TruyenHayvi.com có cả truyện chữ và truyện tranh. Nếu ở trang chủ, bạn vui lòng kéo xuống dưới để xem danh sách truyện tranh, hoặc xem menu trên đầu trang.

Biên tập viên đề cử

Bạn đang theo dõi câu chuyện Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm của tác giả Tề Lan. Tiểu Túc Bảo đã mất mẹ từ khi còn rất nhỏ, và sau đó, khi mẹ kế độc ác bị đánh đến bất tỉnh, cậu bé quỳ trong tuyết và khóc suốt một đêm.

Trong lúc sắp chết, Túc Bảo nghe thấy giọng nói của một người lạ chỉ dẫn cậu bé gọi điện cho người anh em út của mình, và sau đó tám người anh em của cậu bé đã đến kịp thời cứu giúp.

"Dám làm hại con cháu của nhà Tô, gia tộc Lâm sẽ bị diệt vong..."
1432 chương
Ngôn Tình

Giới thiệu

Đi đến nơi mặt trời lặn để yêu người.

Giáo viên tình nguyện (Công) x Kẻ lang bạt nơi chân trời (Thụ)

Trước khi gặp Tiêu Ngôn Vị, Ngụy Trì chưa từng nghĩ đến việc giữ chân bất kỳ ai.

Nơi hắn sống, chính là mảnh ván ngắn nhất của thùng gỗ*, là góc khuất không ai để mắt tới nhất trên mảnh đất 9,6 triệu kilomet vuông này. Cho đến khi…

Ngôi làng nghèo nàn và hoang vắng ấy đón một vị khách du lịch bụi đến vẽ ký họa.

Ngụy Trì: “Tiêu Ngôn Vị, thật ra cậu chẳng cần làm gì cũng đủ khiến người ta rạo rực rồi.”

Tiêu Ngôn Vị: “Hả?”

Ngụy Trì: “Đẹp thế này, ai thấy mà không rạo rực cho được?”

Tiêu Ngôn Vị: “… Tổ sư.”

Con đường phía trước rộng mở, đôi ta cùng nhau tiến bước.

Ngụy Trì & Tiêu Ngôn Vị

(*) Cụm từ “mảnh ván ngắn nhất của thùng gỗ” (木桶的短板) là một phép ẩn dụ, ý chỉ điểm yếu nhất, hạn chế nhất trong một hệ thống hoặc khu vực, tương tự như hiệu ứng thùng gỗ (bucket effect) – lượng nước thùng chứa được quyết định bởi mảnh ván ngắn nhất. Ở đây ám chỉ nơi Ngụy Trì ở là một vùng kém phát triển, bị bỏ lại phía sau.

32 chương
Đô Thị

Ngày 14 tháng 3 năm 1976, Tòa án Triều Dương, Bắc Kinh.  

Tiếng búa gõ xuống vang lên đầy trang nghiêm, giọng nói của thẩm phán vọng khắp phòng xử án.  

"Tòa xác định việc Khương Mộ Tảo và Giang Thư Tự sống ly thân một năm là có thật, công nhận tình cảm vợ chồng giữa hai người đã rạn nứt, chính thức tuyên bố ly hôn."  

"Mời cả hai bên nguyên bị nhận bản án."  

Lúc này, mắt tôi đã đỏ hoe, tôi liếc nhìn về phía ghế bị đơn… nơi ấy trống không.  

Tình cảm giữa tôi và Giang Thư Tự đã đi đến mức phải ly hôn trước tòa, vậy mà anh thậm chí còn chẳng buồn có mặt trong phiên xét xử…  

Tôi khẽ nhếch môi, cười tự giễu, sau đó tiến lên nhận lấy bản án ly hôn.  

Cầm theo tờ giấy vẫn còn hơi ấm, tôi trở về đội cứu hộ Triều Dương ở Bắc Kinh.  

Vừa bước vào văn phòng của đội phó, tôi lặng lẽ thu dọn đồ đạc: bút máy, cốc tráng men, bảng tên… tất cả đều là những thứ tôi sẽ mang theo.  

Bởi vì ngày hôm qua, đội trưởng đã giúp tôi làm đơn xin điều chuyển công tác.  

19 chương
Ngôn Tình

Phó Lâm Viễn rất bảo vệ cấp dưới của mình, đặc biệt là thư ký.

Mà cô chính là cô thư ký đó.

Làm thư ký của anh, cô biết rõ anh có rất nhiều người phụ nữ thoáng qua, nhưng anh sẽ không cưới ai trong số họ cả, đương nhiên ngoại trừ người phụ nữ đã ra nước ngoài vào năm năm trước.

Cô không ngờ rằng mối quan hệ giữa sếp và cấp dưới sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, có vướng mắc tình cảm “như thật như giả” với anh.

Không lâu sau...

Người phụ nữ đó về nước, cô cũng đã trải nghiệm đủ cuộc sống ở thành phố, cô nói với anh: “Tôi về kết hôn.”

“Anh cưới vợ sinh con.”

Anh cầm bút lên, duyệt đơn từ chức của cô.

Tình cảm của người trưởng thành phát triển thành tình yêu, có lúc chỉ trong một ý nghĩ, có khi vượt qua cả núi cả sông.

Cô và anh, chính là khoảng cách giữa núi và sông.

Phó Lâm Viễn và Trần Tĩnh
115 chương
Ngôn Tình

Phó Vãn mang thai, xuyên không đến thế giới huyền học, trở thành đại lão huyền học và quay lại hiện đại, nhưng lại bị ràng buộc với hệ thống mỹ thực.

Cô mở quán ăn chỉ hoạt động đêm khuya. Ban đầu, cư dân mạng nghĩ cô dựa vào nhan sắc, nhưng cô bán đủ loại món ăn giá cao với hiệu quả chữa trị kỳ diệu. Quán ăn đêm của cô ngày càng đông khách, dịch vụ sau bữa ăn được ca ngợi hết lời. Phó Vãn khẳng định nghề chính của cô là đầu bếp, huyền học chỉ là nghề phụ.

Quán ăn đêm nổi tiếng, thu hút khách từ phố ẩm thực thuộc Tập đoàn Thẩm Thị. Một đêm nọ, con trai nhà họ Thẩm đến xin cô nấu ăn mừng thọ ông nội. Con cô nói: "Mẹ tôi đã nói, đi nấu ăn ngoài là phải có giá khác."

 

184 chương
Đô Thị

Trấn Quốc Tướng quân hôn mê đã nửa năm, ta được gả cho hắn để xung hỉ.

Chăm sóc Tướng quân không hề phiền lòng, thậm chí ta còn hy vọng hắn vĩnh viễn không bao giờ tỉnh lại.

Cuối cùng Tướng quân vẫn tỉnh, hắn cười nhạt nói: “Nàng biết tại sao ta tỉnh lại được không?”

“Tại vì nàng suốt ngày nói xấu người khác, đánh bàn tính âm mưu hại người ồn tới mức làm ta bừng tỉnh.”
0 chương
Ngôn Tình

[Zhihu] Sớm Sớm Chiều Chiều - Miêu Tam Tuế

Thể loại: Đoản văn, Hiện đại, Tình một đêm, Tình đơn phương, Có baby, HE.

Số chương: 5

Editor: Vựa Khoai Họ Đường

Giới thiệu:

Thầy dạy quân sự của con trai tôi gọi đến bảo muốn dẫn con tôi đi xét nghiệm ADN huyết thống!
– Tôi là Từ Cảnh Sơ, giáo viên của con trai em, vì thằng bé giống tôi như đúc nên phiền em đến căn cứ quân sự dẫn tôi với con em đi xét nghiệm ADN!
Từ Cảnh Sơ?
Cái tên này quen thế nhỉ?
Ngay sau ấy, tay tôi đang cầm điện thoại bỗng run lẩy bẩy, đây là người mà hồi đấy tôi ăn cắp gen còn gì?
5 chương
Ngôn Tình

Vào ngày kỷ niệm năm năm kết hôn, tôi đã chuẩn bị một bữa tối thật lãng mạn—nến thơm, hoa tươi, món anh thích, tất cả đều có mặt, ngoại trừ… Lục Tầm.

Anh không đến.

Trong ngày quan trọng ấy, anh chọn đi cùng người yêu cũ thử váy cưới.

Có người hỏi anh:

“Cậu không cưới được mối tình đầu, nên mới chọn cưới em gái cô ấy thay thế đúng không?”

Lục Tầm cười, giọng thản nhiên như thể đang nói về chuyện thời tiết:

“Dù sao thì, trên đời này, ai mà không muốn giấc mơ của mình thành sự thật chứ?”

Tiếng cười vang lên xung quanh. Rồi có người nửa đùa nửa thật:

“Lỡ vợ cậu biết thì sao?”

Lục Tầm nhún vai, vẫn nụ cười ấy—tự tin, thờ ơ:

“Cô ấy yêu tôi còn hơn bản thân mình. Dỗ vài câu là ngoan ngoãn quay về thôi.”

Tôi không xông vào.
Không rơi nước mắt.
Cũng không gào lên chất vấn.

Tôi chỉ âm thầm cất tờ báo cáo mang thai vào túi.

Sau đó, đưa thỏa thuận ly hôn đã chuẩn bị sẵn cho anh.

“Lục Tầm,” tôi nhìn thẳng vào mắt anh, giọng bình tĩnh như nước lặng, “năm năm rồi. Nếu là một giấc mơ… thì cũng đến lúc phải tỉnh lại.”

13 chương
Ngôn Tình
Rebuild World 610
10 tháng trước
Tenrou No Avalon 223
10 tháng trước

Bảng xếp hạng