TruyenHayvi.com có cả truyện chữ và truyện tranh. Nếu ở trang chủ, bạn vui lòng kéo xuống dưới để xem danh sách truyện tranh, hoặc xem menu trên đầu trang.

Biên tập viên đề cử

Kiếp trước, Lâu Minh Nguyệt là huyền thoại ở Đế Đô, mới hai mươi hai tuổi đã là “đại lão siêu cấp” đứng trên thần đàn, trở thành đỉnh cao không thể chạm tới trong lòng vô số người, đến cuối cùng, cô bị thân tín hãm hại, chết ở tuổi hai mươi lăm.
Khi cô mở mắt lần nữa, cô đã sống lại vào hai mươi năm sau, trở thành một cô học trò dốt nát lớp 11 trường cấp ba Lâm Nam.
Sau đó…
Đám gà con run rẩy: “Giang Phù Nguyệt lại được điểm tuyệt đối nữa rồi! Thầy dạy Lý lại tới tìm cậu ấy để so đáp án! Thầy Toán nói tháng sau để Nguyệt Nguyệt ra đề thi!”
***
Dạo này Cửu gia nhà họ Tạ rất đau đầu, cháu trai vừa mới chuyển trường đã bị đánh, nghe nói đối phương còn là một nữ sinh chưa tới năm mươi cân.
Hai ngày sau…
Cháu trai nhỏ: “Cậu ơi, cháu muốn theo đuổi cô ấy!”
Cửu gia: “Đầu óc không bị gì chứ?”
Lại sau đó…
Cửu gia: “Đầu óc mình có vấn đề.”
(Phần này có để truyền thông thêm)
Đại lão số 1: “Chỉ khi cô ấy trở về thì thế giới của tôi mới có ánh sáng.”
Đại lão số 2: “Cô ấy muốn ngôi sao thì tôi sẽ đi hái, cô ấy muốn mặt trăng thì tôi sẽ đi lấy, dùng tất cả khả năng của mình để đổi lấy nụ cười của cô ấy.”
Đại lão số 3: “Chị ơi, chị tha thứ cho em được không? Em cho chị tiền, cho chị công ty, tính mạng cũng cho chị.”
...
Đại não số n: “Một ngày là đàn em thì suốt đời là đàn em. Uống tách trà này, người ta lại là người của cô, híc!”
Tất cả bọn nhóc con đều trợn mắt há hốc mồm: Ông nội của tôi/chú hai/cậu ba/cô cả/bà cố/ông cố/... đều điên rồi ư?
Cô là mặt trăng trên trời, ánh sáng không bao giờ tắt, ngọn đèn dẫn đường, giọt máu đỏ, là tín ngưỡng của mọi người.
7 chương
Ngôn Tình

Chu Mỹ Tây đã làm việc ở công ty được hơn ba năm. Tuy không dám nói là luôn cần mẫn tận tụy, nhưng cô vẫn luôn thận trọng trong lời nói và hành động. Thậm chí đi làm muộn hay về sớm cũng hiếm khi xảy ra, hình tượng của cô trong công ty luôn là một người tuân thủ kỷ luật.

Cô không thể ngờ rằng sai lầm lớn đầu tiên của mình lại là vô tình đánh trúng "cậu em" của tổng giám đốc trong thang máy.

Sáng nay khi vào tòa nhà công ty, cánh tay phải của cô đột nhiên bị tê. Vừa dùng điện thoại tra cứu cách giảm tê cánh tay, cô vừa vung vẩy tay và bước vào thang máy. Cô đến sớm nên trong thang máy không có nhiều người, cô tiếp tục cúi đầu vung tay để giảm cơn tê.

Do biên độ hơi lớn và lực mạnh, cô chợt cảm thấy mình đánh trúng thứ gì đó, sau đó nghe thấy tiếng "hự" từ phía sau bên trái.

Chu Mỹ Tây theo phản xạ nói "xin lỗi", khi ngoảnh đầu lại mới kinh hãi nhận ra người bị cô đánh trúng chính là tổng giám đốc của họ.

Nếu chỉ đánh trúng cánh tay hay đùi thì cũng không sao, nhưng nhìn vẻ mặt bối rối và nhẫn nhịn của đối phương, cộng với quỹ đạo vung tay, độ cao và vị trí đứng của anh, trong tích tắc Chu Mỹ Tây nhận ra mình đã đánh trúng "cậu em" của đối phương.

Hoặc có thể là trúng vào hai quả "bi"? Bởi vì Chu Mỹ Tây cảm nhận rõ ràng từ mu bàn tay đến đầu ngón tay đều có cảm giác chạm phải thứ gì đó hơi đàn hồi, chắc chắn không phải cảm giác cứng như khi đánh trúng đùi.

Hay là cả hai?

0 chương
Ngôn Tình

Gặp lại người yêu cũ trong thang máy.

Anh ta nhìn tôi, rồi lại liếc sang người đàn ông đứng cạnh—một người đàn ông trung niên ăn mặc như đại gia mới nổi, trên tay còn bế theo một đứa trẻ.

Ánh mắt chạm nhau, anh ta lạnh lùng buông một câu:

"Vì muốn gả vào hào môn mà cô phải tự hạ thấp mình đến mức này sao..."

Tôi khựng lại.

...

Ba à, con thề, có tiền thật sự không phải lỗi của ba đâu!

20 chương
Ngôn Tình

Lúc tôi tỉnh dậy, họ nói tôi là thiên kim thật bị bế nhầm từ nhỏ của nhà họ Tần.

Nhưng trong nhà đã có một thiên kim giả được nuôi dưỡng hơn mười năm rồi.

Cả nhà chờ đợi tôi tự ti ghen ghét, căm hận số phận bất công, chìm đắm trong vực sâu oán than vô tận.

Thế nhưng khi nhìn thời đại mới mẻ này, nơi không có chiến tranh đói khổ, không còn nỗi sợ cái chết.

Đối với tôi, đây chính là thời đại tuyệt vời nhất.

12 chương
Ngôn Tình

Ta ở biên quan, bị phụ thân nuôi nấng theo lối nuôi thả suốt mười bảy năm.

 

Nhưng chốn kinh thành lại đồn rằng, ta được nuôi dưỡng Giang Nam với bao nâng niu chiều chuộng, không những cầm kỳ thư họa đều tinh thông, lại còn dung mạo khuynh quốc khuynh thành.

 

Sau này dựa vào danh tiếng ấy, ta được gả vào một danh gia vọng tộc.

 

Trước khi đi, phụ thân còn căn dặn kỹ càng, dẫu thế nào cũng phải che giấu thân phận của mình, tuyệt đối không được để lộ sơ hở.

 

May thay, phu quân ta lại lạnh lùng như băng sương, chẳng mấy đoái hoài đến ta, thậm chí còn chán ghét việc nhìn thấy ta.

 

Về sau ta nghe người ta đồn rằng, là bởi người phụ nữ trong lòng chàng đã sớm mất đi, nên lòng dạ cả ngày u ám, tính tình càng thêm lạnh lẽo.

 

Ta cũng chẳng để trong lòng.

 

Chỉ là, một ngày nọ ta vô tình bước nhầm vào mật thất của chàng, lại phát hiện trong đó treo đầy những bức họa vẽ ta.

 

Chính là ta trong thân phận Chiêu Hoa tướng quân, đầu đội mặt nạ, thân mặc giáp trụ.

 

Mà cái thân phận Chiêu Hoa tướng quân này đã sớm giả chec rồi bị ta vứt bỏ kể từ ngày rời khỏi biên quan…

 

17 chương
Nữ Cường

Tên gốc: Trọng sinh chi làm cái tiểu nông dân
Tác giả: Tử Sắc Mộc Ốc
Edit + Beta: Thuỷ Tích Thanh Thanh
Thể loại: Đam mỹ, Trọng sinh, Hiện đại, Chủ thụ, Làm giàu trước yêu sau, Siêu lông gà vỏ tỏi, 1x1, HE

Lý Tân Hạo dùng một ngọn lửa thiêu chết Hàn Đông Lỗi cùng tình nhân của hắn, trước khi sống lại mối thù đã báo xong,
Sau khi sống lại mang lý tưởng vĩ đại làm một tiểu nông dân, đồng thời ứng phó tam cô lục bà, kiếm vài đồng tiền nhỏ.
Nhưng chẳng hiểu tại sao cậu lại dính phải tiểu thúc của tình nhân cũ?
178 chương
Đam Mỹ

Tác giả: Dật Danh

Tran / Editor: Quỷ Cổ Nữ

Thể loại: Cổ đại, HE, Cung đình hầu tước, Ngược tra, Gương vỡ không lành, Góc nhìn nữ chính

Độ dài: 14

Giới thiệu

Diệp Già Lạc thủ tiết mười năm, phụng dưỡng cha mẹ chồng, dùng sức bản thân chống đỡ phủ Trấn Quốc Công

Trước khi nàng chết, phu quân đã “chết trận” bỗng sống lại, còn mang về một nữ tử và hai đứa con, một trai một gái.

Hoắc Vân Kiêu nắm tay nữ tử kia, đứng trước giường bệnh của nàng, nói: “Ngươi yên tâm, sau khi ngươi qua đời, Phi Nhi sẽ là chủ mẫu phủ Quốc Công. Con trai của nàng ấy sẽ là Thế tử. Ta và nàng ấy cảm ơn tất cả những gì ngươi đã làm cho phủ Quốc Công.”

Diệp Già Lạc nghẹn một hơi, sống sờ sờ bị tức chết.

Ai ngờ vừa mở mắt, vậy mà nàng lại trở về mười năm trước…

14 chương
Cổ Đại

Trích đoạn:

Trong lúc mơ mơ màng màng, Dương Bách Xuyên đã nằm mơ thấy một ông già với bộ râu bạc trắng, phong thái tiên nhân toát ra từ cốt khí, người tự xưng là Thập Nhị Kiếp Tán Tiên, là cái gì mà thế giới tu chân Thiên Tà Chí Tôn. Ông nói rằng ông là nguyên thần bị mắc kẹt trong bình càn khôn, may mắn khi hôm nay Dương Bách Xuyên phát hiện ra bình càn khôn nếu không thì không biết ông phải ở trong cái bình đó bao lâu nữa.

Coi như báo đáp ân tình nên Thiên Tà Chí Tôn đã nhận Dương Bách Xuyên làm đồ đệ, truyền thụ pháp môn vô thượng tu chân, nếu tu luyện thành công có thể lên bay lên trời, chui xuống đất, trường sinh bất tử…

Về vấn đề này, Dương Bách Xuyên hỏi: “Tu luyện có thể làm ra cơm ăn không? Có thể kiếm tiền không? Có thể tán gái không…?”

Sau khi hỏi vài câu như vậy, Dương Bách Xuyên thấy mặt ông lão tím tái, sắc mặt càng ngày càng đen xì!

Ngay sau đó, ông lão kìm nén một lúc lâu rồi gầm lên một tiếng: “Biến đi ~”

Âm thanh đó giống như sấm sét, khiến Dương Bách Xuyên run rẩy toàn thân.

Một lúc sau anh liền tỉnh lại...
1646 chương
Tiên Hiệp
Renchi na Himoto 43
11 tháng trước
STARFIRE 77
11 tháng trước
Dị Tây Du 54
11 tháng trước
Erotic Horror 68
11 tháng trước
Ai Yori Aoshi 477
11 tháng trước
Lull 27
11 tháng trước
Amatsuki 87
11 tháng trước
Vikings 30
11 tháng trước
Plutona 48
11 tháng trước
Mixim♀12 577
11 tháng trước
Phệ Quy Giả 346
11 tháng trước
Gokuto Jihen 131
11 tháng trước
Onimusha 40
11 tháng trước
Paladin 326
11 tháng trước

Bảng xếp hạng