài tôi quá tệ khiến cô ấy đẻ sớm nữa.】

【Tôi cũng là giảng viên đại học, hoàn toàn hiểu cảm giác của bố bạn. Đám sinh viên này ngốc đã đành, lại còn lười. Mỗi lần sửa bài là m.á.u nóng sôi lên.】

【Vậy thì nói thử xem sửa sao để bài luận sống lại đi, trừ dấu chấm câu ra thì tất cả đều phải viết lại từ đầu…】

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận