Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu

Chương 801: Linh hồn đến từ thế giới khác

Ngoại trừ đầu hơi đau thì không hề thấy choáng váng, cơ thể của ông, ông tự biết rõ.

 

Trung Quốc Công lập tức rời đi, để lại sau lưng đám quan viên đều đang há hốc mồm.

 

"Cố đại nhân thật sự không sao chứ?"

"Chắc là vậy... Nhưng lúc nãy các ngươi có nhìn thấy Hoắc vương gia không? Đúng là người vô tình, chỉ trơ mắt nhìn Cố lão té ngã mà không chịu đến đỡ một phen..."

"May mà tôn nữ nhà Cố lão không đính hôn với hắn.

Nếu không, có tôn nữ tế như vậy, Cố lão còn không tức chết sao?"

"..."

Trong lúc quan viên đằng sau bàn tán vô cùng náo nhiệt thì Trung Quốc Công ở đằng trước đã bước nhanh ra khỏi cửa cung, ngồi vào trong cỗ kiệu của nhà mình.

Nhìn máu trên tay, ông chỉ muốn bùng nổ: "Thật quỷ quái! Rõ ràng ta đi đường rất vững, sao lại té ngã được chứ?! Hoắc gia kia đúng là vô lương tâm..."

Trung Quốc Công thở dài.

Hoắc Triệu Uyên kia đối xử với tất cả các đại thần trong triều đều như nhau, không vui cũng không giận, không kết giao với bất cứ ai, thậm chí thỉnh thoảng còn đắc tội người nào đó.

Nếu không phải tổ tiên gặp chuyện kia thì cũng không đến mức như thế.

 

Nghĩ như vậy, trong lòng Trung Quốc Công thoải mái hơn một chút, nhưng ông vẫn tiếp tục nhe răng há miệng kêu đau.

 

Linh Phong tiên quân nhìn cỗ kiệu đã đi xa, lại quay sang nhìn bóng dáng Thương Vi thần quân tiêu sái cưỡi ngựa rời đi thì hoàn toàn ngơ ngác.

 

Sau khi chuyển thế, vậy mà thần quân lại còn ít nói hơn cả trước đây?!

Ít nói thì thôi không nói đến, hắn còn không tốt bụng chút nào nữa? Một ông lão lớn tuổi như vậy bị ngã, không chừng có thể chết ngay tại chỗ mà hắn ngay cả nhìn cũng không nhìn, lập tức bỏ đi?! 

Chẳng lẽ...

Thiên Cơ Cung sắp xếp cho thần quân kiếp nạn quá khổ sở nên đã khiến người này hoàn toàn chết lặng rồi sao?

"Chuyện này không dễ giải quyết rồi." Hắn vốn định để thần quân đưa ông lão này về phủ, sau đó sẽ gặp Cố tiểu thư kia...

Nghĩ xong, hắn lại bay đến Trung Quốc Công phủ.

 

Thần quân không cố gắng cũng không sao, để cô nương kia chủ động một chút là được rồi.

 

Giờ phút này, một tiên quân khác quay về Thiên Cơ Cung, lập tức xem xét mệnh bàn, phát hiện chuyện dưới nhân gian đã thay đổi rất nhiều nên hơi nóng nảy.

 

"Đáng lẽ Tống Anh này đã chết rồi, sao lại vẫn còn sống? Mau kiểm tra xem nàng có phải là linh hồn đến từ thế giới khác hay không."

Thỉnh thoảng Thiên Đạo cũng có lúc xảy ra sự cố, từng có mấy linh hồn đến từ thế giới khác không cẩn thận rơi vào thế giới này.

 

Tiểu đồng bên dưới lập tức bận rộn, một lát sau báo cáo: "Tiên quân, ở đây cho thấy... Tống Anh này thật sự đã chết đi rồi sống lại, thần hồn vẫn là nàng, không phải bị cô hồn dã quỷ khác chiếm thân xác."

"Không phải? Vậy là mệnh số chưa chấm dứt sao? Không ngờ biến số đột nhiên xuất hiện lại có quan hệ với thần quân..." Nói xong, hắn thi pháp thay đổi tinh bàn của Tống Anh.

 

Có thể thay đổi tinh bàn của người phàm một chút.

 

Tuy rằng chuyện này không công bằng với người phàm, nhưng bây giờ thần quân hạ phàm để làm đại sự, nếu có thêm thê tử thì những chuyện khác không dễ sắp xếp.

 

Tiên quân không hề nhận ra tinh bàn của Tống Anh được bao phủ bởi một lớp ánh sáng trắng, hắn chỉ nhìn thấy thông tin bề ngoài của Tống Anh mà thôi.

 

Tinh bàn trên trời vừa được thay đổi, Tống Anh dưới nhân gian đột nhiên cứng đờ người, sắc mặt trở nên tái nhợt.

 

"Sao vậy chủ nhân?" Đại Hoàng căng thẳng hỏi.

Tống Anh do dự một chút, nhìn trái nhìn phải: "Cảm thấy hình như có người đang nhìn lén ta?"

Đại Hoàng nghe vậy thì lập tức cảnh giác, quan sát bốn phía xung quanh: "Không có mà?"

Tống Anh cau mày: "Vì sao... ta đột nhiên có cảm giác... rất không vui nhỉ?"

"..." Đại Hoàng ngây ngốc, làm sao nó biết được chứ?

Tống Anh cũng không biết bản thân mình bị làm sao, có cảm giác giống như có người trộm đồ của nàng vậy, thật sự rất khó hiểu.

 

"Thôi, chúng ta đi xem cửa hàng đi." Tống Anh lắc đầu, bỏ qua cảm giác không khoẻ này.

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận