Nhất Chu Tuyết - Thập Bát Tuế Cấp Nhĩ Tống Hoa

Chương 12: Chương 12

Hoàng thượng băng hà, vương gia đăng cơ.

Nghe thì đơn giản, thực tế đêm hôm trước loạn lạc binh đao, Nhũ Vương vốn luôn an phận lại bất ngờ cầm quân tạo phản, tiếc là một nước cờ sai bị hoàng thượng nhìn thấu. Cuối cùng cũng lưỡng bại câu thương, hoàng thượng còn chưa kịp xử lý Nhũ Vương, Nhũ Vương đã tự sát ngay trước mặt hoàng thượng, hoàng thượng tức giận đến mức không thở nổi, người cũng mất theo.

Mà vương gia, không khéo lại đúng lúc có mặt ở đó, trong tay lại vừa hay có binh quyền, đương nhiên ngôi vị hoàng đế không đến lượt người khác.

Đây đều là những chuyện ta hỏi được từ tùy tùng của vương gia, hắn học theo kể cho ta nghe. Mọi chuyện cứ như một giấc mơ, cứ thế mà nhặt được món hời.

Vương gia bây giờ cũng phải xưng là bệ hạ rồi, theo lệ phong thưởng công thần, chúng ta đương nhiên cũng có phần. Không nghi ngờ gì, ta trở thành hoàng hậu, Dao Dao là công chúa, còn Xú Xú, hắn trực tiếp phong làm thái tử. Người ngoài có lẽ nghĩ là vì hắn coi trọng ta, thực ra hắn vốn dĩ không có cảm xúc gì với nữ nhân.

Ta cảm thấy có lẽ sau này hắn cũng sẽ không sinh thêm mấy hài tử nữa.

Vương thị đang đi cầu phúc, ta vốn định phong cho nàng ta tần vị, dù sao cũng là người trong phủ, kết quả hắn keo kiệt đến mức chỉ phong thành quý nhân.

Bình tĩnh nghĩ lại, ta cảm thấy thực ra người nhặt được món hời lớn nhất có lẽ là ta, ai có thể ngờ mối nhân duyên năm xưa chẳng ai muốn lại thực sự là trời ban.

38

Sau quốc tang, các đại thần dâng tấu xin tuyển tú, hoàng đế nhìn chẳng có hứng thú gì, từ chối vài lần, ta chỉ coi như trò vui, dù sao cũng đã ở địa vị này rồi, tư tâm mà nói, ta không hy vọng hắn lại tìm thêm mấy cô nương xinh đẹp như hoa như ngọc nữa.

Không phải là ta thích hắn, mà là ta thích địa vị hiện tại của mình, chỉ cần trong hậu cung duy trì hiện tượng một mình ta độc đại, vậy thì đối với ta, đối với hài tử của ta, thậm chí đối với cả gia tộc đều là có lợi nhất.

Đương nhiên rồi, bề ngoài ta cũng là một hiền thê, đương nhiên sẽ không nói như vậy, ngược lại còn khuyên nhủ vài câu, dù sao hắn cũng chưa bao giờ coi lời ta ra gì, ta cũng quen rồi.

Chỉ là, ta không ngờ những đại thần kia lại chĩa mũi nhọn vào ta, ta cũng thật oan uổng. May mà lần này hoàng đế cũng đứng về phía ta, cảm thấy bọn họ có bệnh.

Dù sao, trong mắt hoàng đế, các quan lại của hắn phải lúc nào cũng nghĩ đến giang sơn xã tắc, ngoan ngoãn làm việc cho hắn, chứ không phải cả ngày nhìn chằm chằm vào hậu cung của hắn.

39

Ta vốn tưởng chuyện này sau khi hoàng đế nổi giận là xong, nào ngờ có những người thật sự không đạt được mục đích thì không bỏ qua, chỉ là vạn vạn không ngờ ngọn lửa này lại thật sự lan đến ta.

Lần này không còn là cái danh ghen tuông năm xưa nữa, mà là người ta lật lại chuyện thân thế của ta và Mộ Hòa nhiều năm trước.

Chuyện này đến tai ta, vẫn là do Mộ Hòa vào cung thuật lại. Từ khi ta đăng vị hoàng hậu, nàng ít lui tới hẳn. Lần này nàng đến, ta thực vui mừng.

Chỉ là trong lúc trò chuyện, ta cảm thấy nàng mấy lần muốn nói lại thôi, vốn tưởng là nàng gặp phải chuyện gì khó khăn, lại vì có cung nữ ở đó nên không tiện nói. Ta liền sai người lui xuống, nào ngờ nàng lại nói với ta chuyện này.

“Tỷ tỷ không biết sao? Bây giờ bên ngoài đồn thổi ly kỳ lắm!”

Ta thật sự không biết, dạo này Dao Dao vẫn ngoan ngoãn ở bên cạnh ta học nữ công, hiếm khi con bé có thể tĩnh tâm, ta cũng vui vẻ chỉ dạy.

Nghe Mộ Hòa nói, ta cảm thấy có lẽ Dao Dao biết chuyện này, con bé có lẽ lo lắng cho ta nên mới tĩnh tâm ở bên ta mấy ngày, cũng không cho người khác nói với ta. Suy cho cùng, vẫn là ta quản lý không nghiêm, chuyện lớn như vậy lại không ai dám nói.

“Tỷ tỷ, chuyện này phải làm sao đây, có phải là tội khi quân không?”

“Đừng hoảng, phụ thân nói sao?”

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận