TruyenHayvi.com có cả truyện chữ và truyện tranh. Nếu ở trang chủ, bạn vui lòng kéo xuống dưới để xem danh sách truyện tranh, hoặc xem menu trên đầu trang.

Biên tập viên đề cử

Tác giả: Nicolas Đường Hồ Lô

Tran / Editor: AI_Ngân Hạnh

Beta: AI_Alin Vạn Tuế

Thể loại: Sủng Ngọt, Hiện đại, Dưỡng thành, Thiên chi kiêu tử, Nhẹ nhàng

Giới thiệu:

[1]

Đội trưởng đội cảnh sát hình sự Giang Nghiễn, khi còn đi học với gương mặt tuấn tú lạnh lùng được bình chọn là nam sinh đẹp trai nhất đại học liên tiếp trong bốn khóa, trong trường cảnh sát có tỷ lệ nam: nữ là 100:1, đã triệt đường đào hoa của toàn bộ nam sinh trong trường.

Chỉ là tính cách rất tệ, miệng độc, những cô gái bị anh từ chối nhiều đến nỗi có thể xếp hàng vòng quanh khu vực ba lần, nên mới bị dân chúng đồn là lãnh cảm.

Không ngờ, một ngày nọ Giang Nghiễn xin nghỉ phép để kết hôn, lấy em gái của gia đình thế giao (*).

(*) thế giao: mối quan hệ thân thiết, lâu đời.

Sau khi kết hôn, Giang Nghiễn vẫn là kẻ cuồng công việc, điều tra vụ án mười ngày nửa tháng không về nhà.

Mọi người nháo nhào suy đoán hai nhà thông gia tình cảm bất hoà, thương xót cho người vợ chưa từng gặp của sếp.

[2]

Một ngày nọ, đội trưởng Giang vừa trở về sau một tuần ra ngoài làm nhiệm vụ, sắc mặt lạnh lùng, trong giây tiếp theo đã bị một cô gái nhỏ ép vào tường.

Mọi người nghĩ rằng cô gái nhỏ này không phải đến để ăn đòn đấy chứ —

“Anh cảnh sát này, tôi muốn báo án.” Cô gái mím môi: "Chồng tôi mất tích.”

Giang Nghiễn nhướn mày: “À?”

“Giang Nghiễn, nam, cao 1m87, trắng trẻo, đẹp trai, cơ bụng sáu múi, đã một tuần không về nhà…” Cô gái kéo tay áo anh, nhỏ giọng nói: “Em rất nhớ anh ấy.”

Mọi người đều nhìn thấy anh cảnh sát trẻ nổi tiếng lạnh lùng và vô cảm, lặng lẽ giấu cái tay bị thương ra sau lưng, cúi người nhìn thẳng vào cô gái, giọng nói dịu dàng đến mức có thể làm người ta chìm đắm: “Biết rồi, bà Giang.”

[3]

Lần đầu gặp mặt, Giang Nghiễn khép nửa mi, thái độ ngạo mạn: "Đừng coi hôn ước là thật.”

Về sau, anh nhẹ nhàng dỗ dành bên tai cô gái: “Ngoan, gọi ông xã.”

74 chương
Ngôn Tình

Năm Bạch Minh Tế cập kê, Yến gia sai người mai mối tới cửa cầu thân Thế tử Yến Trường Lăng, đều là con nhà võ tướng, cũng xem như môn đăng hộ đối, cha mẹ nàng lập tức đồng ý, nàng cũng hài lòng.

Mười bảy tuổi Bạch Minh Tế gả vào Yến gia, đêm tân hôn vừa được vén khăn voan lên, biên quan liền truyền đến tin báo nguy cấp, Yến Trường Lăng với thân phận Thiếu tướng, phụng mệnh xuất chinh.

Một năm sau, truyền về tin chàng tử trận.

Đối với người phu quân kiếp trước chỉ gặp qua một lần đã bỏ mạng nơi biên quan, Bạch Minh Tế đánh giá về chàng là: Có tài mà không có đức, uổng phí một bộ não.

Trùng sinh trở về, xem như "một ngày nên nghĩa vợ chồng, dù ai thêu phượng vẽ rồng mặc ai", Bạch Minh Tế dự định giúp chàng một phen, xử lý tên bằng hữu hãm hại chàng trước. 

Còn di mẫu hại chết cả nhà nàng, nàng không vội, nàng muốn dùng dao cùn xẻo thịt, nàng bày mưu tính kế, đợi rồi lại đợi, cuối cùng đợi được tin dì rơi xuống vực, thi cốt vô tồn.

Hai mắt Bạch Minh Tế như bốc hỏa, "Tên khốn kiếp nào ra tay?!".



Yến Trường Lăng mười sáu tuổi đã ra chiến trường, trường mâu trong tay nhuốm máu vô số, hai mươi tuổi cưới Bạch đại cô nương nổi danh khắp kinh thành, nhân sinh mỹ mãn, chưa từng nghĩ tới bản thân sẽ chết trẻ.

Chết oan uổng không cam lòng, linh hồn chàng phiêu đãng về phủ, tận mắt nhìn thấy thê tử kết tóc bị người ta hạ độc chết.

Trùng sinh trở về, chàng dự định thực hiện nghĩa vụ làm chồng trước, thay nàng xử lý người di mẫu kia.

Còn mối thù của mình, chàng muốn từ từ, tra ra chân tướng năm đó, vạch mặt tên "bằng hữu tốt" đã bán đứng chàng. Chàng bày mưu tính kế, còn chưa kịp ra tay, kẻ đó lại chết trước.

Yến Trường Lăng mắt nổ đom đóm, "Đoè moè,!!! Ai giết?".



Biết được chân tướng, hai người trầm mặc đối diện, sau khi thầm mắng đối phương xong, cả hai đều mất hết ý chí chiến đấu.

Yến Trường Lăng: Trùng sinh còn ý nghĩa gì?

Bạch Minh Tế: Trùng sinh rốt cuộc còn ý nghĩa gì?

Đã trùng sinh rồi, không thể để mọi chuyện tiếp diễn như kiếp trước, Yến Trường Lăng đề nghị trước, "Hay là trước tiên lưu lại hậu duệ?"

Bạch Minh Tế đồng ý.

2 chương
Ngôn Tình

Bạn đang đọc truyện Chỉ Dịu Dàng Với Mỗi Em của tác giả Lựu Liên Hương Thái. Hai năm ở bên nhau, mọi người đều cảm thấy Trì Noãn Noãn và Tiết Ứng Chi đúng là sinh ra để dành cho nhau, thiên tài + thiên tài, đúng là xứng đôi vừa lứa.

Nhưng rồi hai người tan rã, tình cảm kết thúc.

Mọi người ban đầu cảm thấy tiếc nuối, sau đó là than thở, chê trách Trì Noãn Noãn không trân trọng bạn trai mình

Bởi vì Tiết Ứng Chi vừa có bề ngoài thu hút, đẹp trai, lại còn có sự nghiệp đang phát triển, một người yêu tốt như vậy bên cạnh lại không biết nắm lấy, đi đâu mà tìm người khác tốt hơn.Không ai biết, Trì Noãn Noãn ở trong mối quan hệ này có bao nhiêu mệt mỏi.

Một ngày kia, dưới cơn mưa tầm tã, bạn trai cũ thiên tài đã khóc lóc thảm thiết cầu xin cô quay lại với anh ta.

Nhìn vào đôi mắt khẩn cầu đó, Trì Noãn Noãn thờ ơ im lặng. Lúc này, có người cầm ô đi tới.

Dưới cơn mưa, Yến Bạch nói với cô: "Noãn Noãn, chúng ta về nhà thôi."
44 chương
Ngôn Tình

Tác giả: zhihu

Tran / Editor: Mỗi Bước Mỗi Xa

Beta: Mỗi Bước Mỗi Xa

Thể loại: Cổ đại, Đoản văn

Giới thiệu

Ta là một sát thủ hạng kim bài, để trốn tránh sự truy đuổi, ta đã ẩn náu trong Hầu phủ, trở thành nha hoàn thân cận của tiểu thư.

Hầu gia và phu nhân đều nhân hậu, tiểu thư lại ngây thơ vui vẻ, cuộc sống trong Hầu phủ hòa thuận, ta cảm thấy thoải mái, nghĩ rằng có lẽ mình nên rửa tay gác kiếm, theo tiểu thư xuất giá.

Nào ngờ Thiên tử ban hôn, ép tiểu thư gả cho Thế tử Bình Nam vương Bùi Tiêu.

Bùi Tiêu là một kẻ phóng đãng và hung bạo, thích nhất làm hại những nữ tử nhà lành, thị nữ trong phủ hơi có chút nhan sắc đều bị hắn ta làm hại.

Hầu phủ chìm trong tình cảnh u ám, Hầu gia thở dài, chỉ sau một đêm tóc liền bạc trắng, phu nhân và tiểu thư ôm nhau khóc lóc, thảm thương thê lương.

Ta thở dài, tiến đến trước mặt bọn họ, nói: "Không bằng để ta gả thay?"

12 chương
Cổ Đại

Vào năm thứ ba ta ở lãnh cung, phế hậu đã chết.

Ta thay y phục sạch sẽ cho nàng, sửa sang lại di dung, rồi dùng một tấm vải trắng phủ lên cả cuộc đời nàng, từ huy hoàng đến lụi tàn.

"Làm phiền công công rồi." Ta lén nhét một viên trân châu vào tay thái giám đến thu dọn thi thể, hắn tỏ vẻ vừa lòng gật đầu với ta.

Viên trân châu đó vốn là vật của phế hậu, ta dùng nó để lo liệu hậu sự cho nàng, cũng là hợp tình hợp lý, hẳn là nàng sẽ không trách ta đâu.

Vị hoàng hậu từng một thời được thánh thượng sủng ái hết mực, vậy mà sau khi chết lại chỉ được mai táng qua loa. Một nấm mồ sơ sài chính là nơi an nghỉ cuối cùng của nàng.

Phế hậu vừa mất, ta cũng bị điều đến Hoán Y Cục. Thân là cung nữ từ lãnh cung ra, tự nhiên chẳng được kẻ khác ưa gì. Ta chỉ biết ôm chăn co ro trong góc phòng. Mùa hè nóng nực vốn đã khó chịu đựng, dưới đất lại thêm đủ thứ sâu bọ, kiến, rận, nên việc cả đêm trằn trọc khó ngủ đã là chuyện thường tình.

31 chương
Ngôn Tình

Văn án:

Ta xuyên thành tiểu sư muội, người dùng thân mình tế kiếm để giúp nam chính đột phá.

Nhìn dòng dung nham cuồn cuộn, ta hoảng hốt hỏi:

“Mới xuyên qua đã phải chết rồi sao?”

Hệ thống đáp: “Không chết thì làm sao khiến nam chính ghi nhớ suốt đời?”

Ta: Hiểu rồi.

Sau này, ta cướp cơ duyên của nam chính, đoạt pháp bảo của hắn, phá hủy mọi kế hoạch của hắn, còn truy sát hắn khắp thế gian.

Đến lúc sắp chết, hắn vẫn còn căm hận ta.

Hệ thống: “ …Cái này cũng được à?”

Ta: “Ngươi chỉ cần trả lời, hắn có nhớ hay không?”

26 chương
Tiên Hiệp

Sau khi Trình Ngộ Chu cảm thấy mình có lẽ đã thích Châu Ngư thì luôn rất phiền não, vì trông cô không dễ theo đuổi lắm, bên cạnh còn có một bạn trai tai tiếng.


Lúc anh đang do dự rốt cuộc có cần phải làm người thứ ba một lần hay không, Châu Ngư lại cười nói với anh, “Trình Ngộ Chu, thật ra mình đã biết cậu từ lâu rồi.”


Tag: Hoa quý mùa mưa


Lục soát chữ mấu chốt:  Nhân vật chính: Trình Ngộ Chu, Châu Ngư ┃ vai phụ: ┃ cái khác:


Một câu giới thiệu vắn tắt: Nhìn thì như nam theo đuổi nữ, nhưng thật ra là nữ thầm mến nam.

55 chương
Đô Thị

Văn án:

Vừa mở mắt ra Phong Kỳ Kỳ liền phát hiện mình đã trở thành một bộ xương sống. Tình cờ biết được bản thân có thể hấp thụ dinh dưỡng trong lòng đất để trưởng thành, mỗi ngày cô đều tự đào hố chôn mình.

Trong một ngày đẹp trời Phong Kỳ Kỳ đang tận hưởng giấc ngủ ngon, Lục Dã từ trên trời rơi xuống đập choáng cô tỉnh lại.

Xương sọ của cô! Đầu gối của cô!

Chờ một chút…

Cô cực khổ hấp thụ dinh dưỡng thân thể mới cao được 1m, sao đột nhiên cảm giác mình chỉ bằng bàn tay người đàn ông?

*

Lục Dã biết Phong Kỳ Kỳ cứu hắn, để báo đáp hắn liền dẫn cô về căn cứ.

Lục Dã đổi vật tư thành sữa bò đắt nhất cho cô uống, còn hắn thì uống dinh dưỡng tề đắng chát.

Phong Kỳ Kỳ hào phóng đem xương cốt của chính mình trộn lẫn với dinh dưỡng tề, ở trước mặt hắn khoe khoang: “Có phải ăn ngon hơn không?”

“…”

Lục Dã uống được một nửa bình dinh dưỡng tề nghe vậy đột nhiên rơi vào trầm mặc.

*

Gặp được yêu thú dị chủng quần cư, đội Thập Hoang gian nan chống đỡ. Phong Kỳ Kỳ thấy vậy liền đem xương cốt nửa người dưới của mình đưa cho mọi người, hào phóng nói: “Không cần khách khí, cứ dùng thoải mái.”

Lục Dã: …

Những người khác:?

Để cho bọn họ trợn mắt há hốc mồm chính là đám yêu thú biến dị kia lại sợ hãi bỏ chạy.

Thấy đội Thập Hoang bị thương, Phong Kỳ Kỳ liền hầm canh xương bồi bổ cho bọn họ ăn.

“…”

Đội Thập Hoang nhìn xương cốt trong nồi nổi bọt khí, lại nhìn Phong Kỳ Kỳ thiếu mất xương đùi, tất cả liền trầm mặc.

Phong Kỳ Kỳ:?

Lại dám ghét bỏ tay nghề nấu nướng của tôi?
32 chương
Ngôn Tình
Giam Cầm 134
9 tháng trước
Mob Psycho 100 627
9 tháng trước

Bảng xếp hạng