TruyenHayvi.com có cả truyện chữ và truyện tranh. Nếu ở trang chủ, bạn vui lòng kéo xuống dưới để xem danh sách truyện tranh, hoặc xem menu trên đầu trang.

Biên tập viên đề cử

Thể loại: nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, niên hạ, hào môn thế gia, cưới trước yêu sau, chủ thụ, tình cảm, ngọt sủng, 1v1, HE

Niên hạ nhiều tiền, phúc hắc, lưu manh tổng tài công (Sở Thanh Phong) x Xinh đẹp, độc lập, bác sĩ thụ (Tạ Phỉ)

Một người chưa từng chịu khổ mong muốn nếm thử vị đắng của tình yêu x Một người mạnh miệng nhưng nội tâm ngọt ngào, yêu tiền

Độ dài: 45 chương + Phiên ngoại

Edit: anhii79

Giới thiệu

Tạ Phỉ đi xem mắt.

Đối tượng nhỏ hơn anh, sự nghiệp thành công, đẹp trai giàu có, toàn thân toát lên khí chất tổng tài mạnh mẽ khiến người ta muốn quỳ rạp dưới chân. Đây là một người chồng lý tưởng không thể hoàn hảo hơn.

Sở Thanh Phong: "Thay vì dành thời gian tìm hiểu và hòa hợp trước hôn nhân, chi bằng để dành nó sau khi kết hôn. Chúng ta kết hôn đi."

Tạ Phỉ: "Có phải vội vàng quá không?"

Sở Thanh Phong không chút do dự bán đứng cháu trai: "Nói ra thì chúng ta cũng có duyên lắm đấy. Anh và Dương Ngạn Trạch là đồng nghiệp, mà tôi lại là cậu ruột của nó."

Tạ Phỉ và Dương Ngạn Trạch vốn đã khắc khẩu, từ ngày đầu nhập học đại học đến khi cùng nhau vào Bệnh viện trực thuộc Đại học B, đã đối đầu suốt mười mấy năm, như nước với lửa không đội trời chung. Nghe xong câu này, Tạ Phỉ không còn chút do dự nào nữa.

Kết hôn! Nhất định phải kết hôn!

Để Dương Ngạn Trạch phải gọi anh là "mợ nhỏ”!

Dương Ngạn Trạch nghe tin cậu ruột kết hôn, hí hửng xách túi lớn túi nhỏ về nhà tặng quà mừng. Kết quả vừa bước vào cửa, anh ta liền chạm mắt với người đang được Sở Thanh Phong ôm trong lòng.

Dương Ngạn Trạch như bị sét đánh giữa trời quang, túi quà trên tay rơi lả tả xuống đất.

"...Tạ... Tạ Phỉ? Sao cậu lại ở đây?"

Sở Thanh Phong: "Làm quen chút đi, đây là mợ nhỏ của cháu."

Tạ Phỉ xoay nhẹ chiếc nhẫn cưới trên tay trái, bày ra dáng vẻ trưởng bối rộng lượng không chấp nhặt với vãn bối: "Chuyện trước kia cứ để nó qua đi. Người một nhà không nói hai lời. Chúng ta làm hòa nhé, cháu trai lớn."

Dương Ngạn Trạch tức đến hộc máu.

Tạ Phỉ ôm lấy eo Sở Thanh Phong, ngước lên hỏi: "Chồng ơi, vãn bối nhà em sao lại vô lễ thế này?"

Sở Thanh Phong: "A Trạch."

Dương Ngạn Trạch nghiến răng nghiến lợi: "Chào! Mợ! Nhỏ!!”

Sở Thanh Phong đi công tác nhiều ngày, hôm nay về sớm hơn dự kiến. Hắn giữ chặt vòng eo thon thả, đầu lưỡi mơn trớn vết bớt như cánh hoa anh đào nhạt màu lại giống như đang tàn nhẫn nghiền nát vết bớt kia.

Sau đó, hắn dịu dàng lau đi những giọt nước mắt sinh lý trên khóe mắt Tạ Phỉ.

"Xin lỗi, có hơi mất kiểm soát."

Tạ Phỉ thuần thục giơ ba ngón tay, xoa nhẹ: "Bớt nói lời vô ích đi."

Sở Thanh Phong khẽ cười: "Khối vàng to có muốn không?"

Người ngoài đều nghĩ bọn họ là một đôi kết hôn chóng vánh. Chỉ riêng Sở Thanh Phong biết rõ—

Thiên đường hay vực thẳm, tất cả chỉ phụ thuộc vào một ý niệm của Tạ Phỉ.

Mười năm trước đã là như vậy.

46 chương
Đô Thị

Cha đánh đập, bạn cùng lớp bắt nạt. Tuyệt vọng, tôi tìm đến tiệm xăm nơi cuối hẻm.

Tôi nghe nói chủ tiệm xăm là một tay giang hồ, đánh đấm hung hãn, tàn nhẫn, người xung quanh ai cũng sợ.

Đẩy cửa vào, tôi móc ra tờ mười tệ nhàu nát dúm dó, lấy hết can đảm hỏi: “Nghe nói ông thu phí bảo kê, vậy ông… có thể bảo vệ tôi không?”

Giữa làn khói lượn lờ, người đàn ông cong môi cười nhạo: “Con cái nhà ai đây? To gan nhỉ.”

Sau này, người đó lại vì mười tệ ấy, bảo vệ tôi suốt mười năm.
1 chương
Đô Thị

Thiên kim hắc đạo thế kỷ 23, báo thù thay ba, sau đó đồng quy vu tận với kẻ thù. Mở mắt lần nữa, cô —— xuyên không rồi.

Trong đầu dần hiện ra từng ký ức. Cô tức giận đến thiếu chút nữa chết ngay tại chỗ rồi.

Nghĩ thầm tên giống nhau, cuộc đời lại khác nhau.

Bị ép xuống nông thôn? Công việc bị cướp? Lừa tiền an ủi của cô? Còn dám bá chiếm nhà của nguyên thân?

“Hừ, nếu đã cho tôi sinh mệnh lần thứ hai, như vậy để báo đáp, tôi sẽ khiến những người bắt nạt cô đều phải trả lại gấp trăm lần.”

Khóe miệng Tần Sương cong lên, trong mắt hiện lên sự sắc bén... Nhóm cặn bã chuẩn bị tốt chưa? Chuẩn bị nghênh đón gió lốc đi!

477 chương
Ngôn Tình

Tác giả: Trần Ngũ Dã

Tran / Editor: AI_Miracle Berry

Beta: AI_Forget me not

Thể loại: Hiện đại, Đam mỹ, Xuyên sách, Hài hước, Hào môn thế gia, HE

Giới thiệu

Thư Vưu xuyên thành vai thụ lót đường vừa dối trá ích kỷ vừa tham tiền trong một cuốn tiểu thuyết. Nguyên chủ ở bên vai chính công vì tiền, khi vai chính công sa sút thì lại vứt bỏ đối phương, cuối cùng rơi vào kết cục lưu lạc nơi đất khách quê người, chết rất thê thảm.

Ngay khi vừa xuyên qua, Thư Vưu đang kéo vali hành lý, đối diện với vai chính công níu giữ cậu lại, cậu buông lời miệt thị: "Anh tưởng anh vẫn là đại thiếu gia của nhà họ Lận à? Không! Giờ anh chỉ là một tên nghèo kiết xác mà thôi!"

Ánh mắt của vai chính công đứng phía sau tối tăm, nắm tay siết chặt.

"... Cho nên hai người chúng ta phải tiết kiệm hơn! Tôi sẽ bán hết những thứ không cần thiết đi!"

Lận Minh Húc:???

Đời trước, Thư Vưu có biệt danh "Long tộc(*) kiệt sỉ". Đối với cả dãy túi hàng hiệu xa hoa, quần áo thương hiệu lớn và nhẫn kim cương của nguyên chủ, ánh mắt của cậu ánh lên vẻ phê phán và đau đớn.

(*) Đặc tính của Rồng là thích sưu tập châu báu, của cải, chúng tham lam, keo kiệt và thích giữ của.

"Cái này, cái này, cái kia... bán hết!"

Chỉ có tiền mới mang lại cho cậu cảm giác an toàn lớn nhất! Cậu chỉ cần tiền thôi!

Đợi đến khi vai chính công gặp vai chính thụ rồi chủ động đề nghị chia tay, cậu có thể ôm tiền đi rồi tiếp tục làm thần giữ của độc thân vui vẻ rồi!

Nhưng Thư Vưu không biết là… Lận Minh Húc đã sống lại.

Khi trời lạnh, Lận Minh Húc nói thẳng anh không có tiền để trả hóa đơn cho hệ thống sưởi ấm, đợi cậu không chịu đựng được nữa rồi bỏ đi.

Thư Vưu mừng ra mặt: Sao phải trả hóa đơn hệ thống sưởi ấm đắt đỏ đấy làm gì! Hai ta nằm cạnh nhau, đắp thêm hai cái chăn là được!

Trời nóng, nhân vật phản diện đến tận cửa buông lời đâm chọc. Vẻ mặt Lận Minh Húc lạnh băng, đoán rằng cậu sẽ không từ mà biệt.

Thư Vưu trực tiếp lật bàn: "Là cái bẫy của chủ nghĩa tiêu thụ(*) anh hiểu không? Đồ dung tục! Người bị tư bản tẩy não như anh sao mà hiểu được!"

(*) Từ góc độ văn hóa học, chủ nghĩa tiêu dùng được coi là một dạng hoạt động tìm kiếm niềm vui, đề cao yếu tố tiêu dùng, các hoạt động tiêu thụ, mua sắm, vui chơi, giải trí.

Người mới lần đầu sử dụng thảm sưởi - Lận Minh Húc:...

Cái thứ đồ gì không biết, khiến anh nóng cả người thế này! Tuyệt đối không phải do anh nhìn Thư Vưu nên chảy máu mũi đâu!

Sau đó, Lận Minh Húc không diễn nổi nữa.

Anh dẫn Thư Vưu đến công ty, ám chỉ anh hết nghèo rồi, Thư Vưu cũng không cần phải tằn tiện như vậy.

Thư Vưu vừa xoay người lại đã nhìn thấy vai chính thụ, chợt bừng tỉnh hiểu ra: "Anh yên tâm, tôi sẽ đi ngay, tuyệt đối không kéo dài thời gian.”

Lận Minh Húc: "... Em chờ một chút, họp xong chúng ta đi đăng ký kết hôn!"

Thư Vưu: "Tại sao? Vai chính thụ có chỗ nào không tốt hả?"

Lận Minh Húc: "... Cậu ta ăn cơm phải gọi tận bốn món, dùng quá nhiều khăn giấy.”

Thư Vưu:???

... Chờ đã! Không phải anh nên khen người ta ngây thơ trong sáng hào phóng không keo kiệt sao?!



Một câu tóm tắt: Vai chính công bị tôi chọc đến phát điên rồi ~

Dàn ý: Đừng trốn tránh, trong tình yêu phải dũng cảm bày tỏ, thẳng thắn nói ra cảm xúc và suy nghĩ của bản thân.
68 chương
Đam Mỹ

Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Xuyên thư, Giới giải trí, Thương chiến, Chủ thụ, Pháo hôi, Nhiều CP, 1x1, HE

CP chính: Chó điên tàn nhẫn sủng thê công x Mười hạng toàn năng yêu nghiệt thụ

Văn án:

Thẩm Liên là nghệ sĩ nổi tiếng bậc nhất làng giải trí, vừa mở mắt đã biến trở về diễn viên tuyến ba mươi tám mờ nhạt đến không thể mờ nhạt hơn, còn là loại cầm trúng kịch bản tế trời, phá hoại tình cảm của công thụ chính nữa.

Thẩm Liên ngỏ ý: Đợi tôi xem thử chuyện này là thế nào đã.

Không xem không sao, vừa xem Thẩm Liên đã không thể dời mắt đi nơi khác được.

Sở Dịch Lan, vai ác lớn nhất trong sách, nghe đồn bị hủy hoại gương mặt lại đúng lúc này cầm một ly rượu đổ từ trên đầu y xuống.

Thẩm Liên mím môi, nhìn chằm chằm người đàn ông, thầm nghĩ thoải mái.

"Làm nhiều chuyện như vậy có hối hận không?" Sở Dịch Lan lạnh giọng.

"Không hối hận." Đôi mắt Thẩm Liên nghiêm túc lại nóng bỏng: "Chỉ có như vậy mới khiến anh nhìn về phía em."

Mọi người: "?"

Công chính: "???"

Sở Dịch Lan: "..."

Cậu làm xáo trộn toàn bộ tiết tấu của tôi.

Thẩm Liên được giao vai diễn là nơi trút giận của mọi người tham gia một chương trình tạp kỹ, lại tỏ ra thành thạo, mười hạng toàn năng, làm mọi người khiếp sợ. Những lúc rảnh rỗi còn có thể mua hoa tặng Sở Dịch Lan, còn kèm theo những lời âu yếm cũ rích.

Sở Dịch Lan không thể nhịn được nữa: "Cậu nhìn cho kỹ, còn thích không?"

Thẩm Liên không nói lời nào, hôn lên vết sẹo trên mặt người đàn ông.

Sau đó, Sở gia khiến người ta nghe tên đã sợ vỡ mật lại sống thành dáng vẻ thê nô.

Sở Dịch Lan: Rất thơm!

245 chương
Đô Thị

Chuyện ta vào cung, vốn là một điều bất ngờ.

Ta tên Giang Ánh Liễu, năm nay mười bốn tuổi, xuất thân từ một gia đình danh gia vọng tộc, nội tổ phụ là Thái phó đương triều, nội tổ mẫu là cô tổ mẫu của Hoàng thượng, Hoa Dương Đại trưởng công chúa. Phụ thân và các thúc thúc đều làm quan trong triều, các ca ca đều trẻ tuổi tài cao, quả thực là một gia tộc đang trên đà phát triển, hưng thịnh.

Một gia tộc như vậy tất nhiên phải đưa một nữ tử vào cung, chỉ là ta chưa bao giờ nằm trong danh sách ứng cử. Chẳng phải ta kém sắc sảo hay tài năng so với người khác, mà là ta quá ngốc.

31 chương
Cung Đấu

Tôi phát hiện đối tượng yêu đương qua mạng của mình chính là anh trai của một "trà xanh".

 

Thế là tôi lập tức hôn môi anh.

 

Sau đó cười khẩy: "Chia tay đi, trong số mấy người, kỹ thuật hôn của anh là tệ nhất."

 

Về sau, nam streamer nổi tiếng - Kỷ Minh Thời, lần đầu tiên say rượu trên sóng livestream để lộ khuôn mặt thật và bật khóc.

 

"Là do tôi chưa đủ cố gắng sao?"

 

Cuối cùng, anh nghiến răng nghiến lợi.

 

"Đừng để tôi gặp lại cô ấy nữa!"

 

Tôi bình luận một câu châm chọc:

 

[Buồn cười chết mất, chắc tôi sợ?]

 

Địa chỉ IP: Anh Quốc.

9 chương
Ngôn Tình

Năm đầu tiên sau khi ly hôn, tôi tuyên bố rút khỏi giới giải trí.

 

Ai nấy đều nói tôi bị Lục Kiêu ruồng bỏ đến mức hoá điên rồi.

 

Cho đến một ngày, có một video từ một blogger chuyên chia sẻ tâm nguyện bất ngờ leo lên hot search.

 

Đó là video của tôi, được chia thành bảy phần.

 

Là những mảnh ký ức cuối cùng trong cuộc đời tôi – như một thước phim tua nhanh trước cái chết.

 

Tựa đề phần đầu tiên được ghi thế này:

 

【Khi các bạn xem được video này, tôi đã qua đời rồi.】

10 chương
Đô Thị
Nội Gián 14
3 tháng trước
Đến Giờ 15
3 tháng trước
Khốn Thú Chi Nhiễm 19
3 tháng trước
Tân Binh Triệu Đô 20
3 tháng trước
Omae, Tanuki Ni Naranee Ka? 24
3 tháng trước

Bảng xếp hạng