TruyenHayvi.com có cả truyện chữ và truyện tranh. Nếu ở trang chủ, bạn vui lòng kéo xuống dưới để xem danh sách truyện tranh, hoặc xem menu trên đầu trang.

Biên tập viên đề cử

Một lần xảy ra tai nạn.

Mất trí nhớ Alpha tỉnh lại, bên cạnh đã có một đại mỹ nhân Omega dịu dàng săn sóc.

Đại mỹ nhân nói bọn họ là người yêu, A kỳ thật có chút không tin, nhưng sau khi xuất viện về nhà, đối với thân thể của nhau, bọn họ vô cùng phù hợp, mỹ nhân dị thường dâm đãng.

Mỗi lần đều là những đòn tấn công ân cần mà cháy bỏng, lâu dần A tin tưởng, sau đó quyết định cùng O trải qua cuộc sống sinh hoạt như một đôi vợ chồng bình thường.

Nhưng có một điều là, y không bao giờ cho hắn ra khỏi nhà, y nói hắn không có bạn bè, tính cách không tốt, cũng không có công việc.

Hắn không phải hoàn toàn tin tưởng, cảm thấy bản thân mình hẳn sẽ có bạn bè. Nhưng bởi vì mất trí nhớ, không có ai tới bệnh viện thăm hỏi, cho nên cũng tin.

Đại mỹ nhân đặc biệt thích dụ dỗ hắn, thường xuyên ở trong kỳ phát tình, không dùng áo mưa mà điên cuồng quấn lấy nhau.

Thật vất vả mới vượt qua kỳ phát tình, hắn ra khỏi nhà muốn mua thuốc dinh dưỡng cho đại mỹ nhân, bỗng nhìn thấy một O hoàn toàn xa lạ khóc lóc bổ nhào vào lồng ngực hắn, hỏi hắn nhiều ngày như vậy đã biến mất đi đâu.

A nhất thời tâm loạn như ma, nhìn O nước mắt giàn giụa có chút không khoẻ, sau đó lại nghe hết O kể lể, hắn mới biết được, hóa ra vị trước mặt này mới thật sự là người yêu của hắn.

A là nhiếp ảnh gia nổi tiếng, đi khu tự nhiên chụp ảnh, mất tích nửa năm, người yêu cho rằng hắn đã chết, đến thi thể cũng tìm không thấy.

Anh trai hắn đã tổ chức lễ tang.

Người anh trai này là con riêng của cha hắn, về sau khi hắn chết, liền thừa kế lại quyền sở hữu gia sản.

Mang theo tâm trạng rối rắm như tơ vò về đến nhà, đại mỹ nhân đã tỉnh, an tĩnh ngồi trên sofa.

Y không mặc quần, trên người chỉ có một cái áo sơ mi quá khổ, chất lỏng màu trắng đục chảy đến tận mắt cá chân, vẻ mặt vậy mà lại rất bình tĩnh.

Khi thấy hắn trở về, y nhắm mắt lại nghe nghe mùi tin tức tố trong không khí, hỏi hắn có phải đã tiếp xúc với người khác hay không.

Hắn lấy điện thoại ra, trên màn hình là thông tin tìm được từ tên của bản thân.

Ảnh chụp có hắn, đồng thời còn có mặt đại mỹ nhân.

Nhớ đến mấy tháng nay, cái gì bọn họ cũng đều đã làm hết rồi, một trận ghê tởm tràn ngập trong lòng, lửa giận bùng lên: “Anh điên rồi có phải không… Anh… Là anh trai tôi!”

Đại mỹ nhân chậm rãi đứng dậy, khẽ mỉm cười, dang rộng hai tay: “Tới đây ôm tôi một cái nào, tôi có tin tốt muốn nói cho em đây.”

A kháng cự lùi về phía sau một bước.

Đại mỹ nhân vô tội mà nghiêng nghiêng đầu, tay ấn ở trên bụng nhỏ của mình, vẫn cứ ngọt ngào cười: “Tôi thật vui làm sao, nơi này đang hình thành một đứa nhỏ, một đứa nhỏ chảy trong mình dòng máu của em.”

“Nó sẽ giống em nhỉ? Tôi hy vọng nó giống em.”

“Như vậy tôi sẽ càng yêu nó hơn.”
62 chương
Đam Mỹ

Bạn đang đọc truyện Mãnh Long Thiên Y của tác giả Ma Mị Hồng Trần.

Một đôi tay âm dương, có thể chữa bệnh cho toàn thiên hạt Thần quý khó lường, khiến ngàn vạn mỹ nữ phải yêu!

Trích đoạn:

Khi cây ngân châm được rút ra, một mỹ nhân gợi cảm tóc vàng đeo khăn choàng kêu lên một tiếng rồi ngã gục xuống bàn, hai tay chống lên mặt bàn, ngưỡng cổ, khuôn mặt đổ đầy mồ hôi, thở ra một hơi dài.

Vẻ đau đớn trên khuôn mặt biến mất, sảc mặt vô cùng hưởng thụ.

Lý Cảnh Thiên cất cây ngân châm đi, cởi mặt nạ quỷ trên mặt ra lau mồ hôi.
293 chương
Tiên Hiệp

Tác giả: Nguyệt Lượng Một Hữu Tinh Tinh

Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, HE, Hài Hước, Sủng, Chữa Lành, Xuyên Không, Điền Văn, Nhân Thú, Ngọt

Team dịch: Mắm Muối Chanh Đường

Giới thiệu:

Từ Ca là người bị cận thị nặng. Sau một giấc ngủ tỉnh dậy, cô tìm nửa ngày vẫn không sờ thấy kính mắt để ở đầu giường đâu.

Lại mở mắt, lặng lẽ nhìn thế giới xanh mơn mởn trước mắt, cô đưa tay áp lên mặt, cuối cùng xác nhận đây là cỏ dại.

Từ Ca phẫn nộ gào thét: “Ông trời ơi, ít nhất cũng phải để lại cho tôi cái kính chứ, a a a a!”

Xà Khí như thường lệ tuần tra lãnh địa của mình, đột nhiên ngửi thấy một mùi thơm ngọt ngào, cô gái dưới gốc cây là người đẹp nhất mà hắn từng thấy. Mái tóc đen dài mềm mại phủ trên khuôn mặt, đôi mắt hạnh trong veo long lanh như nước.

Xà Khí: Giống cái nhỏ, làm bạn đời của ta nhé?

61 chương
Ngôn Tình

Thôi biểu ca, người từng kinh tài tuyệt diễm, nay lại mất trí hoá ngây dại.

Cô mẫu hỏi ta, có nguyện ý gả cho hắn không?

Tất nhiên là ta đồng ý.

Cuộc sống không phải lo cơm ăn áo mặc, có tiền, có thời gian, lại thêm tướng công chẳng thể hành phòng —— ấy là cuộc sống mà ta đã thắp hương cầu khấn suốt ba năm mới đổi lấy được.

Thế nhưng, đến nửa đêm, hắn lại dán sát người vào lưng ta, thân thể nóng rực, bên tai còn có tiếng thì thầm mềm mại tựa như nước…

Ta càng nghĩ càng thấy có gì đó không đúng lắm.

10 chương
Ngôn Tình

Bị bạn trai cũ lừa tiền lừa tình, thành phần trí thức Trần Tĩnh một khắc kia sắp hỏng luôn rồi.

Bạn của bạn trai cũ bày tỏ với cô: Tôi biết hai người vừa chia tay hôm qua nên hôm nay tôi tỏ tình với em.

Cô dùng đòn sát thủ: Dám lĩnh chứng không?

Ngay ngày hôm sau, tên đàn ông kia dẫn cô đến Cục dân chính.

Một năm rưỡi sau, họ chia tay.

Nếu hôn nhân không có tình yêu, tôn trọng nhau như khách có thể sẽ giúp nó kéo dài được lâu. Một khi đã yêu, sẽ so đo nhiều hơn, cân nhắc nhiều hơn…

Ba năm sau, họ gặp lại, mỗi người trải qua một cuộc sống khác nhau, họ phát hiện ra rằng hạnh phúc mà mình mong muốn là sự ổn định...

Buông bỏ và thực sự quên đi những chuyện không vui đôi khi rẻ hơn rất nhiều so với việc sống chết trói buộc nhau. Giữ tâm hồn thanh thản và sống tốt mỗi ngày cũng là một lựa chọn trong cuộc sống.

Thể loại: Cưới trước, yêu sau cũng ngọt ngào.

101 chương
Ngôn Tình

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Huyền huyễn , Huyền học , Báo thù , Trọng sinh , Sảng văn , Ngược tra , Linh dị thần quái
 

Oanh Oanh kiếp trước bị chính cha mẹ ruột và vị hôn phu lừa gạt, đem toàn bộ máu huyết đổi lấy mạng sống cho người chị gái mắc bệnh hiểm nghèo.
Kết cục bi thảm, nàng chết oan uổng, thi thể bị vứt bỏ nơi hoang dã.

Trùng hợp thay, Đoan Vương đi ngang qua, thương tiếc thu nhặt di thể của nàng, đặt vào quan tài tử đàn, an táng cẩn thận.

Trong quan tài, oán niệm hóa thành sức mạnh, Oanh Oanh tu luyện ngàn năm, cuối cùng nghịch thiên trọng sinh.

Khi mở mắt lần nữa, nàng đã trở thành Trần gia tiểu nữ nhi – một kẻ bị coi là ngốc nghếch, chỉ tồn tại để hiến thận cho chị gái. Trần gia cha mẹ nhẫn tâm lừa gạt, bắt nàng ký tên đồng ý phẫu thuật.

Nhưng vào khoảnh khắc bút chạm giấy, "ngốc nữ" bỗng nhiên mở miệng:

"Không, ta cự tuyệt."

Từ đây, thế cục thay đổi.

Nữ nhi từng bị khinh miệt, giẫm đạp lại được các đại lão các giới coi như bảo bối mà che chở.

Mà Trần gia cha mẹ—kẻ từng xem nàng là công cụ hy sinh—chỉ có thể trợn tròn mắt:

"???"

Thể loại: Linh dị, huyền huyễn, sảng văn, báo thù ngược tra.
Nhân vật chính: Oanh Oanh
Nhân vật phụ: Thẩm Dư Huề

800 chương
Ngôn Tình

Tác giả: Mộng Hồi

Thể loại: Đam mỹ cổ trang, ngược luyến tình thâm, SE.

Nhân vật chính: Mộ Dung Hoa, Tiểu Thất, Bạch Thái Thiên.

Văn án:
Thời cổ đại xa xưa, nam bắc phân tranh người nào mạnh kẻ ấy làm vua, lúc bấy giờ đất nước được chia làm 2 miền Nam Bắc, mỗi miền là một người cầm quyền tự xưng đế và mang quốc hiệu của riêng mình.

Người ta hay nói Bắc Bạch-Nam Tề chính là vì nguyên nhân này. Hai miền giao chiến triền miên thề không đội trời chung, luôn dùng mọi cách áp bức đối phương phải nhượng bộ đem cống vật giao nộp.

Mà ở giữa 2 miền Nam Bắc là một dải núi không thuộc Bắc cũng chẳng thuộc Nam. Ở đó khí hậu ôn hoà cây cỏ tươi tốt và đặc biệt dược liệu rất nhiều, núi này gọi theo tên của một thần y ở đó, gọi là núi Trường An.

Liễu Trường An cùng với 7 đệ tử sống ở đây nghiên cứu y thuật cứu người còn trồng rất nhiều dược liệu quý hiếm.

Có người đồn rằng Liễu thần y đã điều chế ra thuốc cải tử hoàn sinh làm lòng tham của người trong thiên hạ nổi lên. Từ người trong giang hồ cho tới người trong triều đình hay kể cả những bách tính bình thường đều tới ngỏ lời muốn mua lại. Liễu Trường An bất lực nói đi nói lại:" Không có gì gọi là cải tử hoàn sinh hết, lão phu chỉ là một đại phu bình thường cũng không phải tiên nhân làm sao có thể giúp người chết sống lại chứ."

Những người này căn bản nghe không vào còn cho rằng ông cố tình giấu diếm, bọn họ thương lượng không được đe doạ cũng không xong nên dùng vũ lực chèn ép Liễu thần y. Bọn chúng dùng tính mạng đệ tử đe doạ ông, nếu không giao thuốc sẽ hạ đao giết người. Đệ tử trong núi đều là những đứa trẻ còn nhỏ tuổi, đứa lớn nhất mới chỉ có 22 còn nhỏ nhất thì mới 16 ông sao có thể lấy tính mạng của các đệ tử ra đánh cược, không thể đánh ông bất đắc dĩ đành thỏa hiệp. Hẹn bọn họ sáng ngày mai sẽ giao thuốc ra, đám người giang hồ gian xảo bắt ông giao ra ngay bây giờ nếu không thì đừng trách. Tên đại ca vung cây đao trên tay một đường xoẹt ngang một đệ tử ngã xuống đất, máu từ cổ chảy ra không ngừng nhuốm đỏ một vùng xung quanh. Mọi người vừa kinh hãi vừa căm phẫn hét lên:"Tiểu Ngũ, Tiểu Ngũ,"

Đại đệ tử điên cuồng vừa hét vừa lao tới tên lão đại:" Ngươi dám giết Tiểu Ngũ, ta liều chết với ngươi, aaaaa..."

Còn chưa chạy tới đã bị gã một đao chém chết ngay tại chỗ.

"Đại ca....huhu...đại ca..."

Núi Trường An trước đây không khí trong lành cây cỏ xanh tươi giờ bao trùm một màn u tối sặc mùi máu tanh. Liễu Trường An liều mình với đám đạo tặc giang hồ đem đệ tử thứ 7 tên Tiểu Thất trốn ra ngoài.

Tiểu Thất là đứa trẻ ông nuôi từ khi còn bé xíu, nó ngoan ngoãn lương thiện lại rất có tố chất của một đại phu, chỉ là đứa trẻ này có gương mặt quá đẹp. Một nam tử lại thanh mảnh và nhẹ nhàng, làn da trắng như sứ, đường nét khuôn mặt hoàn hảo như bước ra từ trong tranh. Ánh mắt to tròn lại trong sáng và đơn thuần tựa như một trang giấy trắng chưa nhiễm bụi trần, Liễu Trường An sợ khuôn mặt của Tiểu Thất nếu ra ngoài sẽ gặp phiền phức nên luôn giữ y ở trong núi. Ông yêu quý tiểu đệ tử này nhất nên cái gì biết đều sẽ chỉ cho Tiểu Thất, luôn đặt y trong tầm mắt, cật lực bảo vệ và che chở.

Hai thầy trò dọc theo hướng phía Nam chạy trốn khắp nơi, vừa phải tìm đường vừa tránh sự truy sát của đám giang hồ khiến cả hai người dần kiệt sức.

Liễu Trường An đưa tay nải cho Tiểu Thất dặn dò:

"Những gì ta dặn con trước đây hãy nhớ kĩ, đừng quá tin tưởng vào một ai người ta cho con một sẽ lấy của con mười thậm chí là trăm. Không được nói cho bất kì ai con là đệ tử của Liễu Trường An ta nghe rõ chưa. Thuốc chỉ được dùng trong trường hợp không còn cách nào khác, bảo quản nó cho tốt. Mau chạy đi sư phụ sẽ đánh lạc hướng bọn chúng."

Tiểu Thất lắc đầu liên tục nước mắt lã chã rơi:

"Sư phụ đưa nó cho bọn chúng là được mà, chúng chỉ cần thuốc không cần mạng người."

"Không được yếu đuối như thế, con có phải là nam tử hán không, con như vậy sao ta có thể yên tâm chứ. Đám giang hồ kia con nghĩ chúng đơn giản chỉ vì thuốc cải tử hoàn sinh này thôi sao, dù đưa hay không thì chúng ta đều sẽ phải chết thôi, con đừng lưỡng lự nữa mau chạy đi ".

Xa xa đã nghe tiếng hét vang trời:" Đừng có trốn nữa, giao thuốc ra lão tử sẽ cho các ngươi một con đường sống còn không thì đừng có trách. Liễu Trường An nếu muốn giữ lại một mạng cho đệ tử của ngươi thì nên biết điều một chút ".

Liễu Trường An đẩy mạnh Tiểu Thất:

"Mau đi đi"

Tiểu Thất quệt ngang giọt nước trên mặt nhìn sư phụ lần cuối rồi cầm tay nải chạy vào sâu trong rừng.
98 chương
Đam Mỹ

Văn Án:

✏️Giới thiệu 1

Sau khi tốt nghiệp nghiên cứu sinh, Trần Nhiễm Âm nhậm chức tại trường Trung học số 2 Đông Phụ, trở thành một “cô giáo quốc dân”.

Trong lớp có một học sinh nam cá biệt, song hoàn cảnh lại vô cùng đáng thương, cha mẹ đều đã mất, người giám hộ duy nhất là cậu ruột, mà người cậu này lại có vẻ không quá đáng tin.

Một ngày nọ, Trần Nhiễm Âm đến thăm gia đình của học sinh nam đó, cuối cùng cũng gặp được người cậu của ma vương lớp mình, trùng hợp lại là Cố Kỳ Châu.

Nhân duyên trên đời thật khiến cho người ta phải bất ngờ, anh Cố trong lời đồn ấy thế mà lại là bạn học cũ của cô, càng đáng nói hơn, người này chính là vị bạn trai cũ đã bị cô đá năm đó…

✏️Giới thiệu 2

Cố Kỳ Châu trịnh trọng lên tiếng hỏi: “Cô giáo Trần, cháu ngoại tôi rốt cuộc đã phạm phải lỗi gì? Còn phiền cô tự tới đây một chuyến nữa.”

Trần Nhiễm Âm như ngồi trên đống lửa: “Xảy ra mâu thuẫn với bạn học ở lớp khác, nguyên nhân lại là vì một bạn nữ.”

Cố Kỳ Châu hơi híp mắt, cười cười thờ ơ nói: “Những chuyện này, năm đó cô giáo Trần hình như cũng làm không ít nhỉ?”

Trần Nhiễm Âm: “…”

#Người trong giang hồ, sao có thể né được đao thương?

#Quá khứ chia xa, tương lai gặp lại.

#Mọi chuyện mình làm, sớm muộn cũng được đền đáp!
50 chương
Ngôn Tình
Blue Sky Complex 493
10 tháng trước
OSO 473
10 tháng trước
Mane Mane Nichi Nichi 25
10 tháng trước
Ái Long Tương Truyện 48
10 tháng trước
Beat and Motion 334
10 tháng trước
Centuria 173
10 tháng trước

Bảng xếp hạng