Cố Tổng Tài Cưng Chiều Thư Ký Trưởng Tận Trời

Chương 2: Lần Gặp Đầu Tiên

Hội sở "Huyền" là tụ điểm giải trí nổi tiếng nhất thành phố C – nơi hội tụ mọi thú vui: trang trí cao cấp, dịch vụ hạng nhất, rượu ngon đắt đỏ, các “công chúa” xinh đẹp... Nói chung, thứ gì cần chơi, ở đây đều có!

Ngồi ở quầy bar phía trước, Tô Hi gọi một ly Hennessy, trong lòng có chút thấp thỏm: Không có tiền mà cũng dám vào quán bar, chắc trên đời chỉ có mình cô dám như vậy thôi!

“Cô gái, uống với tôi một ly chứ?”

Một người đàn ông xa lạ, ăn mặc bảnh bao, diện mạo coi như tử tế đến bắt chuyện. Tô Hi lắc đầu, trông như vậy mà cũng dám tán tỉnh tôi?

“Cô gái, một mình uống rượu giải sầu, chẳng vui chút nào.”

“Tôi uống với anh cũng được... nhưng anh phải trả tiền!”

“Được chứ!” Thấy Tô Hi dễ bắt chuyện, gã đàn ông cười thầm trong bụng. Hắn ngoắc tay gọi phục vụ: “Toàn bộ hóa đơn của cô này, tính vào tôi.”

Phục vụ gật đầu rồi rời đi.

Ngay sau đó, bàn tay gã nhẹ nhàng lướt qua ly rượu, thả một viên thuốc màu trắng tan nhanh vào rượu. “Em gái à, tôi trả tiền rồi, tối nay... em là của tôi nhé?”

Gã liếc nhìn Tô Hi bằng ánh mắt dâm đãng. Cô gái này nhìn non choẹt, ăn mặc đơn giản chỉ là áo thun với quần jean, nhưng gương mặt lại cực kỳ xinh xắn. Nếu hên, biết đâu lại là "hàng nguyên tem"...

Tô Hi cảm thấy buồn nôn. Mẹ kiếp, mới trả tiền đã đổi giọng xưng hô. “Em gái” là để anh gọi à?

“Cảm ơn đã trả tiền. Có duyên gặp lại!” Cô lập tức đứng dậy, phủi mông tính chuồn thẳng.

Thấy vậy, gã đàn ông nổi cáu. Chơi gã à?

“Muốn đi đâu? Cô uống ly rượu này, uống cũng phải uống, không uống... cũng phải uống!”

Hắn ép ly rượu tới trước mặt cô, giọng lớn như hét, khiến những người xung quanh quay lại nhìn. Tuy nhiên, chuyện thế này ở đây không thiếu, họ chỉ liếc một cái rồi mặc kệ.

Ở nơi này, người ta vô cảm là chuyện bình thường. Nhận ra không ai chịu ra tay giúp, Tô Hi thầm thấy rắc rối. Chết rồi, chơi hơi quá trớn mất rồi. Hơn nữa... ly rượu này chắc chắn có vấn đề, không thể uống!

Đảo mắt một vòng, Tô Hi lo lắng. Làm mồi cho sói, không có kết cục tốt đâu... Đúng lúc đó, cô chợt sáng mắt lên.

“Bảo bối~ em tìm thấy anh rồi! Hồi nãy tìm mãi không thấy, cứ tưởng anh lại cho em leo cây...”

Tô Hi nhào tới, ôm lấy cổ một người đàn ông mặt lạnh như tiền, giọng nũng nịu, rồi ngồi phịch lên đùi anh ta. Gã đàn ông đang ép rượu trợn tròn mắt.

Thấy vậy, hắn vội cúi đầu khom lưng tiến lại gần người đàn ông lạnh lùng.

“Tam thiếu gia Cố! Cô gái này là... bạn gái của ngài?”

Tô Hi ngẩng đầu nhìn người đàn ông xa lạ, ánh mắt khẩn thiết như đang cầu cứu: Làm ơn giúp tôi!

Cố Thám nhíu mày nhìn cô một cái, ánh mắt lạnh băng. “Cút!”

Ầm!

Hy vọng vỡ vụn! Tô Hi cảm thấy tim mình đang rỉ máu.

Cô chớp mắt nhìn anh, người đàn ông này thật... vô tình!

“Bảo bối~ em biết anh vẫn đang giận, nhưng sau này em sẽ ngoan mà. Anh thích trò gì, em sẽ phối hợp hết – giáo viên, học sinh, tiếp viên hàng không hay thư ký, em đều có thể đóng!”

Tô Hi cười quyến rũ, cố tình làm bộ làm tịch, nhưng trong lòng thì run rẩy chui rúc vào lòng anh. Cô sợ thật rồi.

Gã đàn ông bên kia nghe xong mà giật thót – thế này còn cần hỏi quan hệ à? Người ta còn cosplay đủ kiểu thế kia! Hắn xoay người, cụp đuôi bỏ chạy thảm hại.

Nghe những lời của Tô Hi, ánh mắt Cố Thám càng lạnh hơn, nhưng cơ thể lại bắt đầu nóng lên một cách kỳ lạ. Cảm giác này... thật không ổn! Liếc nhìn ly rượu trống rỗng trên bàn, anh bắt đầu thấy bực.

“Tôi nói lần cuối, cút!”

Cố Thám nghiến răng đè nén lửa trong người, mặt lạnh như tiền, dập tắt tia hy vọng cuối cùng của Tô Hi.

“Em không đi!” Cô ôm cổ anh chặt hơn, chơi tới bến luôn!

Không đi?

Vèo một cái, Cố Thám đột ngột đứng bật dậy. Tô Hi bất ngờ mất thăng bằng ngã nhào xuống, chân vấp một cái, đầu suýt đập vào bàn.

“A!” Tô Hi hoảng hốt, trong cơn hoảng loạn cô vội vã túm lấy tay người đàn ông đang đút tay vào túi nhìn cô đầy lãnh đạm.

!?

Cố Thám nhướng mày, không kịp phản ứng, bị cô kéo ngã xuống cùng.

“Ưm!”

k9win
Bạn cần đăng nhập để bình luận