Ảnh Hậu Pháo Hôi Chỉ Muốn Giải Nghệ

Chương 64: Chương 64

“Tôi có năng khiếu học tập thôi.” Cố Tây Khê khiêm tốn nói.

Tần Lãng cười một tiếng, còn khoác lác, lát nữa sẽ biết xấu hổ là gì.

“Hai người đã chuẩn bị xong chưa?” Quách Nhất Minh hỏi.

Tần Lãng và Cố Tây Khê đều gật đầu, lúc này Tạ An An đi lên dặm lại phấn cho Cố Tây Khê, nhỏ giọng nói: “Cô Cố, lát nữa nếu nên nhận thua thì nhận thua, không cần cố chịu đựng, cô đã rất tuyệt rồi.”

Cố Tây Khê bình tĩnh nhìn Tạ An An, trong mắt có chút hứng thú, cô không nói gì mà chỉ ừ một tiếng.

“OK, các bộ phận vào vị trí!” Quách Nhất Minh hô.

Đánh sáng, quay phim, tạo gió đều đã chuẩn bị xong.

“DIỄN!”

Cả Tần Lãng và Cố Tây Khê đều nhập vai ngay lập tức.

Liễu Nhu Tình mở to mắt, trong mắt cô tràn đầy vẻ không thể tin nổi, giọng nói sắc nhọn gần như thảm thiết: “Sư đệ, ngươi đang nói đùa với ta phải không?!”

Cầu Vấn Thiên quay đầu đi, dường như không muốn nhìn Liễu Nhu Tình: “Sư tỷ, ta cảm ơn ý tốt của tỷ nhưng ta không muốn đi Đại hội Côn Luân.”

“Ngươi vì cái con tiện nhân Bạch Thốn Tâm đó!” Tay Liễu Nhu Tình run rẩy, đồng tử co lại, cô không thể ngờ được sư đệ lại vì một nữ nhân mà từ bỏ tiền đồ của mình: “Ngươi đã chuẩn bị cho Đại hội Côn Luân nhiều năm như vậy, ta phải vất vả lắm mới giành được cơ hội cho ngươi, vậy ngươi lại vì nàng ta mà từ bỏ, ngươi.” Cô cắn môi, sắc mặt trắng bệch, như thể những lời tiếp theo sẽ hủy hoại tất cả mọi thứ: “Ngươi yêu nàng ta rồi, đúng không!”

“Đúng thì sao!” Cầu Vấn Thiên quay đầu lại, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Liễu Nhu Tình: “Ta không có hôn ước, tại sao không thể yêu nàng ấy!”

“Tốt, tốt.” Liễu Nhu Tình lùi lại mấy bước, cô không thể ngờ rằng, sau nhiều năm ở bên nhau, ngay cả sư phụ cũng đã mặc định hôn sự của họ trong tương lai nhưng một nữ nhân đột nhiên xuất hiện lại khiến sư đệ thay lòng đổi dạ.

Cô rút thanh kiếm sau lưng, mũi chân điểm xuống đất, thân hình như cầu vồng xuyên nhật: “Ta sẽ đi g.i.ế.c nàng ta ngay bây giờ!”

“Ngươi dám!” Cầu Vấn Thiên tức giận, cũng rút kiếm ra.

Hai thanh kiếm va chạm, hai người lơ lửng trên không trung.

 Chính là lúc này, Thái Điềm Tâm cầm điện thoại đi tới.

Cô ta vô cùng phấn khích, chỉ cảm thấy mình đến đúng lúc, thế nhưng, khi cô ta mở máy quay lên, lại thấy Cố Tây Khê đá chân, động tác nhanh nhẹn đẹp mắt, trực tiếp đá Tần Lãng đập vào tảng đá nhựa đã chuẩn bị sẵn trên mặt đất.

Lực quá mạnh, Tần Lãng mang theo cả tảng đá nhựa bay thẳng nửa mét mới dừng lại.

Khi mọi người rơi xuống đất đã được trải đệm mềm, tất cả đều ngây người.

Bao gồm cả Thái Điềm Tâm đang quay phim.

Không phải nói là để cô ta xem trò cười của Cố Tây Khê sao?

Sao cô ta lại có cảm giác như mình đang xem trò cười của Tần Lãng vậy?

Còn Tần Lãng bị đá choáng váng ngẩng đầu lên, vừa vặn chạm phải ánh mắt của Thái Điềm Tâm.

Phản ứng đầu tiên của Thái Điềm Tâm là quay người bỏ đi, thật sự là quá mất mặt.

“Cắt!” Sau một khoảng im lặng c.h.ế.t chóc, Quách Nhất Minh vội vàng hét lên một tiếng cắt.

Đội ngũ nhân viên nhanh chóng chạy đến đỡ Tần Lãng dậy.

“Thầy Tần, không sao chứ?”

Tần Lãng phủi bụi trên người, thực ra Cố Tây Khê đã kiểm soát lực rất tốt, chỉ đá hắn ta bay đi, căn bản không hề làm người bị thương nhưng bị Cố Tây Khê đá bay như vậy, thật sự quá mất mặt.

Mặc dù đây là tình tiết đã được thiết lập trong kịch bản nhưng điều này lại hoàn toàn trái ngược với mục đích ban đầu của Tần Lãng.

Tần Lãng muốn khiến Cố Tây Khê bẽ mặt, quay đi quay lại nhiều lần, chỉ cần số lần quay lại tăng lên, Cố Tây Khê không chỉ chịu tội về thể xác mà trong lòng chắc chắn cũng không dễ chịu, cộng thêm áp lực từ phía đội ngũ nhân viên, tâm lý của Cố Tây Khê chắc chắn sẽ sụp đổ.

Tuy nhiên, bây giờ người bị sụp đổ tâm lý lại là hắn ta!

“Thầy Tần, tôi không đá anh bị thương chứ.” Cố Tây Khê bay xuống, trên mặt lộ vẻ quan tâm: “Ôi, anh thông cảm cho tôi nhé, đây là lần đầu tiên tôi đóng cảnh đánh nhau treo dây, khó tránh khỏi việc không kiểm soát được lực.”

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận