TruyenHayvi.com có cả truyện chữ và truyện tranh. Nếu ở trang chủ, bạn vui lòng kéo xuống dưới để xem danh sách truyện tranh, hoặc xem menu trên đầu trang.

Biên tập viên đề cử

Thể loại: Tiểu thuyết gốc, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên

Giới thiệu: 

Vào ngày kết thúc kỳ thi đại học, Tống Dục tỏ tình với Giang Đồng. Thiếu niên ngây ngô ôm bó hoa hướng dương trong tay, khẽ nói: “Tôi thích cậu từ lâu rồi.”

Tống Dục là học sinh xuất sắc kiêm nam thần nổi tiếng của trường, cũng là bạn học cấp ba của Giang Đồng.

Giang Đồng nhận hoa. Khi anh nói “được”, một người bạn khác của họ – Trần Tử Kiêm – đang tựa lưng vào bức tường gần đó, giơ tay kéo cổ áo quạt nhẹ vài cái, mồ hôi từ thái dương trượt xuống.

Trần Tử Kiêm khẽ nhếch môi cười: “Chúc hai cậu hạnh phúc dài lâu nhé. Có điều ở bên nhau rồi thì cũng đừng quên vẫn còn thằng bạn này đấy.”

Thời cấp ba, Trần Tử Kiêm nổi danh là kẻ chuyên gây chuyện, khiến bao nhiêu giáo viên đau đầu.

Nhưng Giang Đồng lại cảm thấy hắn cũng không đến nỗi nào, bởi vì khi đó họ là bạn bè.

Trần Tử Kiêm chơi bóng dưới trời nắng gắt mà chẳng bao giờ chịu mang nước, toàn bắt anh mua rồi mang đến. Thỉnh thoảng giành bài tập của anh để chép. Không mặc đồng phục, sợ bị bắt thì mượn áo khoác của anh, dù ngắn một đoạn cũng không thấy phiền.

Sau kỳ thi đại học, Trần Tử Kiêm vào học viện cảnh sát trong thành phố.

Còn Giang Đồng và Tống Dục lên đại học ở một nơi cách quê nhà hàng trăm cây số.

Từ đó, họ rất ít liên lạc. Lời hứa “đừng quên cậu ấy” dường như cũng không thực hiện được.

Vào một ngày nọ nhiều năm sau, Giang Đồng nghe tin Tống Dục sắp đính hôn với thanh mai trúc mã của hắn.

Hai người cãi nhau một trận dữ dội rồi chia tay. Giang Đồng đi du lịch để giải khuây.

Không ngờ lại gặp phải trận bão tuyết lớn, đường bị phong tỏa suốt mấy tiếng đồng hồ. Ngẫu nhiên lại phát sinh tình huống khẩn cấp, một số cảnh sát đã mượn xe và hộp cứu thương.

Giữa chiếc xe khách huyên náo, Giang Đồng ngồi xổm trước hộp cứu thương.

Còn Trần Tử Kiêm khoác trên mình bộ cảnh phục, bước ra từ gió tuyết…

【Đổi công | Bác sĩ thụ (Giang Đồng) × Cảnh sát công (Trần Tử Kiêm)】

◉ Tag: Đô thị • Tình yêu duy nhất • Nhẹ nhàng • Trung khuyển
◉ Nhân vật chính: Giang Đồng, Trần Tử Kiêm
◉ Nhân vật phụ: Truyện tiếp theo Vãng Phục
◉ Góc nhìn: Chủ thụ

Thông điệp: Hãy trân trọng những người thật lòng đối tốt với bạn

45 chương
Đô Thị

Bạn đang đọc truyện Sổ Tay Thuần Phục Chim Hoàng Yến của tác giả Thuần Bạch Xuẩn Bạch.

Bởi vì một khuôn mặt không có gì đáng khen, Hứa Cửu chỉ có thể dựa vào danh hiệu ngôi sao gian nan sinh tồn trong giới giải trí này, thật vất vả đạt được danh hiệu ảnh hậu, xoay người chỉ bởi vì chứng đau thắt lưng mà ngã xuống cầu thang.

Mở mắt ra một lần nữa, cô lại nhập vào một thân thể đáng thương khác, mất cha, mẹ bệnh nặng, cuộc sống gian khổ vô cùng, đang do dự có nên tìm một kim chủ để vượt qua hoàn cảnh khó khăn này hay không.

Hứa Cửu nhìn bản thân mình trong gương, khuôn mặt trắng trẻo đẹp tựa thiên tiên, nếu muốn tìm một chàng trai anh tuấn tiêu sái là chuyện dễ như trở bàn tay...
0 chương
Ngôn Tình

Tên gốc: 制裁时刻,熊孩子遇上精神病

Tác giả: 阿绿绿

Editor: Page này chưa được đặt tên

Giới thiệu:

Thằng bé nghịch ngợm ném pháo và vén váy em gái tôi.

Cha mẹ thằng nhóc mặc kệ sự thật và lý luận: "Nó vẫn là trẻ con, người lớn chấp với nó làm gì?"

Tôi cài từng quả pháo vào lưng quần của nó và nhiệt tình dạy nó cách chơi pháo liên hoàn.

Người nhà nó khóc kêu trời kêu đất và muốn tìm tôi tính sổ.

Tôi cười toe toét: "Tôi bị bệnh mà, một người bình thường như ông sao lại so đo với tôi?"
14 chương
Đô Thị

Tên truyện: Em là cảnh đẹp thế gian – 你是世间倾城色

Tác giả: Tử Thiếu Ngôn (子少言)

Số chương: 96 chương + 3 ngoại truyện

Edit & beta: Cún, Carrot

» GIỚI THIỆU 1 «

Trung Quốc và Sisby vừa thiết lập quan hệ ngoại giao, cần thuê nhà để làm Đại sứ quán. Thang Lâm và Tô Giang được giao cho nhiệm vụ này. Trong lúc tìm kiếm địa điểm, họ phát hiện người Yorkou cũng đang muốn thuê một toà nhà để làm Đại sứ quán.

Quan hệ giữa Trung Quốc và Yorkou tuy ngoài mặt thì tốt đẹp, nhưng thực chất tồn tại rất nhiều xung đột. Trước đó, Lãnh sự quán Trung Quốc nhìn trúng một toà nhà thì bị người của Yorkou cố tình giành thuê trước. Lần này, tòa nhà mà người Yorkou để ý đến cũng lọt vào mắt xanh của Thang Lâm.

“Chúng ta có thể trả đũa rồi.” Thang Lâm cười, “Lần này tôi sẽ đi trước một bước.”

Thang Lâm đã nghĩ cách nhanh chóng thuê được tòa nhà. Mọi người đều rất hài lòng với địa điểm này, nhưng Bí thư thứ nhất của đại sứ quán, Lý Lâm Phong lại cảm thấy bất ổn. Anh chia sẻ tham tán mới nhậm chức là Tống Dịch, về cách Thang Lâm lừa người Yorkou để thuê được tòa nhà. Điều này liệu có ảnh hưởng đến quan hệ ngoại giao giữa hai nước?

Tống Dịch: “Đúng là cô ấy có chút mưu mẹo.”

Lý Lâm Phong tròn mắt ngỡ ngàng.

Tống Dịch cười: “Yên tâm, không làm tổn hại đến đại cục đâu.”

» GIỚI THIỆU 2 «

Vụ trưởng Vụ Biên Phiên dịch đối ngoại thông báo: “Mọi người sẽ đi cùng người của Vụ các Tổ chức Quốc tế với tư cách là phiên dịch viên tùy tùng, nên mọi người giơ tay đăng ký nhé.”

Tất cả đều giơ tay, ngoại trừ Thang Lâm.

Tống Dịch lướt qua đám đông, cuối cùng lại chọn Thang Lâm: “Vậy thì chọn Thang Lâm đi.”

Thang Lâm sững sờ, cô không hề giơ tay, vậy tại sao Tống Dịch lại chọn cô? Dù trong lòng cô rất muốn đi, nhưng nghĩ đến việc anh từng từ chối tình cảm của mình, cô vẫn luôn canh cánh trong lòng suốt bao năm nay. Mỗi lần nhìn thấy anh, cô không tài nào có thái độ vui vẻ được, và còn hơi tức giận.

Khi đi xuống, cô hỏi Tống Dịch vì sao lại chọn cô, bản thân cô không hề muốn đi.

Tống Dịch: “Nếu đã do tôi chỉ đích danh, thì không muốn đi cũng phải đi.”

Trong lúc Thang Lâm đang băn khoăn với đủ loại lý do, Tống Dịch lại cười rồi nói: “Năng lực chuyên môn của em rất tốt, lần đàm phán lần này vô cùng quan trọng, cần một người như em đi cùng để phiên dịch.”

Thang Lâm thoáng khựng lại, nhưng chẳng mấy chốc cô đã lấy lại vẻ bình tĩnh, nhướn mày nhìn Tống Dịch.

*

Lý tưởng của em là sự nghiệp và cả anh, em nguyện không phụ tổ quốc, không phụ tương tư.

Truyền thừa văn hóa ngoại giao, tiếp nối truyền thống của tiền bối, tiếp tục phát triển và cống hiến hết mình cho sự nghiệp ngoại giao của đất nước.

Thẻ nội dung: nhân vật xuất chúng, tinh anh trong giới, thời đại truyền cảm hứng, chính kịch soi sáng.

Từ khóa tìm kiếm: Thang Lâm × Tống Dịch | Nhân vật phụ: | Khác:

Tóm tắt một câu: Những nhà ngoại giao thân yêu.

Chủ đề: Không sợ khó khăn, cống hiến hết mình cho sự nghiệp ngoại giao của tổ quốc.

【Câu chuyện hoàn toàn hư cấu, không có nguyên mẫu!】

» LƯU Ý «

1. Tên các quốc gia trong truyện sẽ dùng phiên âm tiếng Trung. Tuy nhiên, sẽ cố gắng đổi sang tên tiếng Anh tương ứng (nếu có thể).

2. Lịch đăng chương mới: Thứ 6 & Chủ Nhật hàng tuần, mỗi ngày 5 chương!

3. Tên các cơ quan và phòng ban trong truyện sẽ ghi theo thông tin về Bộ Ngoại giao Việt Nam (vì nó cũng ko khác nhau là mấy)

4. Hai phần đầu và phần cuối của truyện có sự sai lệch về tên các cơ quan, đất nước,…, mình sẽ sửa dần.

99 chương
Ngôn Tình

[Phần Nữ Chính]:

Năm A Lê được chín tuổi, bên nhà hàng xóm có một tiểu lang quân bị thương nặng đến ở lại.

Vị tiểu lang quân ấy có dung mạo như tranh vẽ, phong thái tuấn mỹ vô song, A Lê đã lén lút thương mến hắn từ lâu.

Đến năm mười bốn tuổi, nghe đồn tiểu lang quân bị người ta “ruồng bỏ”.

A Lê lấy hết can đảm chạy sang nhà bên, nói với Hoắc Giác: “Huynh đừng buồn, nếu nàng ấy không cần huynh, ta cần.”

Lời vừa dứt, nàng đã bị Hoắc Giác ném ra khỏi cửa.

Dưới ánh xuân tươi đẹp, ánh mắt tiểu lang quân nhìn nàng còn lạnh hơn cả băng đá trên hồ Khai Dương.

Khương Lê ủ rũ bỏ đi, không bao lâu sau lại ôm một túi bạc đến cửa.

Nhưng lần này, tiểu lang quân sau cánh cửa như đã trở thành một người khác.

Hắn lặng lẽ nhìn nàng, ánh mắt thâm trầm như vượt qua dòng thời gian dài đằng đẵng đè nặng lên người nàng.

Hồi lâu.

Hắn vén một lọn tóc trên vai A Lê, đôi mày mắt vốn lạnh lùng nay thoáng nở nụ cười nhẹ nhàng, dịu dàng hỏi: “Lời A Lê nói ngày ấy còn tính không?”

A Lê: “Còn, còn chứ.”

A Lê luôn nghĩ rằng chính mình đã theo đuổi được Hoắc Giác.

Mãi đến sau này, khi lật giở một cuốn sách cũ, bên trong cất giấu vô số bức họa nhỏ: A Lê năm chín tuổi, A Lê năm mười tuổi, A Lê năm mười một tuổi…

Từng nét bút, tất cả đều là hình bóng của nàng.

A Lê mới chợt ngỡ ngàng nhận ra. Có lẽ, trong những tháng ngày nàng không hề hay biết, Hoắc Giác cũng đã lén lút thương mến nàng từ rất lâu rồi.

[Phần Nam Chính]:

Hoắc Giác mang trong mình mối huyết hải thâm cừu.

Kiếp trước, hắn là quyền thần một tay che trời, nhìn kẻ thù lần lượt gục ngã, đại cừu báo được, nhưng hắn lại hối hận.

Hắn chỉ muốn tìm lại thiếu nữ năm xưa, người đã nhiều lần chạy đến Hoàng cung muốn chuộc hắn ra ngay cả khi hắn bị hoạn.

Khi mở mắt lần nữa, Hoắc Giác trở về năm mười sáu tuổi.

Ngoài cửa, thiếu nữ ôm túi bạc, đôi mắt long lanh ướt át, lo lắng nhìn hắn.

Hoắc Giác thoáng ngừng thở, lồng ngực như bị máu nóng thiêu đốt, đau nhói.

Đầu ngón tay run rẩy, hắn cất tiếng gọi khẽ: “A Lê.”

Hắn chưa từng dám mơ.

Sau khi lội qua núi xương sông máu, A Lê của hắn, người mà hắn đã đánh mất trong dòng thời gian dài đằng đẵng, thật sự đã trở về.

[Nàng thanh mai từ thuở nhỏ x Vị Thủ phụ tương lai bề ngoài đoan chính, nhưng thực chất thủ đoạn độc ác]

159 chương
Trọng Sinh

Ngày thành bị phá, Phùng Vận bị chính phụ thân mình coi như chiến lợi phẩm mà dâng cho tướng lĩnh quân địch. Ai ai cũng tiếc thay cho nàng, nghĩ nàng sẽ rơi vào cảnh làm tù nhân, bị đày vào nơi địa ngục trần gian.

Thế nhưng, nàng lại che kín chiếc xe lừa sắp rời thành, không để ai nhận ra niềm vui thầm kín trong lòng...

510 chương
Ngôn Tình

Tác giả: Bắc Đồ Xuyên

Edit: Qing Yun

Thể loại: Hiện đại, ngôn tình, ngọt sủng, HE

Số chương: 58

Cuộc sống yêu đương hằng ngày

– Người nổi tiếng và người bình thường –

Văn án 1:

Ca sĩ Lục Quý Hành ra mắt ba năm, cuối cùng cũng nổi tiếng.

Tin tức bay đầy trời, hình ảnh xuất hiện khắp nơi, đề tài thảo luận chỉ tăng không giảm.

Lúc phỏng vấn, phóng viên hỏi anh: “Tiêu chuẩn kén vợ kén chồng của anh là…”

Anh nghiêng đầu, quơ tay trước mặt phóng viên, nhẫn kết hôn trên ngón áp út lóe sáng, hiếm khi thấy anh cười một lần: “Tôi đã kết hôn rồi.”

Văn án 2:

Năm mười sáu tuổi, Vưu Gia quen biết Lục Quý Hành, hai mươi tuổi cô giao chính mình cho anh, hai mươi hai tuổi cùng anh đăng ký kết hôn.

Hai mươi tư tuổi, anh đột nhiên nổi tiếng.

Khi đó cô đang làm bác sĩ trong bệnh viện, trên mục phối ngẫu trong hồ sơ nhân viên có viết ba chữ rõ ràng: Lục Quý Hành.

Đồng nghiệp kích động lay tay cô: “Oa, chồng em và Lục Quý Hành trùng tên trùng họ này!”

Vưu Gia ‘à’ một tiếng, giải thích: “Không, anh ấy chính là chồng em.”

Đồng nghiệp cười ha ha, cười đến chảy nước mắt.
  1. Truyện ngọt về cuộc sống hằng ngày.
  2. Nữ chính là bác sĩ, nam chính ca sĩ, thanh mai trúc mã.
6 chương
Ngôn Tình

Bạn đang đọc truyện Ta Là Mẹ Thần Đồng của tác giả Cẩm Chanh. Các vampire đều cho rằng An Tưởng là một người ngu ngốc nhất tộc thuần huyết, chiệm tiêu, còn bị câm.

Một hôm nọ, đồ ngốc bị đầu độc, chết đi, sau đó xuyên tới một nơi khác, một hệ thống đột nhiên nhảy ra, nói với nàng, nàng là mẹ của nam chính tiểu thuyết 《Thần tử buông xuống》

Nhân vật mẹ này sinh ra nam chính sau khi có tình một đêm với một người, nàng phải ôm bụng to bỏ chạy, tự mình dưỡng dục, chăm sóc con trai cho đến lúc năm tuổi, khi ấy nàng sẽ hoàn thành nhiệm vụ, đồng thời sẽ thức tỉnh năng lực mạnh nhật của Vampire thuần khiết.Vì thế, An Tưởng vào sai phòng, ở đó suốt đêm, thành công mang bầu.

Nàng cần cù chăm chỉ, tận chức trách, thật vất vả mới nuôi dưỡng hài tử lớn lên, hệ thống lại nói: [Thực xin lỗi ký chủ, cô ngủ sai người. Nhiệm vụ thất bại. Chúc cô may mắn, tôi đi đây.]

An Tưởng: "...?"
3 chương
Ngôn Tình
Giọt Nước Tràn Ly 15
1 tháng trước
Kengan Ashura Phần 2 15
1 tháng trước
Cửu Lĩnh 14
1 tháng trước
Miền Đất Xanh 15
1 tháng trước
Yêu Đến Hủy Diệt 15
1 tháng trước
Dark Mortal (Official) 14
1 tháng trước
Please Divorce Me 14
1 tháng trước
Bảo Mẫu Của Mafia 13
1 tháng trước
Tố Hồi Xuân Thời 13
1 tháng trước

Bảng xếp hạng