Chưởng Mệnh Nữ - Cựu Nhai Thập Thất Lộ

Chương 15: Chương 15

Phu nhân Phụ Quốc Công khi tuyệt vọng thì cái gì cũng có thể thử, cùng với lão phu nhân thương nghị rồi mở gia phả, trong từ đường phù chính ta.

Sau khi viết tên Tống thị vào gia phả, ta thấy được khí vận của gia tộc lừng lấy này đang gặp nguy cơ.

Nó giống như một con thú lớn bị thương nặng, hơi thở thoi thóp ghé vào nơi đó, mặc người cắn xé.

Mà ta, không khách khí chút nào, vui lòng cắn xé.

*

Sau khi cảm ơn đạo bà, ta tham lam hấp thụ khí vận của phủ Phụ Quốc Công.

Vì thế, các loại buộc tội, cứ giải quyết xong việc này lại phải đối đầu với việc khác, tin tức xấu hết lần này tới lần khác.

Giống như toà phủ đệ này đã bị đục rỗng, tan nát rồi.

Người của phủ Phụ Quốc Công đều cảm thấy bất an

Phủ Phụ Quốc Công ai nấy đều cảm thấy bất an, vài vị thiếu phu nhân đều có mẫu tộc tới cửa khuyên nữ nhi hoà ly về nhà.

mà ta, mỗi ngày đều nhận được khí vận cùng linh khí, dễ chịu đến nỗi nét mặt toả sáng, làn ra bóng loáng, giống như thần nữ.

Khi khí vận của Phụ Quốc Công phủ không còn lại nhiều lắm, ta mặc áo tang vải thôi, đầu đội khăn trắng, gõ vang trống Đăng Văn.

Đương triều quy định, dân cáo quan phải bị đánh 50 đại bản, vợ tố cáo chồng phải lăn bàn đinh.

Ta dùng linh lực che chở, giả vờ đau khổ khó khăn, vững chắc lăn qua bàn đinh.

Trước mặt đông đảo bá tánh, cả người ta máu tươi đầm đìa, lạnh giọng tố cáo con út Mục Kỳ của Phụ Quốc Công phủ, phóng ngựa dẫm chết phu quân ta ở trên đường, sau đó đoạt ta vào phủ làm việc ác.

Mà Mục gia vì che lấp án mạng, không ngờ tính kế, xét nhà diệt tộc phú thương Lương gia.

Chuyện này Mục gia làm đơn giản thô bạo, thời gian cũng cách đây không lâu, vì thế rất dễ tra.

Không tới mấy ngày, phủ Đình Uý đã điều tra rõ ràng.

Vết rỉ sắt loang lổ trên bàn đinh, sau khi linh bàn đinh thì sốt cao mà không ít người chết, vì thế, thê tử có gan để cáo trạng phu quân cực kỳ ít.

Hiện giờ lại có ta.

Nhẫn nhục phụ trọng uỷ thân kẻ thù, chỉ vì một sớm lăn bàn đinh để báo thù cho chồng.

Sau khi chuyện truyền kỳ này xuất hiện, lập tức đã truyền khắp đầu đường cuối ngõ.

Các bá tánh đều thông cảm với khó khăn của ta, sôi nổi ca tụng ta kiên trinh và gan dạ sáng suốt hơn người.

Ta trở thành điển phạm trung trinh liệt nữ, thậm chí có người còn viết truyện về ta thành tiểu thuyết kịch hát.

Trên đời, sự việc cổ quái ly kỳ như thế, nữ nhân càng hiền lương, kết cục càng thê thảm.

Mà một nữ nhân ngoan độc như ta lại được khen là tam trinh cửu liệt, trở thành người phụ nữ nổi tiếng khắp nơi.

*

Ngày Hoàng Đế triệu kiến ta, ta đã hút khô sợi khí vận cuối cùng của phủ Phụ Quốc Công.

Linh khí nhè nhẹ quay xung quanh thân ta, tam hoa tụ đỉnh như ẩn như hiện.

Vì muốn phù hợp với trong truyền thuyết, ta còn dùng linh lực khoác một tầng vũ y khi ẩn khi hiện, có Hoàng Đế có thể thấy được.

Hoàng Đế tuổi già không có ai là không cầu mong bất tử, khát vọng đối với quyền lực sẽ khiến cho bọn họ có ý tưởng nắm giữ quyền lực này càng lâu hơn. 

Quả nhiên, Hoàng Thượng vừa thấy được thì rất là khiếp sợ.

“Thân khoác vũ y, tam hoa tụ đỉnh, ngũ khí triều nguyên, nàng là thần nữ phải không!”

Ta ra vẻ ngây thơ không biết, Hoàng Đế lại đưa mắt nhìn Quốc sư mà hắn tin phục nhất, hỏi hắn mệnh cách của ta có gì lạ không.

Quốc sư vừa nhìn thấy ta thì kinh hãi: “Bệ hạ, nàng không giống người phàm trần.”

Thấy những người khác đều không có phản ứng gì, chỉ có hắn cùng Quốc sư có thể thấy, Hoàng Đế càng thêm tin tưởng.

Quốc sư bấm đốt ngón tay một phen, lại nói: “Vị tiên tử này là hạ phàm lịch kiếp, bởi vì vậy mà mệnh đồ nhấp nhô.”

Hoàng Đế không khỏi gật đầu, “Rất tốt! Rất tốt!”

Quốc sư: “Hiện giờ kiếp số đã qua, tiên tử vốn nên bằng phẳng một đường, bảo hộ vận mệnh quốc gia của triều ta, lại không biết vì sao đỉnh đầu nàng lại có huyết quang sát tinh.”

Hoàng Đế cả kinh: “Đây là vì sao?”

Quốc sư: “Thỉnh tiên tử báo cho lão đạo, năm ngươi mười ba tuổi có phải có kiếp nạn suýt chết không?”

“Vâng.”

“Vậy thì đúng rồi! Người khởi tử kiếp đó chính là sát tinh, đến nay hắn vẫn chưa đánh mất sát niệm! Bệ hạ, nếu không diệt kẻ này, tiên tử sẽ an nguy khó dò.”

Lão Hoàng Đế hỏi: “Tiên tử, ngươi không ngại nói cho trẫm, năm mười ba tuổi vì sao mà suýt chết chứ?”

Ta cắn môi nhắm mắt, run rẩy nói: “Hồi bẩm bệ hạ, không phải là tiểu nữ không nói, thật sự… không thể nói.”

Hoàng Đế giận dữ: “Vì sao lại không thể nói?”

“Phụ Hoàng, con biết vì sao.”

Tiếng của Trưởng công chúa truyền đến.

Ta quay đầu lại nhìn lại, trưởng công chúa một thân váy đỏ, giống như hoa thạch lựu rực rỡ.

“Nàng chính là Tống nhị tiểu thư đã đính hôn cùng Thích Trường Lan năm đó. Phụ Hoàng đã từng dò hỏi Tống du, muốn biết hai người bọn họ có đồng ý từ hôn hay không, không muốn thì thôi. Nếu là từ hôn cũng sẽ vì Tống nhị tiểu thư mưu tính một việc hôn nhân tốt lành.”

“Ai ngờ Tống Du lại phát rồ, chính tay giết con gái ruột.”

“Kể từ đó về sau, đẩy tội nghiệt đó lên người phụ hoàng và nhi thần.”

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận