TruyenHayvi.com có cả truyện chữ và truyện tranh. Nếu ở trang chủ, bạn vui lòng kéo xuống dưới để xem danh sách truyện tranh, hoặc xem menu trên đầu trang.

Biên tập viên đề cử

《 崇拜 》

Tác giả: Cảnh Tiềm - 景潜

Thể loại: Đô thị, hiện đại, giới giải trí, dốc lòng, 1x1, HE.

Độ dài: 53 chương + ngoại truyện

.

Giới thiệu

Mười năm trước, kể từ giây phút Hạ An nhìn thấy Phó Giản Dự trên TV, thế giới u ám của cậu đã được ánh sáng chiếu rọi.

Kể từ đó, cậu bước lên con đường trở thành người quản lý một fanpage cá nhân, vì hắn cổ vũ, vì hắn tạo nhiệt, vì hắn ra sức tuyên truyền.

Thế nhưng, rốt cuộc cũng bởi vì cách suy nghĩ của cậu quá đơn thuần, sau này cậu bị cộng đồng fans khai trừ khỏi giới, để rồi chỉ đành tiếp tục thích người kia trong yên lặng.

Mãi đến mấy năm sau, cậu có cơ hội gia nhập vào phòng làm việc của thần tượng...

.

Tóm tắt cực ngắn: Câu chuyện tình yêu giữa thần tượng và fan nam của anh ấy.

55 chương
Đam Mỹ

Tác phẩm: Trời Tối

Tác giả: Hổ Đầu Miêu Diện

Thể loại: GL, bối cảnh viễn tưởng tận thế, tình cảm chậm nhiệt, gương vỡ lại lành, ngược (nhưng trong ngược có ngọt), truy thê hoả táng tràng, bạch nguyệt quang, HE.

|Trung khuyển công x Ngạo kiều thụ|

Nhân vật chính: Bạch Tử x Mạnh Dĩ Lam

Nhân vật phụ: Du Vu Ý, Mao Mao

Văn án:

Vào ngày hôm ấy, ngay tại thời điểm mà Bạch Tử tuyệt vọng nhất. Cô định từ toà cao ốc nhảy xuống... 

Ánh mặt trời bỗng dưng biến mất, thế giới rơi vào một mảng hắc ám, virus đột biến hoành hành khắp nơi.

Con người muốn tồn tại thì buộc phải giết chóc một cách dã man và sinh tồn một cách đê hèn.

Nhưng Bạch Tử quyết định giết chóc cũng không phải vì để chính mình sống sót. Mà là để bảo vệ Mạnh Dĩ Lam, người luôn xem cô như kẻ điên. Dẫu cho sự giết chóc này có nguy cơ bị lây nhiễm virus đột biến, cô cũng sẽ không chút do dự.

- ---- Trước khi virus đột biến xuất hiện -----

Mạnh Dĩ Lam trong tay cầm điếu thuốc với ánh mắt tràn đầy chán ghét nhìn về phía Bạch Tử.

- Mạnh Dĩ Lam: Nếu cô còn đi theo tôi như thế này nữa, tôi sẽ không khách khí.

- Bạch Tử: Hút...thuốc lá...có hại...sức khoẻ.

- ---- Sau khi virus đột biến xuất hiện -----

Mạnh Dĩ Lam đôi mắt ẩn đỏ, dùng sức đem Bạch Tử kéo về phía mình.

- Mạnh Dĩ Lam: Nếu cô còn dám rời xa tôi lần nữa, thì cô chết chắc.

- Bạch Tử: Tôi là người biến dị, không thể chết được.

Lời của tác giả:

- Sau khi làm người biến dị, nữ chính gần như trở thành một "chú cún" trung thành đi theo sau và bảo vệ bạch nguyệt quang của mình.

- Ngay cả khi chúng ta sống trong bóng tối, chúng ta cũng cần để tâm tư được ánh sáng soi rọi.
125 chương
Bách Hợp

Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Hào môn thế gia , Vườn trường , Duyên trời tác hợp , Kim bài đề cử 🥇 , Kim Bảng 🏆 , 1v1 , Mất trí nhớ , Hằng ngày , Cứu rỗi , Trưởng thành , Vạn người ngại

Văn án:

Ở nhà, Lục Ngu có một người anh trai tài giỏi xuất chúng, một chị gái vừa có tài vừa có đức và một cậu em trai hoạt bát nghịch ngợm. Không còn nghi ngờ gì nữa, Lục Ngu – người không có tài năng gì nổi bật, cũng không thích nói chuyện – chính là người bị ghẻ lạnh nhất trong gia đình.

Anh trai xem thường cậu, chị gái không thích cậu, ngay cả em trai cũng có thể thoải mái trêu chọc cậu.

Còn cha mẹ cậu ư...

Đương nhiên cũng chẳng thương yêu gì cậu cả.

Ở trường, vì thành tích không tốt, lại không giỏi giao tiếp, nhút nhát yếu đuối, cậu chẳng khác gì người vô hình, trở thành đối tượng bị bạn học chán ghét và trêu đùa.

Còn thầy cô giáo thì sao...

Đương nhiên cũng làm như không nhìn thấy cậu.

Gần đây, Lục Ngu có vẻ như mắc bệnh.

Bác sĩ ghi trên phiếu chẩn đoán một cái tên bệnh mà cậu chưa từng nghe qua: chứng quên có chọn lọc. Ngay cả bác sĩ cũng không thể nói rõ triệu chứng cụ thể, chỉ biết rằng cậu có thể dần dần quên đi những người xung quanh.

***

Người đầu tiên Lục Ngu quên chính là anh trai cậu.

Triệu chứng bắt đầu vào buổi sáng hôm đó. Khi mở cửa nhìn thấy anh trai trong bộ vest chỉnh tề, cậu chỉ lướt qua rồi trực tiếp đi xuống lầu, không còn câu "Chào buổi sáng, anh trai" như mọi ngày.

Anh trai kinh ngạc.

Tưởng rằng hôm qua đã trách mắng cậu nên cậu đang giận dỗi.

Cho đến bữa trưa, cậu không còn mang cơm hộp lên cho anh, cho đến trước khi đi ngủ không còn câu "Ngủ ngon, anh trai", cho đến khi...

Em trai của anh, hình như không còn để tâm đến anh nữa...

***

Người thứ hai mà Lục Ngu quên là em trai cậu.

Chứng bệnh bắt đầu từ ngày em trai trêu chọc cậu, sau đó khi đối mặt với yêu cầu của em trai, cậu dứt khoát từ chối. Cậu không còn đứng ra dàn xếp khi em trai gây chuyện, thậm chí món quà sinh nhật tinh xảo mà cậu luôn chuẩn bị cũng không còn nữa...

Em trai hoảng loạn.

Hình như anh trai không còn để tâm đến cậu ta nữa...

***

Người thứ ba mà Lục Ngu quên là cha cậu.

Dần dần, Lục Ngu phát hiện những người xung quanh mỗi lần nhìn cậu đều bật khóc, lại còn đối xử tốt với cậu, chiều chuộng cậu, như thể cậu vốn là một người ai ai cũng yêu quý.

"Họ trước đây... cũng từng cưng chiều mình như thế sao?"

Người duy nhất cậu không quên, chính là thanh mai trúc mã – người đã cùng cậu lớn lên từ nhỏ.

Buổi sáng ——

Giọng nói tràn đầy sức sống của thiếu niên vang lên từ ngoài cửa: "Tang Tang, đi thôi, đi học nào!"

Lục Ngu nở một nụ cười mà trước đây chưa ai từng thấy, vui vẻ chạy ra ngoài ——

"Tới ngay đây!"

***

Tiểu kịch trường ①:

"Tang Tang, bệnh của cậu sẽ khiến cậu quên tất cả mọi người sao? Kể cả tớ cũng vậy ư?" Tống Giản Lễ nhìn chằm chằm vào phiếu chẩn đoán của Lục Ngu, mắt đỏ hoe, giọng nói khàn khàn, bàn tay cầm tờ giấy cũng không kìm được mà run rẩy.

Lục Ngu ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng lau nước mắt cho hắn.

"Sẽ không, tớ sẽ không quên cậu đâu." Lục Ngu mở ghi chú trong điện thoại ra cho Tống Giản Lễ xem.

Đó là ảnh của Tống Giản Lễ, phía dưới có ghi chú: "Tống Giản Lễ, rất tốt, rất tốt, rất tốt, không thể quên, vì tớ thích cậu."

Tống Giản Lễ: !

***

Tiểu kịch trường ②:

Nghe nói ở khu phố cũ phía nam mới mở một phòng tranh.

Chủ tiệm là một người trẻ tuổi rất ôn hòa, nuôi một chú mèo nhỏ đen trắng.

Cậu còn có một người yêu dịu dàng như mình.

Hai người một mèo sống một cuộc đời bình yên hạnh phúc.

Chỉ là, thỉnh thoảng vẫn có vài người trông rất giống cậu đến tìm, khóc lóc, van xin, nhưng không ai dám đặt chân vào phòng tranh.

Hơn nữa, chủ tiệm dường như chưa từng bước ra gặp bọn họ.

76 chương
Đô Thị

[Tác giả: Cẩn Dư -- Thể loại: Ngôn Tình ]
Bạn đang đọc truyện Chỉ Làm Nũng Với Anh của tác giả Cẩn Dư.

Lục Kiêu Hà từ trước đến nay đều cứng rắn, không ngờ có ngày lại chỉ có thể chiều theo cô nương xinh đẹp vừa tới nhà ấy chỉ cần cười một cái, liền cảm thấy mọi thứ đều ấm áp lên

Cô ấy chỉ cần làm nũng một chút, anh không nhịn được mà dịu dàng, làm theo ý cô
3 chương
Ngôn Tình

Thể loại: Nguyên sang , Đam mỹ , Đổi thụ, Hiện đại , Chủ công , HE , Tình cảm , Hào môn thế gia, Tĩnh lặng , Đô thị tình duyên , Duyên trời tác hợp , Nhược công , 1v1 , Mỹ công

...

Năm hai mươi tuổi, vì một bản hiệp nghị, Lục Minh Thu trở thành tình nhân của Cố Thiếu Dung. Bị giam cầm suốt bảy năm, hắn như cánh chim bị nhốt trong lồng, chẳng thể thấy trời rộng đất xa, càng không chạm được đến tự do.

Mãi đến sau này, Tạ Từ Tuyết mới mở cánh cửa ngục giam ấy, giúp Lục Minh Thu thoát khỏi bể khổ, dạy hắn thế nào là yêu, thế nào mới thực sự là thích.

Lục Minh Thu hỏi: "Vì sao anh lại giúp tôi?"

Tạ Từ Tuyết đáp: "Tôi hy vọng con hạc sa chân nơi vũng lầy có thể một lần nữa sải cánh bay về phía chân trời."

...

Nhu nhược mỹ nhân công (Lục Minh Thu) x Thâm tình tổng tài thụ (Tạ Từ Tuyết)

57 chương
Đô Thị

Mục Yên - Chuyện tình luân hồi lấy bối cảnh lịch sử, có không gian cá nhân, lối kể chuyện nhẹ nhàng với cái kết có hậu.

Tóm tắt:

Lâm Niệm được tái sinh trở lại năm 1988, bên cạnh cô là một nhà kho mới được dọn sạch...

Sống lại vào một thời khắc định mệnh, cô cứ ngỡ là mơ, đâu là hiện thực. Quyết tâm không bị kéo vào bất hạnh của kiếp trước, không rơi vào hố sâu tuyệt vọng hay bị những cơn ác mộng hành hạ trong mười năm, cô sẽ có một cuộc sống tốt đẹp hơn.
1 chương
Ngôn Tình

Tác giả: Ngải Ngư

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, SE, Tình cảm, góc nhìn nữ chính.

Số chương: 13 chương

Editor: Mướp Ở Trong Vườn

Giới thiệu:

Năm Tống Doanh bảy tuổi gặp được Yến Thừa Chu, mười lăm tuổi chia xa, mười tám tuổi mất liên lạc.

Hai mươi lăm tuổi gặp lại anh rồi cả hai ở bên nhau, năm hai mươi chín tuổi cô bị bệnh qua đời, rời xa anh vĩnh viễn.

Thật lâu sau khi Tống Doanh qua đời, Yến Thừa Chu mới mở lá thư em để lại ra đọc.

Trong thư em nói: “Thừa Chu, em chỉ yêu anh mười bốn năm.”

Đêm đó, Yến Thừa Chu viết một lá thư cho Tống Doanh mà vĩnh viễn em không thể nhận được.

Trong thư anh viết: “Khắc cốt ghi tâm, yêu em cả đời.”

[Ảnh hậu mắc bệnh nan y x Tổng tài si tình]

[Tha thứ cho em vì chỉ có thể yêu anh mười bốn năm.]

Tag: Tình yêu sâu sắc

Lập ý: Chân ái vĩnh hằng
5 chương
Ngôn Tình

[Zhihu] TIỂU THIẾP THỨ 44
_______________

Phu quân ta xuất chinh ba năm, khi trở về bên cạnh mang theo một mỹ nhân thanh khiết.

Hắn nói, cô nương này đã cứu mạng mình, hắn muốn đưa nàng ấy vào phủ.

Ta phẩy tay lớn: "Không vấn đề gì, thiếp thứ tứ thập tứ, cầm lấy số của ngươi đi."

Phu quân ta ngẩn người: "Số 44?"

Ta cười: "Đúng vậy, 43 vị tỷ muội này, đều là ba năm qua chàng không ở đây, ta đã thay chàng nạp vào. Nào các tỷ muội, dẫn muội muội thứ tứ thập tứ đi nghỉ ngơi."

Phu quân ta, Tiêu Yến, vốn là hậu duệ quý tộc Nam Triều. Năm đó quân đội Đại Chu công phá đô thành Nam Triều, các sĩ tộc Nam Triều đứng đầu là Tiêu thị lần lượt quy hàng. Phụ hoàng vì muốn an ủi lòng dân, ban hôn Tiêu Yến và ta.

Dù sao, ta là trưởng công chúa cao quý nhất của Đại Chu, Lý Uyển Uyển.

Ba năm trước, ta và Tiêu Yến vừa thành hôn, chưa kịp ổn định thì hắn đã được phái đến phương Nam để dẹp loạn.

Ta nhẫn nại chờ đợi hắn ba năm, không ngờ, vừa trở về kinh thành, chưa vào phủ công chúa, hắn đã cho ta một cú đòn phủ đầu.

Đại quân khải hoàn, hắn cưỡi trên một con bạch mã cao lớn của Tây Vực, dẫn đầu đội quân, trong lòng ôm lấy cô nương đó.

Họ từ cửa Huyền Vũ vào thành, đi qua đường Trung Thành, xuyên qua Đông Thị, Tây Thị, oai phong lẫm liệt, gây ra không ít sự chú ý và bàn tán của dân chúng.
4 chương
Cổ Đại
Hoa Tử Đỏ 14
10 tháng trước
Witch Hunter 1791
10 tháng trước

Bảng xếp hạng