Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm Giàu

Chương 361

Triệu Uyển Thanh im lặng, cái gì cũng không nói.

Người xưa nói gia đình hòa thuận vạn sự hưng.

Lời này tuyệt đối không phải nói bậy! Nếu trong nhà suốt ngày không hòa thuận, suốt ngày cãi vã, mâu thuẫn thì đừng nói đến việc ra ngoài làm những việc khác.

Gia đình hòa thuận, người trong nhà hài lòng, thỏa mãn mới có tinh thần ra ngoài làm việc, tạo sự nghiệp, tất cả đều thuận lợi phát triển.

Sát vách lại truyền đến một tiếng la lớn, tiếng khóc của đứa bé lại càng lúc càng lớn, lớn đến mức bên này không thể không để ý.

Triệu Uyển Thanh cau mày, đứng dậy bước ra cửa.

Sau lưng cô, Chu Hồng Anh dặn dò năm đứa bé: "Mấy đứa ở nhà chơi, đừng ra ngoài!"

Sau đó cũng vội vàng chạy theo Triệu Uyển Thanh ra khỏi nhà.

Khi hai người họ còn chưa bước vào cửa nhị phòng đã thấy Khương Mỹ Ni đang cầm một cây củi đang cháy rượt đánh Lâm Yến, mà Lâm ngũ muội thì ngồi một góc, dáng vẻ chuyện không liên quan đến tôi.

"Thế này, thế này... Thế này là tạo nghiệt rồi..."Chu Hồng Anh nhìn thấy cảnh tượng đánh đứa nhỏ thế này, cô ấy hoảng sợ đến mức không nói nên lời.

Tất cả mọi người đều có mẹ sinh ra, cho dù điều kiện gia đình hữu hạn nhưng vẫn yêu thương con cái do mình sinh ra, người làm mẹ nào có thể ra tay đánh con cái mình ác độc như vậy?

Chu Hồng Anh đang muốn xông đến thì nhìn thấy động tác của chị dâu cả còn nhanh hơn. Chỉ mấy bước Triệu Uyển Thanh đã xông đến giữa sân nhà nhị phòng, một tay kéo Lâm Yến ra sau lưng mình như gà mẹ bảo vệ con, tay còn lại đã giữ chặt cây củi trong tay Khương Mỹ Ni.

"Chị muốn làm gì?" Khương Mỹ Ni trừng mắt.

Trên mặt Triệu Uyển Thanh không có biểu cảm gì, tay cô chỉ thoáng dùng lực Khương Mỹ Ni đã hét lên.

"Cô cũng biết đau?" Triệu Uyển Thanh cau mày nói.

Lâm Yến trốn sau lưng Triệu Uyển Thanh, hai tay nắm chặt góc áo Triệu Uyển Thanh, dáng vẻ nơm nớp lo sợ.

"Đau! Đau! Triệu Uyển... Chị dâu cả! Chị dâu cả mau buông tay!" Khương Mỹ Ni gào lên như tiếng quỷ rú.

Triệu Uyển Thanh hất tay cô ta ra, lạnh lùng hừ một tiếng.

Triệu Uyển Thanh im lặng, cái gì cũng không nói.

Người xưa nói gia đình hòa thuận vạn sự hưng.

Lời này tuyệt đối không phải nói bậy! Nếu trong nhà suốt ngày không hòa thuận, suốt ngày cãi vã, mâu thuẫn thì đừng nói đến việc ra ngoài làm những việc khác.

Gia đình hòa thuận, người trong nhà hài lòng, thỏa mãn mới có tinh thần ra ngoài làm việc, tạo sự nghiệp, tất cả đều thuận lợi phát triển.

Sát vách lại truyền đến một tiếng la lớn, tiếng khóc của đứa bé lại càng lúc càng lớn, lớn đến mức bên này không thể không để ý.

Triệu Uyển Thanh cau mày, đứng dậy bước ra cửa.

Sau lưng cô, Chu Hồng Anh dặn dò năm đứa bé: "Mấy đứa ở nhà chơi, đừng ra ngoài!"

Sau đó cũng vội vàng chạy theo Triệu Uyển Thanh ra khỏi nhà.

Khi hai người họ còn chưa bước vào cửa nhị phòng đã thấy Khương Mỹ Ni đang cầm một cây củi đang cháy rượt đánh Lâm Yến, mà Lâm ngũ muội thì ngồi một góc, dáng vẻ chuyện không liên quan đến tôi.

"Thế này, thế này... Thế này là tạo nghiệt rồi..."Chu Hồng Anh nhìn thấy cảnh tượng đánh đứa nhỏ thế này, cô ấy hoảng sợ đến mức không nói nên lời.

Tất cả mọi người đều có mẹ sinh ra, cho dù điều kiện gia đình hữu hạn nhưng vẫn yêu thương con cái do mình sinh ra, người làm mẹ nào có thể ra tay đánh con cái mình ác độc như vậy?

Chu Hồng Anh đang muốn xông đến thì nhìn thấy động tác của chị dâu cả còn nhanh hơn. Chỉ mấy bước Triệu Uyển Thanh đã xông đến giữa sân nhà nhị phòng, một tay kéo Lâm Yến ra sau lưng mình như gà mẹ bảo vệ con, tay còn lại đã giữ chặt cây củi trong tay Khương Mỹ Ni.

"Chị muốn làm gì?" Khương Mỹ Ni trừng mắt.

Trên mặt Triệu Uyển Thanh không có biểu cảm gì, tay cô chỉ thoáng dùng lực Khương Mỹ Ni đã hét lên.

"Cô cũng biết đau?" Triệu Uyển Thanh cau mày nói.

Lâm Yến trốn sau lưng Triệu Uyển Thanh, hai tay nắm chặt góc áo Triệu Uyển Thanh, dáng vẻ nơm nớp lo sợ.

"Đau! Đau! Triệu Uyển... Chị dâu cả! Chị dâu cả mau buông tay!" Khương Mỹ Ni gào lên như tiếng quỷ rú.

Triệu Uyển Thanh hất tay cô ta ra, lạnh lùng hừ một tiếng.

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận